Đi tìm mùa thu ở phố núi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
0:00 / 0:00
0:00
  • Nam miền Bắc
  • Nữ miền Bắc
  • Nữ miền Nam
  • Nam miền Nam
(GLO)- Pleiku mấy hôm nay có mưa. Những cơn mưa chính mùa ào đến rồi đi, bất chợt, tự nhiên như người khách trọ đã quen nơi ăn chốn ở. Đất Tây Nguyên vốn hồn nhiên, phóng khoáng và mến khách, nắng hay mưa gì cũng hào sảng đón tiếp, dẫu đi trong nắng hay về trong mưa-hẳn 6 tháng ròng-chẳng ai thấy khó chịu.

Bây giờ, có lẽ là đầu thu. Ước lệ thế, bởi Gia Lai không có mùa thu. Nhưng đất trời nơi đây dường như vẫn “cảm thu” theo cách riêng bằng những ngày lãng đãng mây, hiu hắt gió, chùng chình sương và xôn xao lá vàng. Những ngày này rất dễ làm con người ta bỗng dưng như… phải lòng trời đất.

Ai đó từng nói: “Thơ là thu của lòng người, thu là thơ của trời đất”, quả không sai. Bởi mùa thu là quãng lặng kỳ diệu của tạo hóa hòa giải 2 đối cực: mùa hạ nóng bức và mùa đông buốt giá. Mùa thu là những ngày xanh thắm tuyệt vời với trăng tròn nước biếc, sương sa liễu rủ, lá vàng trời xanh, gió heo may lành lạnh mang theo làn hương cốm mới… Lòng có chút nặng nợ văn chương và trót yêu mùa thu nên mỗi độ thu về, tôi lại lang thang vào miền nhớ, nao nao trước những chênh chao sương gió ở thành phố chỉ có 2 mùa mưa nắng này.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Nếu ước lệ mùa thu phải có trăng và trăng thu vàng sáng long lanh vằng vặc thì ở cao nguyên mùa này, trăng thường khuất lấp sau những tầng mây hoặc thoảng hiện nhạt nhòa nơi cuối trời, khi cơn mưa vừa tạnh. Cũng có hôm quang mây, trăng sáng trong như một mảnh gương treo giữa trời. Tôi đã đi qua những mùa trăng thơ ấu, những mùa trăng thu hiền dịu thanh bình, rộn rã tiếng reo cười. Vẫn thấy lòng lâng lâng xao xuyến với những đêm cao nguyên huyền ảo dưới trăng mờ. Bởi không phải sự khuất lấp nào cũng tối tăm và sự huyền ảo luôn đem lại vẻ đẹp buồn diễm lệ khiến tơ lòng mong manh dường như cũng xao động, bồi hồi.

Nếu ước lệ thu phải có mưa và mưa thu giọt ngắn giọt dài tí tách bên thềm thì nơi đây mưa tuôn ào ào, xối xả. Mưa dội từng cơn, từng trận đủ cho phố xá lênh loang nước. Mưa tuôn trên những ô cửa kính, phủ mờ phố xá, khiến lòng người bất chợt nhớ nhung một cái gì rất xa xôi… Mùa thu năm nao, cô bé tuổi 13 ngồi ngắm giọt giọt rơi trên những cánh hoa huệ mưa hồng tím bên thềm, những hạt trong veo như pha lê, lấp lánh và âm vang như tiếng ngọc, lòng thiếu nữ cũng sũng ướt nỗi buồn mơ hồ trước cái đẹp khó gọi tên. Những cơn mưa hôm nay cứ nối dài niềm thương nhớ, gợi những rung động vô hình mà mãnh liệt của tuổi thần tiên.

Nếu ước lệ mùa thu phải có gió và gió thu là heo may từng ngọn bay về thì nơi đây mùa này gió vẫn lang thang trên những ngọn đồi, rừng thông, đồi cỏ nhưng không phải heo may se lạnh. Gió cao nguyên vốn phóng túng, khi dịu dàng, khi ào ào trong mưa làm lả lay những chiếc lá sắp lìa cành, khiến những tâm hồn mong manh rất dễ run rẩy vì nhớ thương. Trong những nếp nhà sàn đơn sơ, những thiếu nữ Jrai, Bahnar mắt tròn xoe nhìn đất trời qua làn mưa bay, gửi lòng về chốn xa xôi nào đó. Thoáng ưu tư của người thiếu nữ khiến ta nao lòng hay ngược lại, chính tâm hồn đa cảm của ta đang nhuốm thu lên đôi mắt buồn trong sáng? Thật khó trả lời một cách rành rẽ, chỉ biết cảnh ấy, người ấy, đôi mắt ấy khiến lòng ta bất giác bâng khuâng…

