Hoài niệm Tết

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)-Tết vừa gợi nên biết bao yêu thương nhưng cũng là nỗi lo của người lớn. Nhưng Tết hiện diện trong suy nghĩ của trẻ con thì khác, nó háo hức, chộn rộn trong tiếng cười, trong tiếng vỗ tay reo vui khi thấy mẹ bắt đầu dọn dẹp nhà cửa và mua bánh kẹo. Và, Tết luôn đầy màu sắc, đầy tiếng cười vui.

Tết còn nguyên vẹn nhung nhớ trong con mắt những người xa quê. Nỗi nhớ trào dâng, cảm giác cái gì ở xứ lạ cũng không bằng quê mình. Ăn miếng dưa hành, dưa kiệu cũng thấy sao nó không đậm đà, không ngon như mẹ muối mà ngậm ngùi. Cái ngậm ngùi của người xa quê càng thêm đặc lại khi nhìn thấy cảnh sum họp của gia đình người ta để thắc thỏm không yên.

Tết còn buồn lòng hơn với những người con trên đất lạ, khi người ta vẫn bận rộn đi làm vì ở đây đâu có đón Tết như nước mình. Nhớ đến cồn cào không khí đêm Giao thừa lành lạnh cầm tay một ai đó mà xuýt xoa, mà chen chúc vào chợ hoa để tìm một chậu nhỏ đem về lấy lộc cho gia đình với nụ cười ấm cả con tim.

Tết còn là những ngậm ngùi của người già, nhớ bóng dáng đâu đó của mùa xuân khi “Mỗi năm hoa đào nở/Lại thấy ông đồ già/Bày mực tàu giấy đỏ/Bên phố đông người qua” (Vũ Đình Liên). Bóng dáng của những mùa xuân trước luôn được gợi lại trong ký ức của họ, để nao lòng nhớ cảnh chuẩn bị một cái Tết không bị thương mại hóa.

Họ mơ màng về những nếp cũ của ông cha, khi mà những món bánh, mứt, món dưa đều phải tự tay làm, đôi khi chỉ cần ra góc vườn đào đám củ gừng già để cả năm trời mà chỉ dùng để nấu ăn cho thơm, bỏ vào ấm chè tươi cho ấm nồng là có được món mứt gừng rồi. Nhẹ lửa thì cho ra món mứt gừng dẻo, không thích thì liu riu lửa thêm chút nữa cho cô đặc lại cho miếng gừng bám đường khô vào trắng tinh thơm ngon. Còn rất nhiều những tiếc nuối, những tiếng thở dài vì Tết của ngày xưa cũ và ấm cúng hơn trong hoài niệm của họ.

e655db22-7c43-4a9c-90bf-6665a87b7e77.jpg
Ảnh minh họa: Phùng Tuấn Ngọc

Nhưng chính vì những hoài niệm như vậy mà giờ đây, sau những năm dịch bệnh Covid-19, có một nơi gọi là nhà để về những ngày Tết là niềm mong mỏi của nhiều người. Một năm với bao nhiêu buồn lo, mỏi mệt cần được bỏ qua một bên để đoàn tụ bên gia đình. Những lách cách bánh trái của ngày xưa bỗng được các bà, các mẹ hồ hởi chung tay làm để cho con cháu có một cái Tết ấm áp.

Cái ước mong sum họp và đoàn tụ dường như thôi thúc nhiều người dành ra những khoảng thời gian lặng lẽ để chiêm nghiệm, để yêu thương hơn nữa những phút giây bên người thân yêu trong gia đình.

Mặc cho hết Tết là lại phải bịn rịn chia tay, những cái ôm, những lời dặn dò hẹn Tết sang năm gặp lại dường như tiếp thêm sức mạnh cho những con người phải lìa xa cố hương sẽ cố gắng hơn trong năm mới và nhất định sẽ lại về để còn có những mùa xuân bên nhau.

Có thể bạn quan tâm

Hương nhãn

Hương nhãn

(GLO)- Tháng Tư về, mang theo những giọt sương tinh khôi lặng lẽ đọng trên mái nhà, ấp ôm không gian trong cái se lạnh dịu dàng của phố núi. Pleiku tỉnh giấc giữa sắc trời tĩnh lặng mà chất chứa bao xao xuyến.

Tháng Tư về nguồn

Tháng Tư về nguồn

(GLO)- Chúng tôi đến TP. Hồ Chí Minh giữa những ngày tháng Tư lịch sử, vào đúng dịp kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Mưa đầu hạ

Mưa đầu hạ

(GLO)- Pleiku vào hạ không báo trước bằng cái nóng gắt gao, cũng chẳng cần đến tiếng ve râm ran hay sắc phượng rực trời. Chỉ cần một cơn mưa đầu mùa, bất chợt, ào ạt mà vô cùng êm dịu là biết hè đã chạm ngõ.

