30 ngày trong bệnh viện dã chiến: Mặc đồ bảo hộ... dọn rác!

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Ngày đầu tham gia tổ hộ lý làm vệ sinh khu cấp cứu của Bệnh viện dã chiến thu dung điều trị Covid-19 số 12, cái nóng như thiêu đốt trong bộ đồ bảo hộ kín mít khiến tôi suýt xỉu.
 
Tình nguyện viên dọn rác của bệnh nhân. Ảnh: Như Lịch
Tình nguyện viên dọn rác của bệnh nhân. Ảnh: Như Lịch
Đôi khi ngộp thở quá, tôi chỉ muốn hất tấm chắn giọt bắn và nới khẩu trang một chút để thở. Trải nghiệm thực tế đó càng cho tôi thấy sự vất vả thầm lặng của các nhân viên y tế tuyến đầu. Phần lớn những tình nguyện viên chúng tôi chỉ đến phục vụ trong một thời gian nhất định, trong khi hầu hết nhân viên y tế đi chống dịch chưa biết ngày về.
“Em phải dùng từ: khủng khiếp !”
Ngoài đội hậu cần, đầu tháng 8, tôi tham gia đội dọn vệ sinh, sau khi một trong hai chị hộ lý đến từ Bệnh viện (BV) Da liễu TP.HCM bị nhiễm Covid-19.
“Có duyên” với... rác !
Ngoài tổ hậu cần cơm nước, tôi định tham gia đội sàng lọc bệnh nhân. Sau khi nghe nguyện vọng của tôi, bác sĩ Nguyễn Duy Quân (phụ trách đội sàng lọc BV dã chiến số 12) cởi mở: “Chị báo với Ban giám đốc, các bác sĩ đó ok là em ok à chị”.
Theo bác sĩ Quân, nhiệm vụ chủ yếu của đội sàng lọc bệnh nhân là chọn bệnh nhân sao cho đúng tầng và đúng khả năng chuyên môn của y bác sĩ ở đây. Cụ thể, mỗi khi có thông báo tiếp nhận bệnh nhân từ các khu cách ly tập trung khác, thành viên đội sàng lọc sẽ mặc đồ bảo hộ xuống làm việc. Đầu tiên, đội sẽ kiểm tra thông tin của bệnh nhân có mặt rồi đối chiếu dữ liệu từ Phòng Kế hoạch tổng hợp. Tiếp theo, tiến hành đo nồng độ ô xy bão hòa trong máu (SpO2), đo nhiệt độ cho bệnh nhân. Sau cùng, sẽ có một bác sĩ đứng đó sàng lọc, tức là hỏi những câu như về bệnh nền này nọ. Nếu bệnh nhân vẫn phù hợp với tiêu chí của BV này thì bệnh nhân sẽ được xếp phòng.
Bác sĩ Lưu Ngọc Đông (Phó giám đốc BV dã chiến số 12) nói với tôi: “Chị mới tiêm có một mũi vắc xin, mà chị làm ở khu vực đó nguy hiểm lắm, rất dễ bị lây bệnh. Nếu chị vẫn quyết tâm làm, chiều nay tôi gửi tặng chị mấy vỉ thuốc uống để tăng sức đề kháng”.
Tuy nhiên, ngay tối hôm đó, bác sĩ Đông báo tin: “Kết quả xét nghiệm PCR chúng tôi mới nhận là có tới 3 tình nguyện ở đội sàng lọc đã bị dương tính. Tình hình này, chị xuống làm ở đội sàng lọc là không khả thi rồi”.
Tôi âm thầm tham gia đội dọn vệ sinh ở 3 khu vực của BV: vùng nhiễm khuẩn, vùng đệm và vùng không nhiễm khuẩn. Trước đó, tôi từng nhập vai Tôi làm công nhân vệ sinh bệnh viện, nên việc dọn vệ sinh rác thải không xa lạ mấy với tôi. Chỉ có thử thách ở đây là... vi rút Corona và mặc đồ bảo hộ.
Tôi hay đi cùng sơ Hồng Nhiên, sơ Duyên Anh, sơ Thủy, sơ Hậu, nên nhiều người cũng tưởng tôi là sơ. Có lần tôi đang lau hành lang, một nhân viên đi ngang qua nhận xét: “Các sơ lau sạch ghê, sạch bóng luôn”.
Mỗi sáng, chúng tôi cùng chị Thủy (nhân viên còn lại trong tổ hộ lý) lau dọn một số phòng làm việc và hành lang từ tầng 2 đến tầng 4. Tiếp đó, hai nhóm tình nguyện viên thay phiên nhau cùng chị Thủy xuống tầng trệt lau dọn vệ sinh khu cấp cứu, tất nhiên là phải mặc đồ bảo hộ.
Chị Thủy hộ lý (47 tuổi) có 3 con, đứa nhỏ nhất 3 tuổi. Thấy đồng nghiệp đã bị nhiễm, bản thân chị Thủy lúc đó cũng đang lo cho mấy đứa con ở nhà (chồng chị đi làm, đứa con 15 tuổi phải lo cho đứa em 3 tuổi). Dù vậy, chị Thủy “giành việc” với các sơ: “Phòng bệnh nhân, các sơ để cho em dọn”. Chị giải thích với tôi: “Tui đã chích ngừa 2 mũi, các sơ mới chích 1 mũi. Nếu lỡ các sơ bị nhiễm thì tội nghiệp”.
Thực tế, có những hôm tình nguyện viên chúng tôi vẫn vào phòng bệnh nhân đang điều trị để quét dọn phụ chị Thủy. Các sơ còn dọn chất thải của những bệnh nhân nặng tiểu tiện ngay tại giường...
“Mặc đồ bảo hộ để làm việc dưới khí hậu nóng bức này, em phải dùng từ: khủng khiếp! Ngày đầu chút nữa là em xỉu”, sơ Duyên Anh nhìn nhận. Sơ Hồng Nhiên cũng chia sẻ: “Trong đồ bảo hộ, em thở không nổi, không có không khí. Mới thấy được có khí trời để thở là quá quý!”.
Bản thân tôi cũng ngất ngư trong ngày đầu mang đồ bảo hộ xuống làm tại khu cấp cứu. Trước dãy nhà vệ sinh dành cho bệnh nhân, mùi hóa chất khử khuẩn đậm đặc xộc qua lớp khẩu trang N95 khiến tôi “ná thở”. Tôi và sơ Nhiên cật lực xử lý vũng nước tiểu lênh láng trong một phòng vệ sinh, sau khi thay phiên nhau người quét kẻ lau (hoặc ngược lại) mấy dãy hành lang và một số phòng.
Nóng như thiêu như đốt. Đến trước cái quạt máy đang chạy vù vù, tôi thấy nó chẳng khác gì... cái quạt mất điện bởi không có chút khí lọt qua bộ đồ bảo hộ cấp 4 này. Tôi lảo đảo ra cửa ngồi nghỉ, nắng gắt hắt vào càng bức bối. Từ lúc đó, một câu hỏi bỗng dưng xuất hiện và bám riết tâm trí tôi: “Khi nào mình được cởi bỏ đồ bảo hộ? Mình không chịu đựng nổi giây phút nào nữa!”.
Sơ Nhiên cũng lần ra cửa, tựa đầu vào tường thở dốc. Một phần gương mặt của sơ không bị khẩu trang che đã đỏ bừng, đôi mắt trĩu xuống. Vậy mà sơ còn lo lắng cho tôi: “Chị Lịch có ổn không? Mặt chị đỏ quá...”.
Chúng tôi loáng thoáng nghe chị hộ lý nói, như người sắp chết trôi vớ được cọc: “Tụi mình chuẩn bị lên thôi. Ai cũng đuối rồi”.
 