Nếu ước lệ mùa thu phải có sương thì ở đây sương vẫn sa nhưng không thánh thót tàu tiêu, cành liễu. Sương bay lãng đãng giữa phố phường mỗi sớm, mỗi chiều. Trong sương giăng, Pleiku như người đẹp ngái ngủ, mơ màng sau tấm rèm thưa. Những dốc núi ảo mờ, những đỉnh đồi nhấp nhô thoáng hiện. Vẫn con đường, hàng thông, đồi cỏ, núi đá, mặt nước Biển Hồ, nhưng trong sương mù lãng đãng, tất thảy đều trở nên đầy quyến rũ. Cái mơ hồ, xa xăm, không rõ nét, lúc ẩn lúc hiện cứ mời gọi, như cuốn người ta vào một thế giới vừa quen vừa lạ hấp dẫn đến say lòng.

Nếu ước lệ thu phải có lá vàng rơi thì ở đây 4 mùa cây vẫn trút lá như thương nhớ mùa nao xa lắc. Gió gom lá vun thành nỗi nhớ, chất chồng kỷ niệm những tháng năm xa. Thu năm nao ríu rít tựu trường, xúng xính áo mới khăn quàng, gót son chân sáo lòng như mở hội. Trời tháng 9 cao xanh, nắng dịu vàng như tơ, gió nhẹ nhàng như mơ, đất trời và hồn người êm ái du dương như bài thơ, điệu nhạc. Thì kể chi lá vàng trời xanh, sương sa liễu rủ, trăng tròn nước biếc khi mùa không thu nhưng lòng vẫn thu.

Không có gió heo may ư? Đã có mây trôi man mác những khung trời. Nắng đủ ấm mắt người. Mưa đủ ướt vai gầy. Sương đủ lạnh cho lòng run rẩy. Trăng đủ mờ cho hồn hoang hoải. Lá đủ vàng ngõ vắng ban trưa. Và, lòng đủ vấn vương một mùa không thu nhưng hồn man mác biết bao nhớ nhung, hoài niệm. Dẫu rất muốn gọi tên mùa nhưng tôi biết, hình như với Pleiku, thu vẫn ở nơi nào xa lắm.

Có thể bạn quan tâm

Phải lòng với Tô Na

Phải lòng với Tô Na

(GLO)- Ai xuôi về phía Nam tỉnh Gia Lai chắc sẽ ấn tượng với đèo Tô Na uốn lượn mềm mại cheo leo nơi vách núi quanh năm soi bóng nước sông Ba. Không kể hết những lần lại qua điểm nối giữa hai vùng đất Ayun Pa và Krông Pa này, tự nhiên tôi đã phải lòng Tô Na lúc nào không hay.
Để cơn mưa nằm yên

Để cơn mưa nằm yên

(GLO)- Tôi thích cái tựa của tập sách “Và để cơn mưa nằm yên” quá đỗi. Độ này, cao nguyên đang vào hội. Ai nấy đều mong đợi những ngày hửng nắng để đưa nhau đi muôn nơi. Thế mà tôi lại ngồi giữa khoảng trống nho nhỏ của một buổi chiều, tạm lãng quên công việc còn dang dở chỉ để nhớ vu vơ về những cơn mưa.
Mấy mùa hoa cúc

Mấy mùa hoa cúc

Sau cơn bấn loạn vì tai nạn ập đến bất ngờ với mẹ, Hiền run rẩy nhìn ra hành lang. Gã trai ngồi thụp trước cửa phòng cấp cứu, thất thần. Hiền muốn gầm lên, rằng tại sao lại ra cớ sự này? Gã phải là người chịu trách nhiệm cho việc này, à, cho mọi thứ đã vì gã mà xảy đến.
Thương những mùa hoa

Thương những mùa hoa

(GLO)- Khi gió đổi chiều mang chút hanh hao se lạnh về với vùng đất cao nguyên cũng là lúc hoa dã quỳ bung sắc vàng rực rỡ. Ven các sườn đồi hay dọc các lối đi, đâu đâu cũng đượm một màu vàng tươi với biết bao cánh hoa báo đông vươn về phía ánh mặt trời. Trong tâm thức cư dân Tây Nguyên, dã quỳ đã là một biểu tượng của miền đất đầy mơ tưởng và huyền thoại này.
Mùa gió

Mùa gió

(GLO)- Tôi đứng giữa những triền đồi mải miết ngắm nhìn những cơn gió đuổi nhau trên khắp thung sâu. Không hiểu sao lòng tôi lại nôn nao thứ cảm xúc khó tả rồi tìm lý do để vui với tháng ngày có gió về ngang qua.
Pleiku lạ lắm!