Lưu bút

Lưu bút

(GLO)- Lưu bút không đơn thuần là một cuốn sổ. Nó là nơi giữ lại cả một khoảng trời tuổi trẻ, nơi từng nét chữ đều mang theo một phần ký ức.

Mùa cá cơm

Mùa cá cơm

(GLO)- Đã mấy bận đến xã Nhơn Lý (TP. Quy Nhơn, tỉnh Bình Định), tham quan hầu hết thắng cảnh, thưởng thức đủ mọi đặc sản bậc nhất, tôi từng nghĩ mình am tường vùng đất này lắm. Vậy mà, khi lang thang đến bến cá Nhơn Lý, tôi mới nhận ra những gì mình biết chỉ lớp vỏ bên ngoài.

Hương ngọc lan

Hương ngọc lan

(GLO)- Hương ngọc lan là mùi hương thanh khiết nhất mà tôi được biết trong tuổi thơ của mình. Đó là sự dịu ngọt nhẹ nhàng và vô cùng gây thương nhớ cho người lữ khách.

Đọc để hiểu mình

Đọc để hiểu mình

(GLO)- Khi nhìn một người ngồi đọc sách, tôi thường có cảm giác rất bình an. Sự bình an như nguồn năng lượng được truyền đến từ hình ảnh rất đẹp trước mắt.

Tan biến giữa rừng

Tan biến giữa rừng

(GLO)- Tôi mê đắm Tây Nguyên bắt đầu từ 2 chữ “đại ngàn”. Tôi cũng đã từng mường tượng về những cánh rừng bạt ngàn, tán cây che kín không thấy ánh mặt trời, dây leo và cây bụi lấp kín không một lối mòn, muông thú chạy nhảy dưới những tán xanh.

Giai âm tiếng lòng

Giai âm tiếng lòng

(GLO)- Nếu tin rằng mọi thứ đều có nguyên do thì lý do ra đời của cây đàn guitar chắc hẳn là niềm ưu ái vô bờ mà thượng đế đặc biệt ban tặng cho con người.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

Xôn xao chợ núi

Xôn xao chợ núi

(GLO)- Chợ núi cũng như bao khu chợ ở nhiều vùng miền khác, là nơi mua bán trao đổi, gặp gỡ chuyện trò. Song, chính sự chân chất, bình dị của những phiên chợ này lại khiến bao người nhớ nhung.

Theo cánh ong bay

Theo cánh ong bay

(GLO)- Giữa một ngày chớm hạ, bầy ong mật ở đâu bất chợt vần vũ trên khóm hoa xuyến chi trước sân nhà, khiến tôi xao động. Bên khóm hoa muốt trắng nhụy vàng dịu dàng có bao đôi cánh mỏng tang, rộn rã bên ngày mới.

Chờ đợi tầm xuân

Chờ đợi tầm xuân

(GLO)- Tầm xuân đã trở thành cái tên rất quen thuộc với chúng ta, nằm lòng như mấy câu lục bát: “Trèo lên cây bưởi hái hoa/Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân/Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc/Em có chồng anh tiếc lắm thay”.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Nếp nhăn của mẹ

(GLO)- Từ lúc còn nhỏ, tôi đã quen với hình ảnh của mẹ-một người phụ nữ cần mẫn, tảo tần từ sáng đến tối. Mẹ như bông lúa chín, dẻo dai trước nắng mưa nhưng vẫn mang trên mình những dấu ấn của thời gian. 

Minh họa: HUYỀN TRANG

Bảng lảng mùa sương

(GLO)- Chiếc xe bắt đầu sang số, nhấn ga để vào địa phận đèo dốc. Trước mặt chúng tôi, sương giăng đầy. Sương bao trùm đỉnh núi, bám phủ quanh rừng cây, buông mình lên những vạt cỏ, xóa luôn dấu vết con đường quanh co, khúc khuỷu. Kính xe mờ, mặt người đẫm lạnh.

Minh họa: Huyền Trang

Nẻo về Pleiku

(GLO)- Tôi ngồi gõ những dòng này vào ngày đầu tiên thí điểm mở thông tuyến đường Trần Hưng Đạo đoạn đi qua phía trước Tượng đài Bác Hồ với các dân tộc Tây Nguyên (TP. Pleiku).

Hoa muộn

Hoa muộn

(GLO)- Người xưa yêu chuộng hoa mai, xem mai là loài hoa biểu trưng cho người quân tử, có cốt cách chính trực, phong nhã.