Những vệt nhớ tình cờ gặp

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Cậu bạn đồng hương hẹn cà phê gửi vài chiếc bánh trung thu cho con. Bạn và tôi chung cảnh xa quê, sống ở Sài Gòn, cách chưa tới 10 cây số mà có khi bình thường cả năm không gặp vì ai bận việc nấy, nhưng gặp thì nhất định phải ngồi hàng tiếng dài để nhắc nhau từng kỷ niệm.

Ngày còn bé, nhà cậu cách nhà tôi chỉ vài trăm mét. Cả hai cùng tuổi nhưng không quen biết nhau khi còn ở quê. Nhưng chúng tôi có những điều rất chung để có thể vui vẻ trò chuyện: đi học chung một đường, trốn vé, xem chui một rạp cải lương, theo mẹ theo bà đi chung một chợ…
 

 


“Ê, nhớ không, chợ chiều phố mình hồi đó cứ mùa này bán đầy bánh dẻo, bánh nướng. Mà trời ơi, toàn bánh nướng hình lợn mẹ lợn con lúc nhúc nhìn yêu tới mức không dám ăn. Bánh dẻo thì thơm lừng mùi hoa nhài chứ không là mùi hương liệu như giờ”, bạn nhắc. Tôi gật gù: Ừ, bên khu nhà ông con nít có đi vòng vòng rước đèn múa lân không? Ở khu tập thể nhà mình Tết Trung thu kéo dài phải cả tuần. Ngày nào cũng đi bộ mỏi chân rước đèn. Mà đèn hồi ấy có đa dạng như của đám con mình bây giờ đâu, toàn đèn ông sao, quả trám…

Đứa bé bày, đứa lớn tự chế. Đứa khéo tay làm đèn kéo quân, đứa không khéo tay làm cái đèn ông sao cũng vẹo vọ, có đứa (chắc chẳng có cái hoa tay nào) hoặc do nhà nghèo quá, lại chỉ xâu hạt bưởi phơi khô đốt lên, tinh dầu hạt bưởi cháy thơm thơm khét khét, nổ lép bép, lóe sáng như loại pháo hoa cầm tay độc lạ. Mỗi đứa một kiểu, mỗi đứa một cảnh mà niềm vui cứ trong veo y nhau, ánh mắt nụ cười đáng yêu y nhau. Đứa nào đứa nấy, đèn này đèn kia, đèn cầu kỳ chen với đèn vụng về kề bên nhau làm thành một vùng sáng lung linh, ấm áp. Chẳng bao giờ có chuyện đứa có đèn kéo quân sang trọng lại không muốn đứng bên cái đứa cầm chuỗi hạt bưởi nổ lép bép, sáng lù mù. Chỉ cần vắng mặt một đứa đã là khuyết đi một niềm vui. Trung thu của chúng tôi, những đứa trẻ ở tỉnh lẻ dịu dàng, mát lành như gió sông thu vậy.

Bạn kể, hồi đó mấy chị em bạn mồ côi bố mẹ, ở với bà ngoại. Bà ngoại kiếm đủ tiền đong gạo là may lắm. Trung thu ăn chung tấm bánh bà mua ở chợ chẳng bõ dính răng. Bà mới ngồi làm kẹo lạc. Bà thắng đường cực khéo, đủ độ giòn, dai vừa chứ không dai nhách, ngọt thơm chứ không đắng gắt.

Đêm Trung thu, mấy bà cháu vui niềm vui giản dị, bẻ những chiếc bánh, kẹo lạc giòn rụm, nói những chuyện vui, gác những buồn phiền cũ, những âu lo tương lai đâu đó. Những điều phiền hà chẳng bao giờ có thể là “khách mời” trong đêm Trung thu.

Nhà tôi cũng chẳng phải khấm khá. Rất nhiều Trung thu không có vị bánh nướng, bánh dẻo trong những ngày mẹ con ở trong khu tập thể. Thậm chí, những nhà khác cũng chẳng mấy nhà khá hơn. Cả công ty mấy trăm đứa trẻ chỉ có dăm chiếc bánh dùng để bày cỗ.

Đêm hội trăng rằm được mở ra trong sân khu nhà trẻ tập thể, xem chị Hằng múa hát, chú Cuội cười nói. Xem xong kịch thì mỗi đứa được túi bánh kẹo nho nhỏ đủ màu xanh đỏ, chia thành từng nhóm nhỏ đi về từng dãy nhà trong khu tập thể. Mỗi dãy nhà chỉ tầm 7-10 căn nhỏ, và dĩ nhiên là rất thân nhau như chung một căn nhà lớn. Đã có một mâm cỗ Trung thu của các bố, mẹ chờ sẵn ở đó. Mâm cỗ Trung thu có chè bưởi cô Hoa nấu, lạc luộc chú Ngọc đưa qua, món cơm cháy khô giòn thơm phức của mẹ tôi làm và vài trái cây quen thuộc của mùa trăng gọi: ổi, na, bưởi...

Món cơm cháy khô rán giòn của mẹ là một trong những món ăn được xem là “cầu kỳ, sang trọng” trong tuổi thơ tôi. Thực chất là tảng cơm vừa cháy sém bám đáy nồi, phơi nắng khô giòn. Tới khi cần ăn thì đổ chút mỡ lợn, nóng già, bỏ cơm cháy đã phơi khô vào. Miếng cơm cháy sẽ phồng lên, dậy mùi thơm béo ngậy. Trước khi tắt bếp, mẹ sẽ rải một lớp mỏng đường lên để món cơm cháy hấp dẫn hơn. Chỉ vậy, và chúng tôi sẽ giành nhau ăn đến những hạt cơm cháy vương lại cuối cùng. Có đứa sau khi ăn còn mút tay thun thút.

Bạn nói, đúng, đúng... đúng là món ấy bà cũng từng làm cho bạn ăn. Vậy mà giờ bao loại cơm cháy chà bông, cơm cháy tôm khô, cơm cháy rong biển... chẳng thể ngon bằng món cơm cháy rán giòn mỡ lợn, không có gì ngoài vài hạt đường vẩy lên. Có thật vậy không, hay chỉ đơn giản vì khi chúng mình đi qua nghèo khó, càng lớn, càng xa lại càng nhớ, thương về một miền cũ đã qua?

Tôi không trả lời bạn. Mà thiết nghĩ cũng chẳng cần phải trả lời khi cả tôi và bạn đều chỉ cần ngồi đối diện nhau, bên những ly cà phê nhỏ giọt chậm rãi trong một sớm mùa thu trời xanh mây trắng, mỉm cười nhớ về một vùng ký ức trong veo trong một mùa thu nào đó. Nơi có mẹ, có bà, có những người đã về miền mây trắng nhưng vẫn ở mãi trong lòng chúng mình vì đã dành tặng những gì yêu thương, ngọt ngào nhất.

Đôi khi, bạn à, có một niềm hạnh phúc bé mọn, là khi những vệt nhớ của chúng ta tình cờ gặp nhau.

Theo KHÔI NGUYÊN THẢO (SGGPO)

 

Có thể bạn quan tâm

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Triển khai trong thời gian chưa tròn 1 năm, Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025 đã thu hút nhiều người yêu văn chương trong và ngoài tỉnh tham gia. Tác phẩm được gửi về không chỉ thể hiện sự đầu tư công phu về nội dung và hình thức, mà còn góp phần lan tỏa hình ảnh vùng đất Bình Ðịnh giàu bản sắc văn hóa, chiều sâu lịch sử.
Núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

null