Pleiku lạ lắm!

(GLO)- 1. Có khi nào với chính mình hoặc với ai đó, bạn khẳng định rằng bản thân đã hiểu và thạo về Pleiku? Một đô thị trẻ, diện tích không lớn, mật độ dân cư thưa; lịch sử hình thành và phát triển chưa lâu…
Mùa vàng dưới thung

Mùa vàng dưới thung

(GLO)- Cũng là một trong những vùng đất của Tây Nguyên nhưng khu vực dưới chân đèo Chư Sê (tỉnh Gia Lai) không gắn với những con đường đất đỏ, rừng cao su bạt ngàn hay bạt ngàn vườn cà phê trĩu quả mà nơi đây hưởng phù sa của dòng sông Ba bồi đắp ngàn đời thành vùng đồng bằng trù phú. Đất Phú Thiện, Ayun Pa là nơi lúa bén rễ, sinh sôi và thủy chung từ thuở nào.
Khi lụt ghé qua

Khi lụt ghé qua

Ba kêu vọng ở đầu trên kia: 'Nhỏ, lấy chiếc ghe trên chái nhà bếp xuống, đi bãi bắt dế nghen con'. Em trai tôi nhanh chóng dừng lướt điện thoại để chìu theo ý ba.
Hương phố

Hương phố

(GLO)- Tôi gọi đó là hương phố, một thứ hương mà người ta chỉ có thể cảm nhận được bằng tâm hồn, với rung động của trái tim.
Ít bữa nữa rồi tính

Ít bữa nữa rồi tính

Đám tang chú Sáu đâu đó xong xuôi, chị Thùy mới nhìn thấy Vực, thấy nghĩa là nhận ra người đàn ông râu ria mắt vằn đỏ này là Vực - thằng nhỏ ngày xưa từng hay lẽo đẽo theo chị ra đồng.
Lững thững trên đồi

Lững thững trên đồi

(GLO)- Một người bạn hỏi tôi: Tây Nguyên mùa nào đẹp nhất? Gió ngun ngún như này, nắng mênh mếnh như này, chỉ ít ngày nữa, Tây Nguyên sẽ bừng dậy những khoảng đẹp mê hoặc. Mùa này, tôi luôn mơ ước có những buổi thảnh thơi, lững thững thả bộ men theo lối mòn của những triền đồi miên mải lá hoa.
Thủ thân!

Thủ thân!

Cha mẹ sống an nhiên không quỵ lụy con cái về kinh tế sẽ giúp các con đỡ nặng gánh về tinh thần và tài lực. Cha mẹ sống không lo âu về kinh tế, sống an nhàn sẽ giúp tinh thần người già được thoải mái.
Nấm mối

Nấm mối

(GLO)- Tháng 5, khi những cơn mưa đầu mùa ào ạt trút xuống, hơi thở ngai ngái của đất nhạt dần, mầm sống mới của cỏ cây bắt đầu nhô lên cũng là lúc bắt đầu mùa nấm mối. Dưới những lô cao su, rẫy cà phê chưa khép tán, trên những thửa đất mới vỡ mùa đầu, những bãi cỏ hoang… ở đâu ta cũng có thể bất ngờ được thiên nhiên ban tặng nấm mối. Cầm dăm bảy tai nấm trên tay tưởng như đã nghe được vị ngọt lừ của bát canh.
Giậu mồng tơi

Giậu mồng tơi

(GLO)- Ngày tôi còn nhỏ, mẹ vẫn thường hái ít rau mọc trong vườn nhà để nấu canh, riêng giậu mồng tơi ở góc vườn thì do mẹ trồng, tự tay chăm bón. Mẹ bảo, mồng tơi dễ trồng, ăn lại ngon, chịu khó chút để khỏi lo bữa cơm nhà thiếu rau xanh. Giống mồng tơi mẹ trồng là mồng tơi trắng. Gọi “trắng” để phân biệt với giống mồng tơi tía thường mọc hoang, thân và gân lá có màu tím đỏ.
Món quà tuổi thơ

Món quà tuổi thơ

(GLO)- “Mẹ có quà cho con này” có lẽ là câu nói mà rất nhiều trẻ nhỏ mong chờ. Còn gì tuyệt vời hơn khi được nhận những món quà bất ngờ từ cha mẹ, người thân. Và, niềm vui tuổi thơ ấy sẽ đi theo chúng ta mãi.