Con dâu quê mùa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Bố ơi, con giới thiệu với bố đây là vợ tương lai của con và con dâu của bố! - Huỳnh hét toáng, mặt sáng ngời hạnh phúc.

 
 



- Ai?! - ông Văn kinh ngạc hỏi. - Đây không phải chuyện đem ra đùa cợt đâu con!

Rồi ông đứng lên, ngắm nhìn “con dâu” từ đầu đến chân với vẻ khó chịu ra mặt, nhất là khi thấy bàn tay cô gái với móng tay cáu đen. Ông thầm nói với mình: “Rõ là con nhà quê còn chưa biết thế nào là dung dịch rửa tay. May mà bà Nhung đã mất, không thì sống ra sao với thằng con trời đánh này”.

- Con không đùa đâu bố. Quyên sẽ ở với chúng ta. Ba tháng nữa bọn con sẽ tổ chức đám cưới. Nếu bố không thích dự đám cưới của con trai mình thì cũng chẳng sao! - Huỳnh thẽ thọt nói và tất cả chết lặng trong sự im lặng.

- Dạ, con chào bố! - Quyên nhoẻn cười muốn phá tan không khí thù địch và theo thói quen cô bước xuống bếp đếm hũ gạo, đồ khô và mở tủ lạnh xem còn đồ tươi nấu ăn.

- Huỳnh, mày điên hay sao, hãy tỉnh lại! - ông Văn đỏ bừng mặt quát vào mặt thằng con - Mày rước con bé về từ xó xỉnh nào? Tao không cho phép nó sống trong nhà tao!

- Quyên sống ở Thái Nguyên. Chúng con yêu nhau bố à. Bố có không thích thì cô ấy vẫn ở đây. Vợ con có quyền sống ở phần nhà con được thừa kế theo pháp luật. - Huỳnh gằn giọng nói.

Ông Văn biết nói gì cũng vô ích nên lẳng lặng về phòng mình, đóng chặt cửa. Từ khi bà Nhung mất, quan hệ giữa hai bố con ở mức báo động đỏ, gần như không nói chuyện được với nhau. Thằng con bỏ học đại học dù đã học năm cuối và suốt ngày bia rượu bê tha. Ông từng muốn con mình sẽ thay đổi, sống có trách nhiệm hơn. Nhưng khoảng cách càng ngày càng xa, như chuyện hôm nay với con bé từ cái làng quê “lử khử lừ khừ chẳng Đại Từ cũng Thái Nguyên” mà nó tha về.

Một thời gian sau, Huỳnh và Quyên tổ chức đám cưới. Ông Văn không dự, ông không muốn có một cô con dâu nói một câu văn vẻ cũng không xong, thật khác xa đám học trò của ông vừa xinh tươi, vừa làu làu thơ ca.

Quyên biết bố chồng không ưa mình nên làm đủ cách chiều chuộng ông. Từ pha bình trà móc câu chính hiệu Thái Nguyên đến học nấu món bún thang mà ông khoái khẩu. Nhưng vô vọng. Thật khó phá cái định kiến đã ăn sâu vào máu. Quyên dưới mắt ông vẫn chỉ là con bé quê mùa, ít chữ, nghèo hèn…

Huỳnh chỉ đóng vai người chồng gương mẫu được một thời gian rồi tính nào tật ấy, lại ăn chơi, nhậu nhẹt bù khú suốt ngày. Ông Văn thường nghe thấy tiếng vợ chồng chúng cãi cọ nhau và không khỏi mừng thầm có ngày con Quyên sẽ ra đi mãi mãi…

Bỗng một hôm Quyên chạy vào phòng ông, hổn hển nói trong nước mắt: “Bố ơi, anh Huỳnh đòi ly dị. Anh ấy còn muốn đuổi con ra ngoài mà con thì đang có bầu!”. Ông Văn nói ráo hoảnh: “Thì cô cứ đi về nơi cô từng sống. Xin lỗi, tôi không muốn can thiệp vào cuộc sống của anh chị”. Và ông thấy vui như mở cờ, khi thoát được con bé chả có phẩm chất “quý tộc” gì!

