Chọn cách sống khác

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Biến cố lớn nhất suốt thời gian qua có lẽ là cơn ác mộng mang tên Covid-19 càn quét qua các vùng lãnh thổ trên thế giới. Việt Nam cũng không nằm ngoài cơn lốc ấy. Dịch bệnh làm đình trệ sản xuất, quá tải y tế, người lao động thất nghiệp… Hậu quả của đại dịch chắc sẽ còn được nhắc đến trong nhiều năm nữa. Chúng ta không còn cách nào khác ngoài sống cùng với nó và tìm cách thích nghi khi nó đi qua.
Trang-bạn tôi-làm việc cho một công ty đa quốc gia. Trang khiến chúng tôi ghen tỵ vì mức lương, về những điểm đến long lanh trên những bức ảnh khoe trên mạng xã hội. Vậy rồi bỗng dưng Trang bán hết tất cả túi xách, quần áo hàng hiệu, xe ô tô rồi mua xe đạp đi làm, chọn phong cách tối giản, khoe tin nhắn ủng hộ tiền cho công tác phòng-chống dịch Covid-19. Trang nói, thường thì người ta thiếu cái gì sẽ cần cái đó. Giống như Trang lúc trước, thấy người ta có hàng hiệu cũng mua cho có, bây giờ nhìn lại thấy mình phung phí. Cách sống ấy chỉ thỏa mãn nhu cầu cá nhân chứ không nghĩ gì đến cộng đồng. Bao người vẫn còn khó khăn, đất nước vẫn đang kêu gọi mọi người quyên góp ủng hộ mua vắc xin. Mấy việc đó trước kia, Trang đâu có để ý… “Mỗi người một cách sống, bây giờ, Trang chọn vậy. Biết đâu mình sai, nhưng mình cũng đã khác trước, đó là mình phiên bản khác”-Trang nói qua điện thoại.
Trong khi mọi người đang tìm cách tăng thu nhập sau ảnh hưởng đại dịch thì Ngọc lại sale hết đồ trong shop để nghỉ bán. Dịch một phần ảnh hưởng đến doanh thu của shop, phần nữa là Ngọc muốn nghỉ ngơi. Ngọc muốn theo đuổi môn thể thao yêu thích để rèn luyện sức khỏe, được thư giãn với những cuốn sách hay bên tách trà thơm, muốn học thêm nhạc cụ mới và một vài kỹ năng để “nâng cấp bản thân”. Tôi chơi với Ngọc đã hơn 10 năm và hiểu bạn là một người sâu sắc. Ngọc không quá giàu có nhưng biết đủ, biết dừng lại để tận hưởng những thứ tươi đẹp của ngày khi thời gian Thượng đế ban cho mỗi người ngày càng thu ngắn lại.
Ảnh minh họa: Internet
Ảnh minh họa: Internet
Khi phải giãn cách vì dịch bệnh, tôi đã đi mua một cây đàn piano để lấy động lực học. Tôi thích học đàn từ lâu nhưng không có đủ thời gian và đắn đo về tài chính. Cho đến khi ông xã tôi nói: “Bốn mươi tuổi rồi còn không làm được việc mình thích thì đợi đến bao giờ”. Nghe thế, tôi mạnh dạn đăng ký học đàn. Bập bõm đọc nốt, học nhạc lý, bây giờ, tôi có thể tự tin ngồi ngay ngắn vào đàn. Và tôi cũng nói với bạn bè: “Nếu thích thì hãy chọn sống khác đi, sẽ thấy cuộc đời thú vị hơn nhiều”.
Chúng ta thường ngại thay đổi nhưng thế giới ngoài kia lại biến đổi không ngừng. Biết bao biến cố sẽ còn xảy ra trong tương lai mà ta không thể đoán trước được. Vậy nên, sống khác đi cũng là một kỹ năng để thích nghi trước những biến đổi của cuộc sống muôn màu.
TẠ NGỌC ĐIỆP

Có thể bạn quan tâm

Thơ Phạm Đức Long: Những mùa lá hình tim

Thơ Phạm Đức Long: Những mùa lá hình tim

(GLO)- Ngày đất nước hòa bình, những mầm xanh vươn lên mạnh mẽ. Lá cây mang hình trái tim như sự tri ân muôn đời đến những người con đất Việt đã ngã xuống vì độc lập, tự do. Mỗi chiếc lá xanh là một lời nhắc nhở, nguyện ước về một cuộc sống bình yên, ấm no, mãi mãi trường tồn...
Thơ Hà Hoài Phương: Cảm thu

Thơ Hà Hoài Phương: Cảm thu

(GLO)- Ai đó từng nói: “Thơ là thu của lòng người, thu là thơ của trời đất”. Vẻ đẹp của đất trời lúc sang thu luôn làm xao xuyến những tâm hồn lãng mạn. Bài thơ Cảm thu của tác giả Hà Hoài Phương có lẽ đã được ra đời trong sự cộng hưởng ấy...
Khai mạc hội nghị tập huấn lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật năm 2024

