Lao xao bờ giậu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- “Nhà nàng ở cạnh nhà tôi/Cách nhau cái giậu mùng tơi xanh rờn”-câu thơ ấy của thi sĩ Nguyễn Bính đã đi vào lòng bao thế hệ bởi sự thân quen và gần gũi. Ngày xưa, nhà cách nhà chỉ bằng một ranh giới vừa mong manh lại vừa nên thơ và xanh mướt đến diệu kỳ như vậy.
 Minh họa: Kim Hương
Minh họa: Kim Hương
Nào có ai bước chân rời khỏi quê nhà mà lòng chẳng nhớ đến một đứa bạn hoặc một người hàng xóm hay là một người thương nào đấy bên kia bờ rào. Cái rào giậu xanh xanh ấy không chỉ để phân định ranh giới giữa hai nhà như các hàng rào xây hiện đại bây giờ, mà nó còn là một vườn rau thu nhỏ của gia đình hai bên, khi là giậu mùng tơi, lúc là đậu rồng, khổ qua… Những loại rau leo được tự nhiên bám vào trụ rào mà bò lên xanh um đến mát mắt. Hai nhà hai bên, thường tới bữa ra hái rau về nấu, những câu chuyện xóm làng bên bờ giậu cứ thế mà mở ra, khoảng cách xóm giềng vì thế cũng gần lại. Điều đặc biệt của giậu cây xanh này là nó thường không quá cao, đủ để hai nhà vẫn thấy để chào hỏi nhau. Chỉ có lũ trẻ con loi nhoi mới phải nhảy cẫng lên để thấy cái chỏm đầu của nhau mà nói chuyện. Nhưng thật ra cũng không cần kiễng chân mấy, đám trẻ sẽ tự chuyền sang vườn của nhau nếu gần bờ giậu ấy có cái cây cao lớn một chút. Thể nào cái cây to ấy cũng có nhiệm vụ như một chiếc cầu nối những đứa trẻ của hai nhà lại, vì có đứa trẻ nào lại không thích trèo cây.
Cái khoảng xanh đó, nếu không là rau thì lại là hàng chè xanh, râm bụt hay chè tàu được cắt xén vuông vức, bằng chằn chặn đến thích mắt. Các chồi non trổ đều như mời gọi. Và nếu đến mùa hoa thì cái giậu râm bụt ấy mới đẹp làm sao. Đám trẻ náu mình trong những giậu râm bụt để bứt trộm hoa chơi đồ hàng, nào là lồng đèn, nào là nấu ăn, nào là hoa cài tóc làm cô dâu hoặc làm nước xà phòng nhơn nhớt. Kiểu gì đám trẻ cũng lấy hoa, lấy lá mà chơi cho được. Vậy mà giậu hoa vẫn xanh um chứ không trơ trụi vì những nghịch ngợm của trẻ. Và bởi những cái giậu kiểu này to và dày hơn hẳn các giậu rau leo, thế nên chúng thường khoét, tẽ các nhánh cây chè, cây râm bụt thành những cái lỗ nhỏ để đi sang nhà bạn cho nhanh. Cứ rào lại đầu này là lại thấy có một cái lỗ hổng mới ở đầu kia đầy mời gọi.
Và đến cái tuổi biết bồi hồi thì đám trẻ cũng nhổ giò từ lúc nào. Nhà cách nhà chỉ một bờ giậu mà bỗng trở nên xa cách khi con người ta biết thẹn thùng. Rồi những món quà bí mật giắt ở một góc khuất trong vòm xanh ở cuối vườn, những lá thư viết vội với nét chữ học trò tròn trịa mực tím, những lời hò hẹn không đầu không cuối biến mất khi đám trẻ bước chân ra phố.
Đến một ngày mỏi mệt phố xá, chúng bước chân trở về bàng hoàng ngơ ngác. Cái giậu rào xanh mướt ngày xưa đã biến thành bức tường cao quá đầu người, không gian chợt thiếu vắng đến hụt hẫng. Nhà bên cạnh nhà im ắng, cửa thường đóng chặt, muốn hỏi thăm nhau lại vướng cánh cổng vào. Lòng lại bồi hồi nhớ đến những vẹn nguyên xanh ngắt của bờ giậu ngày xưa...
 KIM SƠN

Có thể bạn quan tâm

Chuyện về những nhà báo không chuyên

Chuyện về những nhà báo không chuyên

(GLO)- Dù chưa được đào tạo chuyên ngành báo chí, nhưng bằng nhiệt huyết, nhiều cộng tác viên của Báo Gia Lai vẫn luôn nuôi dưỡng niềm đam mê với nghề báo, cần mẫn ghi lại từng khoảnh khắc đời sống ở cơ sở trở thành cánh tay nối dài của tòa soạn trong việc lan tỏa thông tin, kết nối cộng đồng.

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy tròn một thế kỷ của nền báo chí cách mạng Việt Nam, cái tên Thanh Niên luôn mang trên mình một sứ mệnh thiêng liêng; luôn khát khao, ước vọng đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường phát triển.

Vui buồn phóng viên cơ sở

Vui buồn phóng viên cơ sở

(GLO)- Với đội ngũ phóng viên ở cơ sở-những người đang công tác tại các trung tâm văn hóa-thông tin và thể thao (VH-TT-TT), việc vừa khai thác thông tin, chụp ảnh, quay phim, viết tin bài, dựng hình, đọc phát thanh... là chuyện thường ngày.

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Thông tin liên lạc xưa và nay - Bộ tem như tái hiện quá trình phát triển của ngành viễn thông và báo chí, đưa chúng ta quay trở về những ký ức từ thưở sơ khai với con tem đầu tiên dán trên bức thư tay gói giấy cho đến các hình thức liên lạc, các loại hình báo chí hiện đại như ngày nay.

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

(GLO)- Đó là chỉ đạo của đồng chí Hồ Văn Niên-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh tại hội nghị “Gặp mặt, biểu dương người làm báo tiêu biểu” và trao Giải Báo chí tỉnh Gia Lai lần thứ XIV diễn ra vào chiều 17-6 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

100 năm đồng hành cùng dân tộc

100 năm đồng hành cùng dân tộc

(GLO)- Chúng ta tự hào đã có một nền Báo chí cách mạng với thế hệ những nhà báo-chiến sĩ vừa cầm bút, vừa cầm súng ở tuyến đầu, sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc, với hơn 500 nhà báo là liệt sĩ, nhiều nhà báo mang thương tật suốt đời nhưng vẫn không ngừng lao động, cống hiến cho đất nước, Nhân dân.

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

null