Hộ lý dọn vệ sinh khu vực cấp cứu
Hộ lý dọn vệ sinh khu vực cấp cứu
Lau sạch cho bệnh nhân mau khỏe
Việc đổ rác cho bệnh nhân trong BV dã chiến số 12 được dân quân tự vệ và một số tình nguyện viên đảm nhận. Đội đổ rác cần có sức lực, khả năng chịu đựng nóng bức. Đôi khi tôi bắt gặp một vài bạn trẻ nằm rã rượi vì kiệt sức, gần đống rác họ mới vận chuyển.
Từ ngày 10.8, nhóm tình nguyện nữ chúng tôi kiêm thêm việc đi gom rác tại chỗ và lau dọn hành lang cho bệnh nhân từ tầng 5 trở lên các lô E, F. Sơ Dung (nhóm lấy mẫu bệnh phẩm), một trong những người đi đầu làm công việc này, cho biết: “Bình thường tụi em lấy mẫu xong, chiều làm phòng hành chính. Nhưng thấy phòng này ai cũng có thể làm được, nên tụi em đã xin Điều dưỡng trưởng tham gia lấy rác cho bệnh nhân. Tụi em thấy thương họ, lo cho họ vừa bị vi rút Corona, vừa bị vi khuẩn từ đống rác bẩn gây hại, khó mà lành bệnh”.
Ban đầu chỉ vài thành viên nhóm lấy mẫu bệnh phẩm đi dọn rác, sau tăng dần lên, có hôm gần chục tình nguyện viên Phật giáo và Công giáo đều tham gia. Theo sơ Dung, mỗi bộ quần áo bảo hộ cấp 4 có giá khoảng 500.000 đồng. Vì vậy, các sơ hạn chế tối đa không sử dụng đồ bảo hộ vốn khan hiếm của BV, thay vào đó các sơ xin từ nguồn tài trợ riêng để phát cho chúng tôi đi lấy rác.
Trước cửa thang máy một số tầng lầu hoặc ngay trước cửa phòng ở của mình, có những bệnh nhân vứt rác ngổn ngang. Nào là khẩu trang, mền chiếu gối, giường bố đã qua sử dụng, vỏ cam chanh, đồ xông sả bưởi nước chảy ri rỉ... Một bệnh nhân nam đứng trong phòng cởi đồ bảo hộ vứt ra cửa, trong khi sơ Dung đang ngồi đấy hốt bịch cơm canh thừa. Chúng tôi tự chia nhau người hốt rác, người quét, người lau. Ai nấy cố gắng “làm nhanh, rút lẹ” trước khi có thể... xỉu vì nóng, đồng thời tránh giờ bệnh nhân xuất viện để khỏi kẹt thang máy. Sơ Dung, sơ Bích Thảo, sơ Ánh Sao... thỉnh thoảng nhắc bệnh nhân, đại khái: “Cô chú ơi, mình bỏ rác cho gọn. Chứ để tung tóe trước cửa phòng thì lâu khỏi bệnh lắm”.
Có những ngày cả sáng - chiều đều mặc đồ bảo hộ lên khu vực nhiễm khuẩn để làm việc, sơ Bích Thủy nhẹ nhàng nói: “Mấy ngày đầu mình thường bị mệt, bị ngộp thở vì chưa quen mặc đồ bảo hộ. Mình được làm việc thì mình vui, ngồi chơi không cũng mệt”.
Nóng bức là vậy. Nhưng hễ khi mặc áo trắng vào, ngay cả đi... dọn rác, chúng tôi cũng được nhiều bệnh nhân gọi là “bác sĩ”. Kể cũng oách đó chứ!
(còn tiếp)
Theo Như Lịch (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Chuyện cổ tích của buôn làng

