Bảo tàng nước đầu tiên sẽ được xây dựng tại Huế

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Theo dự kiến, Nhà máy nước Vạn Niên 1 sẽ trở thành Bảo tàng nước tại Huế. Ở đó, câu chuyện cấp nước máy từ đầu thế kỷ 20 sẽ được kể chi tiết.

Nhà máy nước Vạn Niên xưa - Ảnh của Eberhardt, Guide de l’Annam, 1914 - Ảnh: Tl
Nhà máy nước Vạn Niên xưa - Ảnh của Eberhardt, Guide de l’Annam, 1914 - Ảnh: Tl


Trên trang web của nhà nghiên cứu Huế Nguyễn Đắc Xuân, bài viết về Nhà máy nước Vạn Niên 1 hấp dẫn người đọc từ đầu đến cuối. “Lúc còn ngồi trên ghế Trường Quốc học Huế, lần đầu tiên đi thăm lăng Tự Đức, đồi Vọng Cảnh, tôi thấy trên bờ sông Hương bên tay phải có một cái đình tứ giác, với hai tầng mái dựng giữa vườn hoa cây cảnh hài hòa đẹp mắt. Đặc biệt nhất là ở ba góc định hướng về phía sông có nhiều người qua lại có mấy trụ biểu cao vút…”, ông Nguyễn Đắc Xuân kể lại.

Sau đó mấy chục năm, khi đọc cuốn Hướng dẫn du lịch Việt Nam của Ph.Eberhardt (thầy dạy văn minh văn hóa cho vua Duy Tân), ông Nguyễn Đắc Xuân mới biết đó là công trình gì. “Cái đình ấy không phải chùa chiền, lăng mộ ai cả mà là cái nhà máy cung cấp nước cho thành phố Huế do kiến trúc sư Bossard thiết kế xây dựng vào năm 1909 và hoàn thành năm 1911. Sở dĩ kiến trúc sư Bossard phải thiết kế kiến trúc nhà máy nước giống như một lăng cổ hoặc một cái chùa như thế là để cái nhà máy của phương Tây hài hòa với cảnh quan khu vực lăng Tự Đức, đồi Vọng Cảnh của phương Đông”, ông Nguyễn Đắc Xuân chia sẻ.

Nhà máy nước Vạn Niên 1 vào thời điểm này cũng đã nhiều tuổi. Tuy nhiên, nó đang đứng trước một cơ hội mới khi Công ty cấp nước Thừa Thiên-Huế (HueWACO) muốn xây dựng thành một Bảo tàng Nước và UBND tỉnh Thừa Thiên-Huế công nhận là di tích lịch sử cấp tỉnh.

TS Trần Đình Hằng, Giám đốc Phân viện Viện Văn hóa nghệ thuật Việt Nam tại Huế, cho rằng Nhà máy nước Vạn Niên 1 cùng với Nhà máy vôi nước Long Thọ chính là “biểu tượng” của thời văn minh công nghiệp tại Huế. Được xây dưới thời vua Duy Tân để nâng cao chất lượng sống của người dân, nhà máy lúc đầu sử dụng than để vận hành và sau đó được thay thế dần bằng các công nghệ hiện đại khác cho tới nay. “Đó là một biểu tượng của công nghiệp hiện đại gắn liền với quá trình đô thị hóa Huế. Khi xây dựng Huế thành đô thị di sản thì đây cũng là một trong những yếu tố quan trọng cần phát huy”, TS Hằng cho biết. Điều thú vị là thời gian gần đây, việc sử dụng các không gian nhà máy cũ để trở thành không gian văn hóa đang được lưu tâm ở nhiều đô thị tại Việt Nam.

Ông Nguyễn Liên Minh, Trưởng phòng Thiết kế (thuộc HueWACO), hiện là người được giao phụ trách dự án Bảo tàng nước này. Theo ông Minh, việc thu thập tư liệu cũng đã được thực hiện 5 năm nay. “Cơ bản chúng tôi có hiện vật khá đầy đủ. Còn về hình ảnh, chúng tôi cũng đã tìm kiếm trong 5 năm nay được khá nhiều. Chúng tôi cũng đăng trên mạng để nhờ cộng đồng có hình ảnh nào thì hỗ trợ. Cộng đồng đã góp sức và cho nhiều kết quả, họ gửi tư liệu ảnh từ rất xưa cho mình”, ông Minh nói.

Ông Minh cho biết theo dự kiến vào cuối năm nay, khi HueWACO hoàn thành và vận hành một nhà máy mới, Nhà máy nước Vạn Niên 1 sẽ được “nghỉ ngơi”. “Nhà máy này bên cạnh lăng Tự Đức, đồi Vọng Cảnh, gần lăng Thiệu Trị. UBND tỉnh cũng đang có ý định dựng một công viên phục vụ cộng đồng ở đồi Vọng Cảnh. Có thể hình thành cụm điểm du lịch”, ông Minh nói.

Theo Trinh Nguyễn (TNO)

 

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.