Quyên nức nở trong tuyệt vọng. Cô thu dọn đồ cá nhân và mãi không hiểu vì sao ông bố chồng ghét cay ghét đắng mình đến vậy. Còn thằng con cũng chả hơn, coi cô như món đồ chơi, chơi chán rồi vứt bỏ. Mình đã làm gì nên tội? Ai cũng có phẩm giá, lòng tự trọng và thôi thì thôi…

…Tám năm sau. Ông Văn sống trong nhà dưỡng lão. Sống nốt những ngày cuối đời khi thằng con bán nhà và đẩy ông vào nơi mà nó nói là “hợp với bố nhất”. Thôi thì đời có phúc, có phận và ông lại nhớ đến cuốn truyện “Quy luật của muôn đời” của Nodar Dumbatde mà nhân vật chính thốt lên: Con người ta phải có một lần ốm thật nặng để tỉnh ra… Cả đời ông đi dạy những khái niệm về tình yêu, sự quan tâm, lòng trắc ẩn. Và đến giờ học trò ông vẫn viết thư cảm ơn… Dạy người thì được mà không dạy nổi con.

- Ông Văn ơi, có khách - bỗng có tiếng người cắt đứt dòng suy tưởng của ông.

Ông lập cập bước xuống cầu thang, vừa đi vừa nghĩ ai đến thăm mình. Thằng Huỳnh chắc không phải, khi nó đã biệt tăm tích từ khi thu xếp ông vào đây. Ai?

- Dạ, con chào bố, là con Quyên ạ. Ông giật bắn người nghe giọng đặc “quê mùa” của cô con dâu và ngượng nghịu chào lại. Mới đó mà đã 8 năm.

- Bố khác quá. Bố có bị bệnh không? - Quyên hỏi, có chút ngạc nhiên về sự thay đổi chóng mặt của bố chồng.

- À…, thì có bệnh tí chút - ông cười buồn nói tiếp, sao con biết bố ở đây?

- Dạ, có anh học trò của bố nói. Anh Huỳnh thì không muốn nhận con của mình. Nó khóc đòi cha và ông. Nó muốn có người thân thích bên cạnh. Bọn con giờ sống chỉ có hai mẹ con… - Quyên nói giọng buồn buồn.

- Hượm đã! - ông Văn hỏi - Thằng cu Nhân phải không? Lần cuối con gửi ảnh qua tin nhắn điện thoại nó mới có 3 tuổi.

- Nó ở đây. Con gọi nó vào được không? - Quyên lưỡng lự nói.

- Dĩ nhiên, con gái! - ông Văn vui tột độ, nói như khóc.

Ông ôm chầm đứa cháu, vừa vuốt ve vừa nói: “Cháu ông lớn quá, giống hệt bố cháu”. Rồi ông quay sang Quyên thì thầm: “Con ơi, con tha lỗi cho bố”.

Quyên mỉm cười, bỗng cô quay sang nói: “Bố ơi, hay là bố về sống chung với bọn con. Có rau ăn rau, có thịt ăn thịt. Không khí ở vùng quê lại sạch, thoáng hợp với người già như bố”.

Cu Nhân giật tay ông, nói giọng nũng nịu: “Ông đồng ý đi ông. Về sống với mẹ
con con đi!”.

Ông Văn gật đầu. Những giọt nước mắt bỗng rơi lã chã trên gò má chằng chịt vết nhăn.

Theo THU NGÂN (SGGPO)

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đào An Duyên: Ngàn sau

Thơ Đào An Duyên: Ngàn sau

(GLO)- Không chỉ là một lời nói về tình yêu, "Ngàn sau" của tác giả Đào An Duyên còn là một tác phẩm thơ triết lý, khẳng định sự bất tử, trường tồn của những xúc cảm chân thật qua biến động của thiên nhiên và cuộc sống.

Thơ Lê Vi Thủy: Tinh khôi mùa xuân

Thơ Lê Vi Thủy: Tinh khôi mùa xuân

(GLO)- "Tinh khôi mùa xuân" của Lê Vi Thủy thể hiện cảm xúc tươi mới, ngọt ngào của mùa xuân và tình yêu trong sáng, thuần khiết. Từ hình ảnh thiên nhiên gần gũi như "cánh hoa trắng", "giọt sương ban mai" đến những ẩn dụ về tình yêu, tất cả đều mang lại cho người đọc cảm giác ấm áp, đầy hy vọng.