Chuyện cổ tích của buôn làng

(GLO)- Ở làng Tươl Ktu (xã Đak Đoa), khi nhắc đến vợ chồng bác sĩ Nay Blum - H’Nơn, người dân nơi đây luôn kể về họ như kể lại những câu chuyện cổ tích. Với họ, đôi vợ chồng bác sĩ ấy là quà của Yang tặng cho làng Tươh Ktu.

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

(GLO)- Các cơ quan chức năng, nhất là ngành Công an, chính quyền địa phương là lực lượng chủ công trong phòng, chống mua bán người. Tuy nhiên, toàn xã hội cũng phải cùng vào cuộc và quan trọng nhất là mỗi cá nhân phải chủ động bảo vệ mình bằng cách nâng cao nhận thức, hiểu biết pháp luật.

Dư vang Plei Me

Dư vang Plei Me

(GLO)- 60 năm đã trôi qua kể từ chiến thắng Plei Me lịch sử (tháng 11-1965), nhưng dư vang của trận đầu thắng Mỹ trên chiến trường Tây Nguyên vẫn còn vẹn nguyên trong ký ức của những cựu binh già. 

Một góc trung tâm xã Kon Chiêng.

Đánh thức Kon Chiêng

(GLO)- Từ quốc lộ 19 rẽ vào tỉnh lộ 666 khoảng 40 km thì đến xã Kon Chiêng. Hai bên đường là những triền mía xanh mát, thấp thoáng những mái nhà sàn trong không gian xanh thẳm của núi rừng, gợi về một Kon Chiêng đang vươn mình đổi thay.

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Trong thời đại mà một thiết bị đeo tay có thể chứa đến 60 triệu bài hát, việc lựa chọn nghe nhạc từ một chiếc đĩa than tưởng như là lỗi thời. Nhưng thực tế, đó lại là biểu hiện của một xu thế tìm lại sự nguyên bản, chậm rãi và thật lòng trong trải nghiệm thưởng thức.

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ lọt Top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ và hành trình vào top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới

(GLO)- Với nghiên cứu về ô nhiễm vi nhựa và công nghệ xử lý nước thải, Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ (SN 1985, Phân hiệu Trường Đại học Nông Lâm TP. Hồ Chí Minh tại Gia Lai) được Đại học Stanford (Mỹ) và Nhà xuất bản Elsevier vinh danh trong top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Sê San: Sông kể chuyện đời…

Sê San: Sông kể chuyện đời…

(GLO)- Dòng Sê San miệt mài chở nặng phù sa; sóng nước bồng bềnh không chỉ kể câu chuyện mưu sinh, bảo vệ phên giậu, mà còn gợi mở tương lai phát triển bền vững, góp phần khẳng định vị thế của vùng biên trong hành trình dựng xây quê hương, đất nước.

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

(GLO)- Mang ra chiếc nỏ được cất giữ hơn 30 năm, ông Siu Long (làng Gòong, xã Ia Púch, tỉnh Gia Lai)-nhân chứng trong trận đánh thung lũng Ia Drăng 60 năm trước chậm rãi nói: “Tôi muốn tặng món quà Tây Nguyên này cho một người bạn đến từ nước Mỹ”.

null