Hiên nhà

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nắng rót xuống hiên nhà những sợi vàng óng xiên xiên trên nền gạch cũ. Mẹ đi chợ về, mấy chị em bỏ dở cuộc chơi trốn tìm chạy đến chụm đầu vào chiếc thúng mẹ vừa đặt xuống bậc thềm. 
Mẹ nhẹ nhàng vén tấm lá chuối lấy cho chị em tôi túm quà mang từ chợ về. Mấy chị em vui mừng ngồi xuống chia nhau, nụ cười giòn tan. Mẹ ngồi bên cạnh, ngả nón phe phẩy, những sợi tóc mai hất qua khuôn mặt lấm tấm mồ hôi. Chị Hai nhanh nhảu chạy vào nhà rót đưa mẹ ly nước. Mẹ móc túi, rải những đồng tiền lẻ đã cũ xuống nền nhà, vuốt phẳng phiu, đếm đi đếm lại mấy lần và bảo chị Hai: “Con cầm lấy mai đóng học phí cho cô giáo nhé!”. Chị Hai vui mừng cảm ơn, mắt mẹ ánh lên niềm vui.
Khí hậu miền Trung quê tôi khắc nghiệt hơn những vùng khác nên nhà thường có mái hiên choãi ra phía trước. Căn nhà tôi ở ngày ấy được lợp ngói nhưng nhà bếp và phần hiên thì lợp bằng mái rạ. Vậy nên cứ mỗi năm lại phải thay một lần. Đến mùa gặt, ba chọn giống lúa có thân dài, xếp gọn gàng, mang phơi nắng. Những ngày ba phơi rạ, chị em chúng tôi được giao nhiệm vụ canh chừng đàn gà bới xéo làm rối. Khi mùa màng xong xuôi, ba đánh tranh để lợp mái hiên. Nơi hiên nhà, những đêm hè trăng sáng, mẹ trải chiếu, chị bê rổ đậu phộng mới luộc nóng hổi, cả nhà quây quần bên nhau. Ánh trăng lọt vào mái hiên, soi rõ từng gương mặt thích thú của đám trẻ chúng tôi. Đứa em út ngủ trong chiếc võng mắc giữa hai cột hiên thi thoảng cựa mình đòi mẹ hát ru. Mẹ nhẹ nhàng đưa võng, những câu hát à ơi ngọt ngào ngân lên. Mùi đồng đất, cây cỏ, mùi ngọt dịu thảo thơm từ khu vườn nhà mơn man trên làn da mát rượi.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Tôi vẫn nhớ những trưa hè nắng như đổ lửa, dưới mái hiên, chị em tôi thường nhổ tóc bạc cho bà và được bà cho mấy trăm đồng tiền lẻ mua kem. Em trai tôi thi thoảng tinh nghịch kéo môi bà đếm xem bà đã mọc được bao nhiêu chiếc răng. Bà xua tay mắng yêu. Chúng tôi biết đến những câu chuyện cổ tích vào những buổi trưa như thế bên bà.
Hiên nhà rộng chỉ tầm hai mét vuông thôi nhưng đầy ắp những kỷ niệm thuở nhỏ. Là nơi đám trẻ chúng tôi mải mê trong trò ô ăn quan, trốn tìm. Là những buổi trưa ngóng mẹ đi chợ về để xúm lại lục tìm quà vặt. Là nơi ba kê chiếc bàn nhỏ, hãm ấm chè xanh chuyện trò cùng bác hàng xóm. Là nơi mẹ ngồi nghỉ chân sau buổi làm đồng. Nơi ấy, bà ngồi sàng gạo, những chú sẻ nâu sà xuống tìm thức ăn.
Chiều nay, tôi kê chiếc ghế nhỏ bên hiên nhà ngắm nhìn đám trẻ con hàng xóm chơi đùa bên nhà đối diện. Chúng rượt đuổi nhau cười giòn tan, rộn rã. Tuổi thơ tôi cũng từng như thế. Năm tháng qua đi, cứ mỗi lần nhớ về quê nhà, tôi lại thấy nao lòng những kỷ niệm dưới mái hiên nghèo thuở nhỏ cùng những người thương yêu và bạn bè chòm xóm.
PHÚC AN

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.