Hạnh phúc giản đơn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Có bao giờ chúng ta tự hỏi rằng, chính mình đang tự làm cuộc sống của bản thân trở nên phức tạp, rối ren, áp lực, mệt mỏi? Bằng cách là chúng ta đặt ra cho mình quá nhiều mục tiêu hoặc những mục tiêu vượt quá khả năng của mình; hoặc quá kỳ vọng vào bản thân, vào con cái, vào vô số những điều viển vông khác.

Cho đến một độ tuổi nào đó, chắc chắn con người sẽ hướng từ trạng thái náo nhiệt, ồn ào sang tĩnh tại, an nhiên. Không hẳn phải chờ đến lúc thực sự già đi mới có sự chuyển biến ấy, mà sớm hay muộn lại tùy thuộc vào nhận thức ở mỗi người.

Thỉnh thoảng, chúng tôi gặp gỡ bạn bè, nhắc lại chuyện cũ, tất cả cùng cười òa bởi có những việc rất nhỏ nhặt nhưng sao trước đây chúng tôi đã làm cho nó trở nên rắc rối, nghiêm trọng lên, dẫn đến việc tranh cãi, rồi giận dỗi, không nhìn mặt nhau nữa. Ai cũng cho rằng, nếu bây giờ xảy ra chuyện tương tự như vậy, chắc chắn chúng tôi sẽ không xử sự như thế nữa.

Đúng là khi “trẻ người”, chúng ta thường “non dạ”, sẽ không thể tránh khỏi những cư xử bồng bột, thiếu suy nghĩ. Và chỉ có một thứ giúp chúng ta dần tĩnh lại, đó chính là thời gian. Để có một sự chuyển biến đủ để nhận ra trong tư duy, chắc chắn cần một khoảng thời gian vừa đủ cho mọi suy nghĩ trở nên thật chín chắn.

Tôi có tham gia một vài nhóm văn chương trên các trang mạng xã hội. Những người bạn viết thường đem đến nguồn năng lượng tích cực cho tôi về mọi nghĩa. Họ sống rộng lòng, nhân hậu, vị tha nhưng cũng thẳng thắn, cương trực và không kém phần quyết liệt. Những người bạn ấy sẵn sàng bỏ ra một phần lương hay nhuận bút ít ỏi của mình, kêu gọi thêm bạn bè góp sức để chung tay giúp đỡ một cảnh đời khốn khó, một đứa trẻ mồ côi, sửa lại một lớp học dột nát…

Trên trang Facebook cá nhân, không bao giờ thấy xuất hiện hình ảnh nào liên quan đến việc họ lặn lội đến những vùng xa xôi hẻo lánh để trao quà cho người nghèo hay cùng bạn bè tranh thủ ngoài giờ hành chính, sau khi đã xong việc ở cơ quan, cẩn thận đóng gói những vật dụng gom góp được cho những chuyến từ thiện. Nhưng cũng chính những người bạn ấy, họ quyết liệt đấu tranh đến tận cùng, không khoan nhượng với cái xấu, với những việc sai trái.

Đó đây quanh tôi có những người sống thật sự hạnh phúc, thứ hạnh phúc giản đơn đến kỳ lạ, khác thường trong mắt mọi người. Một bác sĩ, cứ ngày nghỉ cuối tuần là chất thuốc men, áo quần, quà bánh, gạo mắm lên chiếc xe máy cũ, rồi một mình rong ruổi đến những ngôi làng vùng xa. Ở đấy, bạn cấp thuốc cho những người bệnh nặng mà không có điều kiện chữa trị; bạn cắt tóc, cắt móng tay, móng chân và tắm rửa cho trẻ nhỏ, cho người già, từng động tác đều tỉ mỉ, nhẹ nhàng như đối với người thân. Một người bạn khác là quân nhân nơi biên giới, những giờ không phải trực chốt, lại tranh thủ vào làng dạy chữ cho trẻ nhỏ, con của những người bị bệnh phong, vì mặc cảm mà không tới trường.

Những người bạn ấy, trong lòng tôi, họ đẹp tựa những đóa hoa nở về đêm, luôn ngọt đậm hương thơm mà chẳng cần phải phô ra vẻ đẹp lặng thầm của mình. Với những con người ấy, hạnh phúc chính là được đem tất cả điều đẹp đẽ đến cho người khác, nhất là những người có số phận thiệt thòi. Mong ước lớn nhất của họ là có đủ sức khỏe để có thể tiếp tục hành trình mang lại sự ấm áp cho người khác. Họ khiến tôi cảm nhận cuộc đời này tràn đầy lòng tin yêu và những điều đẹp đẽ.

