Mùa gặt

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Ngoài kia, bầy chim rộn rã sà xuống đồng khiến không khí ngày mùa thêm hối hả. Nắng lại thêm vàng ươm trên những cánh đồng lúa chín.
Từ xa, lớp lớp dải lúa tạo thành bậc thang hiện lên lưng chừng giữa chân trời. Từng vạt lúa kết lại thành tấm thảm đan đủ cung bậc sắc màu. Mùa lúa tháng 4 bỗng nên thơ với những cánh bướm vàng rập rình giữa những chỏm xuyến chi nơi bờ ruộng.
Những bông lúa chín trĩu nặng ngả đầu vào nhau tình tự như dự cảm về một cuộc chia ly. Từng hạt lúa căng tròn, óng ánh như những đứa con được chăm bẵm no đủ trong gia đình. Trước đây, mỗi mùa gặt, người nông dân phải tốn khá nhiều công sức bởi chưa có máy cắt. Trên cánh đồng lấp ló những chiếc nón tơi, những cái lưng “cong liềm” của thợ gặt. Chiếc liềm sắc bén đi đến đâu là lúa gục theo từng nhát cắt đến đó. Từng giọt mồ hôi nhỏ xuống thấm vào rạ, thấm xuống ruộng sâu. Tiếng í ới gọi nhau gánh lúa về. Đôi quang gánh oằn mình trên vai mẹ gầy hanh hao cả gió chiều. Những gánh lúa chất thành đống rồi được xe bò kéo về đập để tách hạt ra khỏi bông lúa. Ụ rơm vàng thơm lại đầy thêm nơi góc vườn.
 Tranh minh họa.
Tranh minh họa.
Tiếng xoèn xoẹt của máy cắt vang lên từng hồi làm chộn rộn cả cánh đồng. Đám lúa vàng được máy cắt cuốn lên guồng rồi nhả hạt, phụt trả cọng rơm lại cho cánh đồng. Như hoàn thiện sứ mệnh lớn lao của mình sau cuộc vượt cạn đớn đau, bông lúa trĩu vàng đã gửi lại kết tinh tình yêu với lòng đất cho trời xanh, gieo thân mình trở về mặt đất. Tự hóa một kiếp trả món nợ ân tình. Cả cánh đồng trơ trụi bởi đám rơm tả tơi trơ thân gầy. Mấy gốc rạ bật mình đớn đau như thương cảm, tiếc nuối cho số phận truân chuyên của bông lúa vàng sau mùa thu hoạch. Mùi ngọt từ rơm rạ và cả bùn khô hòa lẫn trong mùi nắng thơm đến lạ lùng. Hương thơm ấy có cả mùi mặn chát của mồ hôi, của sự hy sinh, cống hiến. Thứ mùi hương chẳng lẫn vào đâu được trong tâm trí tôi mỗi khi nhớ về. Mùi rơm rạ-mùi của làng quê!
Chẳng mấy chốc chiều nghi ngút khói. Những làn khói cứ quẩn quanh rồi tan trong làn gió heo hắt theo từng chút nắng còn sót lại trên cánh đồng. Bầy chim sẻ chí chách tranh nhau mồi. Đám cò trắng đậu trên cánh đồng rỉa lông cho nhau. Khung cảnh lúc này như bức họa đồng quê có đủ hương, đủ sắc hòa quyện vào nhau. Tôi chựng lại bước chân, sợ phá vỡ mất khung cảnh toàn mỹ của mùa vàng ngay trước mắt.
Từng cọng rơm mảnh dẻo dai kết chặt thành ụ rơm mà đám trẻ thường chơi trốn tìm. Tôi bật mình thức dậy trong mùi thơm ngào ngạt của sân lúa. Tiếng bừa cào lẹt xẹt của cha đang trải lớp thảm vàng phủ khắp sân. Ra đi trong cái hối hả của mùa gặt rộn ràng còn đọng lại sau cái ngoái đầu, tôi nhận ra hành trình của cuộc đời mình cũng giống như cuộc vượt cạn đớn đau của mùa vàng đầy thóc sân phơi.
 TRÚC PHÙNG

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

null