Đôi điều về bài thơ “Ru bão”

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Khi bão Yagi vừa tan, tôi lại nhớ về bài thơ “Ru bão” của nhà thơ Nguyễn Hữu Quý. Thường thì người ta “ru con” hay chí ít cũng lãng mạn, ngọt ngào với “ru em”, “ru anh”… nhưng nhà thơ Nguyễn Hữu Quý lại “ru bão”.

Lời ru nhẹ nhàng mà thật xót xa, là lời cầu xin khẩn thiết xin đừng bão nữa. Lời ru thốt lên nỗi nhọc nhằn, vất vả của người dân tự bao đời nay. Người dân vốn đã khổ nhiều rồi nên xin đừng bão nữa, bà con lại càng khốn khổ, đau thương.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Nhân hóa hình ảnh bão là đứa trẻ và đất là chiếc nôi để rồi đưa người đọc đi vào lời ru. Ừ thì ru bão. Bởi bão được ví như đứa trẻ thơ nên tâm tình, thủ thỉ cho bão nghe, từ “dòng đời nông sâu” cho đến “ngọn bí dây bầu”, lời ru tựa như lời khuyên nhủ của người mẹ dành cho con: “Chóng quên cái chuyện thắng thua/Vô danh như thể chiêm mùa nở theo”.

Đọc đến đây, bỗng dưng tôi lại liên tưởng đến truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh. Vì thua Sơn Tinh trong cuộc chiến giành người đẹp Mỵ Nương nên Thủy Tinh nổi giận, hô mưa gọi gió để đánh Sơn Tinh. Năm nào cũng vậy, nhớ hận thù xưa, Thủy Tinh lại đánh Sơn Tinh nên chúng ta phải hứng chịu cảnh bão lũ.

Thế nhưng, Thủy Tinh chưa bao giờ thắng được Sơn Tinh, con người không chịu khuất phục trước thiên tai. Song, câu thơ “chóng quên cái chuyện thắng thua” lại gợi cho ta cảm nhận rằng: Phải chăng con người tàn phá thiên nhiên quá nên thiên nhiên nổi giận trút bão lũ lên loài người?

Tôi cũng không rõ ý đồ của tác giả có phải là như thế không, nhưng cảm nhận, liên tưởng của mỗi người với thơ thì thật phong phú. Bão không có lỗi mà lỗi do con người. Phải chăng vì thế mà tác giả viết: “Ta ru bão mảnh liềm treo/Giữa bao la vọng những kèo kẹt mây/Tan nhanh mắt bão xô cây/Ta ru bão ngủ trên tay cánh đồng/Bão thành đứa trẻ mênh mông/Ngậm vào vú đất để không bất thường”.

Vâng, thiên nhiên hiền hòa với mây trời, với cánh đồng… sẽ đưa bão vào giấc ngủ say. Như quy luật muôn đời, đứa trẻ “bão” phải được ngậm “vú đất” mẹ thì sẽ êm dịu đi vào giấc ngủ, sẽ không quấy rối, không gây bất thường! “Xế chiều lượm chút lao xao/Ta ngồi ru bão chiêm bao bóng rằm”.

Bài thơ kết thúc là giấc mơ về một ngày không bão, một đêm trăng rằm yên ả. Ru bão mà ngỡ như ru chính mình, như chiêm nghiệm về nhân tình thế thái, như một lời cảnh báo sâu xa.

L.H

Ru bão

Thôi đừng bão nữa bão ơi!

Về đây nghe khúc ru hời của ta

Đất này bao cuộc can qua

Tố giông tơi tả xót xa lắm rồi.



Về ta lấy đất làm nôi

Ru cho bão biết dòng đời nông sâu

Dân như ngọn bí dây bầu

Gánh sông gánh núi bằng câu quê mùa.



Chóng quên cái chuyện thắng thua

Vô danh như thể chiêm mùa nở theo

Ta ru bão mảnh liềm treo

Giữa bao la vọng những kèo kẹt mây.



Tan nhanh mắt bão xô cây

Ta ru bão ngủ trên tay cánh đồng

Bão thành đứa trẻ mênh mông

Ngậm vào vú đất để không bất thường.



Cứ siêu bão chẳng ai thương

Nhẹ nhàng làn gió vào nương rì rào

Xế chiều lượm chút lao xao

Ta ngồi ru bão chiêm bao bóng rằm.

NGUYỄN HỮU QUÝ

Có thể bạn quan tâm

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

null