Ai đó đã nói rằng, hạnh phúc chỉ là nhất thời, đừng choáng ngợp trong việc giải mã nó, bạn sẽ tìm thấy nó trong những điều đơn giản nhất. Và quả thật, soi chiếu mình vào những điều đẹp đẽ đang hiển hiện, tôi thấy những buồn vui của mình chẳng đáng kể gì. Tôi thấy cả việc mình đã bỏ lỡ đi những cơ hội được sống tốt đẹp hơn, khi cứ mãi đắm chìm trong mớ hỗn độn chẳng khác gì ma trận do chính mình tạo ra.

Hạnh phúc trong cuộc đời này hóa ra bình dị quá. Đôi khi chỉ cần là một bàn tay đưa ra đúng lúc người khác đang chới với. Nhưng để hiểu được điều giản dị đó, tôi đã đi qua bao nhiêu ngày tháng, phải trải nghiệm bằng cả phần đời mình đã sống. Thời gian lũy tiến theo quy luật nghiệt ngã của nó, song cũng trả lại cho con người những điều thật tuyệt vời. Cảm nhận được những điều tuyệt vời mà thời gian mang lại, thiết nghĩ, cũng là một niềm hạnh phúc.

Có thể bạn quan tâm

Còn đó nỗi lo bánh kẹo kém chất lượng

Còn đó nỗi lo bánh kẹo kém chất lượng

(GLO)- Nhà chị bạn tôi ở xã Ia Vê (huyện Chư Prông, tỉnh Gia Lai). Chị kể, mỗi lần các con thích ăn bánh kẹo, chị thường đưa tới cửa hàng tạp hóa để chọn mua. Dù hầu hết các cửa hàng đều bán bánh kẹo có nguồn gốc, xuất xứ rõ ràng và còn hạn sử dụng nhưng chị vẫn lấn cấn chuyện hàng giả, hàng kém chất lượng. Mục đích đi mua hàng cùng con là để tránh các loại bánh không rõ nguồn gốc, xuất xứ, hết hạn sử dụng; đồng thời hướng dẫn cho con cách nhận biết, lựa chọn hàng hóa.

Chuyện “nhóm họ” ở Phú Thiện

Chuyện “nhóm họ” ở Phú Thiện

(GLO)- Cưới xin là việc trọng đời người. Vì là lễ trọng nên gia chủ thường lo liệu chu toàn, không chỉ mong cho đôi trẻ hạnh phúc mà còn là dịp bày tỏ mối thịnh tình với họ hàng, láng giềng, bạn bè quyến thuộc gần xa.

Sức mạnh của lòng bao dung và vị tha

Sức mạnh của lòng bao dung và vị tha

Thỉnh thoảng, ở trong nhà hay đi ra ngoài, bạn sẽ được nghe những câu nói quen thuộc: "Anh rửa bát hộ em!", "Anh cắm cơm hộ em!", "Anh đón con hộ em!"… Cái chữ "hộ em" (hay theo phương ngữ trong Nam là "giùm em") vô cùng phổ biến và thường được phát ra một cách vô thức ấy, đôi khi được cho là biểu hiện ngầm của sự mất bình đẳng giới.
Yêu thú cưng cũng cần lý trí

Yêu thú cưng cũng cần lý trí

(GLO)- Là một người sống nặng tình cảm nên khi 2 đứa con trai đều đi du học xa, cộng thêm áp lực công việc, cô giáo thời đại học của tôi thường ủ rũ, buồn bã, thậm chí có thời gian bị trầm cảm. Thế rồi, cô nuôi 2 con mèo. Mỗi ngày sau khi trở về nhà, thay vì không khí ảm đạm như trước, cô cảm thấy tinh thần phấn chấn, vui vẻ hơn khi có 2 con mèo quấn quýt, chơi đùa. Cô cũng trở nên bận rộn hơn khi phải chăm sóc từ bữa ăn đến sức khỏe của chúng.
Một nửa thế giới

Một nửa thế giới

(GLO)- Người ta vẫn thường nói: Không có người phụ nữ xấu, chỉ có những phụ nữ không biết làm đẹp. Người phụ nữ có thể làm cho mình đẹp hơn nhiều nhờ vào cách trang điểm, ăn mặc và hơn cả là vẻ đẹp đến từ tâm hồn, trí tuệ. Khi khen một người phụ nữ, từ xa xưa, ông bà ta hay dùng cụm từ “đẹp người đẹp nết” hay câu thành ngữ “Cái nết đánh chết cái đẹp”.