Thơ Vân Phi: Ngõ xanh

Thơ Vân Phi: Ngõ xanh

(GLO)- Bài thơ Ngõ xanh của tác giả Vân Phi khắc họa một không gian thiên nhiên thanh bình của làng quê, nơi có mẹ cha và những điều thân thuộc nhất. Mỗi hình ảnh trong thơ như một lời nhắc nhở về sự quan trọng của gia đình, quê hương và những ký ức đẹp mà ta luôn cất giữ trong trái tim mình.

Khúc ca mùa xuân đoàn tụ

Khúc ca mùa xuân đoàn tụ

(GLO)- Mỗi lần nghe lại ca khúc “Sông Đakrong mùa xuân về” của nhạc sĩ Tố Hải, lòng tôi lại dạt dào xúc cảm và không thôi nghĩ về dòng chảy của những đoàn quân hào hùng ra trận để đem về mùa xuân đoàn tụ của một dân tộc anh hùng.

Thơ Phạm Đức Long: Tản mạn Pleiku

Thơ Phạm Đức Long: Tản mạn Pleiku

(GLO)- Pleiku hiện lên trong bài thơ của tác giả Phạm Đức Long như một vùng đất đầy bí ẩn, vừa thực vừa ảo, vừa hùng vĩ vừa mộng mơ. Những câu từ mang đến cho người đọc cảm giác như đang lạc vào không gian trữ tình, đầy sức sống, thôi thúc họ khám phá và trải nghiệm.

Nhà văn Đỗ Tiến Thụy “về nhà”

Nhà văn Đỗ Tiến Thụy “về nhà”

(GLO)- Khi tôi và nhà thơ Hương Đình “mở tiệc” chia tay Đỗ Tiến Thụy ra Hà Nội học Trường Viết văn Nguyễn Du thì anh là Thượng úy, công tác tại Sư đoàn 10 (Quân đoàn 3). Ấy là năm 2002. Tháng 11 năm nay, khi trở “về nhà”, anh đã mang hàm Đại tá, Trưởng ban Văn của Tạp chí Văn nghệ Quân đội.

Nhóm tác giả thuộc Công ty cổ phần Tập đoàn Đầu tư và Xây dựng AVIEW giành giải nhất, nhì cuộc thi “Sáng tác mẫu phác thảo Tượng đài Tây Sơn Tam Kiệt và Phù điêu”

Nhóm tác giả thuộc Công ty cổ phần Tập đoàn Đầu tư và Xây dựng AVIEW giành giải nhất, nhì cuộc thi “Sáng tác mẫu phác thảo Tượng đài Tây Sơn Tam Kiệt và Phù điêu”

(GLO)- Ngày 16-12, UBND tỉnh Gia Lai có quyết định Phê duyệt kết quả cuộc thi “Sáng tác mẫu phác thảo Tượng đài Tây Sơn Tam Kiệt và Phù điêu” thuộc dự án Phong trào nông dân Tây Sơn trên đất Gia Lai (Tây Sơn Thượng đạo).

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh tiết lộ cách viết '3 trong 1' ở 'Tiệm sách của nàng'

Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh tiết lộ cách viết '3 trong 1' ở 'Tiệm sách của nàng'

Trong số các tác phẩm của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, đã có nhiều tựa sách đề cập đến nhân vật nữ cá tính như: Nữ sinh, Những cô em gái, Út Quyên và tôi… nhưng đây là lần đầu tiên từ khóa “sách” và “nàng” cùng xuất hiện trên bìa tác phẩm mới, tạo cho bạn đọc sự tò mò thú vị.

Phương án sắp xếp cơ quan báo chí thuộc Chính phủ và bộ, ngành

Phương án sắp xếp cơ quan báo chí thuộc Chính phủ và bộ, ngành

Quán triệt nội dung định hướng sắp xếp, tinh gọn tổ chức bộ máy của Chính phủ theo yêu cầu của Ban Chỉ đạo Trung ương về tổng kết việc thực hiện Nghị quyết số 18-NQ/TW và của Bộ Chính trị, Ban Chỉ đạo của Chính phủ về tổng kết việc thực hiện Nghị quyết số 18-NQ/TW đã xây dựng phương án sắp xếp, tinh gọn tổ chức bộ máy của Chính phủ, trong đó có các cơ quan báo chí thuộc Chính phủ.