Khai mạc hội nghị tập huấn lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật năm 2024

(GLO)- Sáng 27-8, tại TP. Quy Nhơn (tỉnh Bình Định), Hội đồng Lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật Trung ương khai mạc hội nghị tập huấn với chủ đề "Công tác lãnh đạo, quản lý văn hóa, văn nghệ sau 50 năm đất nước thống nhất, đổi mới, phát triển: Thực tiễn và những vấn đề cần quan tâm".
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Lời ru xưa

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Lời ru xưa

(GLO)- Lời ru à ơi ngọt ngào của mẹ đã nuôi dưỡng tâm hồn mỗi chúng ta từ thuở còn nằm nôi cho đến lúc trưởng thành. Để rồi, khi mùa Vu Lan báo hiếu đến, chúng ta lại nhớ về mẹ cùng lời ru xưa đầy yêu thương và nguyện khắc ghi trên mỗi bước đi cuộc đời...
U80 vẫn mê đọc sách

U80 vẫn mê đọc sách

(GLO)- Do là chỗ thân tình nên tôi vẫn gọi người phụ nữ U80 Nguyễn Thị Hồng Hợp (trú tại tổ 3, phường Diên Hồng, TP. Pleiku) là chị. Mặc dù tuổi đã cao nhưng chị vẫn giữ cái tính mê đọc sách từ ngày còn son trẻ.
Văn hóa người làm báo

Văn hóa người làm báo

Cuộc trò chuyện ngắn ngủi với một đồng chí nguyên là cán bộ lãnh đạo tỉnh (đã nghỉ hưu) sáng nay về ứng xử của một phóng viên trẻ công tác ở một tờ báo bạn làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Rõ ràng là vẫn cần nỗ lực hơn nữa trong xây dựng văn hóa người làm báo.
Thơ Bút Biển: Hoài niệm

Thơ Bút Biển: Hoài niệm

(GLO)- Hoài niệm không đơn thuần là xúc cảm thoáng qua về quá khứ mà có sự hòa lẫn nhiều cung bậc. Trong "Hoài niệm" của mình, nhà thơ Bút Biển đã nhớ về những mùa thu cũ với bao cảm xúc ngây ngô thuở thiếu thời. Để rồi, "chợt tỉnh gặp mình trong thực tại/Mỉm cười nhìn vạt nắng ngát hương".

Ra mắt sách 'Theo dấu chân Người'

Ra mắt sách 'Theo dấu chân Người'

Ngày 16-8, Viện Nghiên cứu Phát triển Phương Đông đã tổ chức buổi ra mắt sách "Theo dấu chân Người" (NXB Hội Nhà văn) của GS-TS - nhà văn Trình Quang Phú - Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển Phương Đông. "Theo dấu chân Người" là tập truyện ký viết về 30 năm đi tìm đường cứu nước của Bác Hồ.
Bàn tay

Thơ Đại Dương: Bàn tay

(GLO)- Chỉ qua hình ảnh "Bàn tay", tác giả Đại Dương đã thổi hồn vào đó bao cung bậc cảm xúc khác nhau; lúc hân hoan tươi mới, khi lại đau đáu, nhạt nhòa: "bàn tay mơ giọt sương", "bàn tay khóc phận người", "bàn tay xây nấm mộ", "bàn tay đếm thời gian", "bàn tay gầy ngơ ngẩn"...

Rót đầy một giấc tôi

Rót đầy một giấc tôi

(GLO)- "Rót đầy một giấc tôi" - Cơn mê men chếnh choáng hư hao của kẻ hay hoài niệm, chênh vênh giữa hai bờ hư thực. Một hình dung cũ, một chút hương lúa chín giữa ngày thu se sẽ như kéo người về khoảng nào xao xác, để ngồi lại tình tự riêng mình, tự ủ ấm mình trong men thơm ký ức...

Gương mặt thơ: Đỗ Trung Lai

Gương mặt thơ: Đỗ Trung Lai

(GLO)- Ông là Đại tá quân đội, nguyên Phó Tổng Biên tập phụ trách Báo Tiếng nói Việt Nam (Đài Tiếng nói Việt Nam), nguyên Trưởng phòng Biên tập Báo Cuối tuần (Báo Quân đội nhân dân), hiện sống ở Hà Nội. 
Họa mi HBlơng kể chuyện thời chiến

“Họa mi” H’Blơng kể chuyện thời chiến

(GLO)- Những năm 80 của thế kỷ trước, mỗi lần đi ngang qua khuôn viên Ty Văn hóa-Thông tin, tôi lại bị mê hoặc bởi một giọng nữ trong trẻo, vút cao. Sau này, tôi mới biết tiếng hát đó là của chị Rơmăh H’Blơng-một “họa mi” có thâm niên 10 năm cất cao tiếng hát giữa đạn bom.