Hãy yêu thương phụ nữ nhiều hơn

Hãy yêu thương phụ nữ nhiều hơn

(GLO)- Mặc dù tư tưởng “trọng nam khinh nữ” đang dần được xóa bỏ, thay vào đó là bình đẳng giới, phụ nữ được quyền lao động, được thể hiện bản thân và cống hiến cho xã hội nhưng đâu đó vẫn còn những câu chuyện khiến chúng ta động lòng trắc ẩn.

Kbang giảm tình trạng tảo hôn ở các xã thực hiện Đề án 498

Kbang giảm tình trạng tảo hôn ở các xã thực hiện Đề án 498

(GLO)- Năm 2022, huyện Kbang (tỉnh Gia Lai) bố trí 292 triệu đồng để thực hiện Đề án “Giảm thiểu tình trạng tảo hôn, hôn nhân cận huyết thống trong vùng dân tộc thiểu số, giai đoạn 2015-2025” theo quyết định 498/QĐ-TTg, ngày 14-4-2015 của Thủ tướng Chính phủ (gọi tắt là Đề án 498).
Chư Sê: Triển khai Dự án 8 về bình đẳng giới

Chư Sê: Triển khai Dự án 8 về bình đẳng giới

(GLO)- Chiều 21-2, Hội Liên hiệp Phụ nữ huyện Chư Sê (tỉnh Gia Lai) tổ chức hội nghị triển khai Dự án 8 “Thực hiện bình đẳng giới và giải quyết những vấn đề cấp thiết đối với phụ nữ và trẻ em” giai đoạn I (2021-2025). Dự án thuộc Chương trình mục tiêu quốc gia phát triển kinh tế-xã hội vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi.
Kbang đẩy mạnh chương trình cho vay nhà ở xã hội

Kbang đẩy mạnh chương trình cho vay nhà ở xã hội

(GLO)- Chương trình tín dụng cho vay nhà ở xã hội theo Nghị định số 100/2015/NĐ-CP của Chính phủ là 1 trong gần 20 chương trình tín dụng do Phòng Giao dịch Ngân hàng Chính sách Xã hội huyện Kbang thực hiện. Chương trình đã giúp người có thu nhập thấp ổn định cuộc sống, an cư lạc nghiệp.

Cần xóa tan tâm lý trẻ bám mẹ

Cần xóa tan tâm lý trẻ bám mẹ

(GLO)- Cô gái nằm cùng phòng với em gái tôi ở khoa sản bệnh viện tầm 28 tuổi. Nghe cô ấy than vãn đau vì phải dùng máy hút sữa, tôi an ủi: “Cố lên em. Mai mốt con khỏe về bú trực tiếp thì không bị đau nữa”. Cô gái liền trả lời: “Em không cho con em bú trực tiếp đâu, sợ nó bám mẹ. Về nhà, em cũng sẽ cho ngủ riêng. Em còn phải đi làm nữa, con bám làm sao mà đi được. Con của chị bạn em, chị ấy cho bú trực tiếp đến 24 tháng. Bây giờ đi đâu, con bé cũng nhõng nhẽo, nước mắt lưng tròng đòi theo”.
Nay Kai-Hòa giải viên “hai giỏi”

Nay Kai-Hòa giải viên “hai giỏi”

(GLO)- Đã bước sang tuổi 67 nhưng ông Nay Kai (buôn Hiao, xã Chư Băh, thị xã Ayun Pa) vẫn rất nhiệt tình với công tác xã hội. Không chỉ là hòa giải viên công tâm, ông còn là gương sáng trong phát triển kinh tế và nuôi dạy con cháu.

Không nên tạo áp lực cho con trẻ

Không nên tạo áp lực cho con trẻ

(GLO)- Gần 7 tháng nữa, thế hệ “gà vàng”-trẻ sinh năm 2017 mới chính thức bước vào lớp 1. Thế nhưng hiện nay, nhiều phụ huynh đã sốt sắng tìm nơi luyện đọc, viết, tính toán cho con và chạy đua với lịch trình đưa đón con trẻ mỗi ngày.