Vượt suối, băng rừng, đưa từng học sinh đến lớp

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Dù năm học mới đã bắt đầu được nửa tháng, nhưng hiện giáo viên của huyện miền núi Sơn Tây, tỉnh Quảng Ngãi, vẫn phải nỗ lực đến từng bản làng, vào từng nhà dân để vận động học sinh đến lớp. 
Vào bản tìm học trò

Một ngày giữa tháng 9/2019, phóng viên đã được cùng giáo viên Trường Phổ thông dân tộc bán trú tiểu học và trung học cơ sở Sơn Bua, huyện Sơn Tây, đến từng nhà học sinh để vận động các em đến lớp. Điều đáng nói, để đến được nhà các em chỉ có một cách duy nhất là phải đi bộ, trèo núi, lội suối và vượt qua chiếc cầu “tử thần”. 

Người dân qua cầu treo nguy hiểm.
Người dân qua cầu treo nguy hiểm.
Chiếc cầu treo trên đường đến khu dân cư Nước Mù có chiều dài khoảng 110 mét. Trước đây, cầu đã bị lũ lụt cuốn trôi, từng được Phòng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn huyện Sơn Tây sửa chữa, được Tỉnh đoàn Quảng Ngãi hỗ trợ thép để gia cố lại. Tuy nhiên, do ảnh hưởng của thời tiết nên 2 trụ đã hư hỏng nặng, lộ ra các lõi thép hoen rỉ, mỗi lần có người qua lại, cây cầu rung lắc mạnh, vô cùng nguy hiểm.
Sau khoảng 40 phút băng qua con đường núi trơn trượt và chiếc cầu treo nguy hiểm, chúng tôi đã nhìn thấy những ngôi nhà đầu tiên của bà con khu dân cư Nước Mù. Vừa nhìn thấy các giáo viên thì các em nhỏ nơi đây liền chạy trốn. Theo các thầy, cô giáo thì các em sợ giáo viên đến “bắt” chúng đến lớp vì hôm nay ngày thường, phải đi học.
Hầu hết người lớn trong khu dân cư Nước Mù đều không biết chữ, vì thế họ cũng ít quan tâm đến việc học của con. “Đặc điểm của các em học sinh ở đây là một em nghỉ thì các em khác cũng nghỉ theo để chơi cùng nhau. Do đó, để các em đến lớp đầy đủ là điều không dễ dàng. Giáo viên của trường phải thường xuyên đi xin quần áo, sách vở để các em đến lớp có đồ mặc, có sách vở học”, thầy Nguyễn Văn Ánh, Hiệu trưởng Trường Phổ thông dân tộc bán trú tiểu học và trung học cơ sở Sơn Bua cho hay. 
Người dân ở Nước Mù rất đông con như gia đình ông Đinh Văn Núi có đến 10 con, trong đó có 7 con đang là học sinh của trường mầm non, tiểu học và cả trung học cơ sở. Tuy nhiên, hôm nay chỉ có một cháu đang đi học, còn 6 người con trốn học ở nhà. Ông Núi hồn nhiên cho biết: “Đầu tuần đưa tụi nó đi học, nhưng tụi nó buồn, nhớ nhà thì tự về chơi. Khi nào chúng thích thì lại lên trường thôi!”. 
Rời nhà ông Núi, các giáo viên lại đến một số gia đình khác nói chuyện với các bậc phụ huynh để họ sớm đưa con em đến lớp. Tại đây, các giáo viên phát hiện em Đinh Thị Thận (năm nay lên lớp 5) chưa đến lớp ngày nào kể từ khi năm học mới bắt đầu. Thận được cha mẹ đưa từ địa phương khác về khu dân cư Nước Mù để ở với ông bà. Nhưng do cha mẹ em không biết chữ, lại không biết phải đưa con lên lớp nào, nên dù năm học mới đã qua nửa tháng nay, Thận vẫn chưa được đến lớp.
Thầy Ánh đã hướng dẫn tận tình cho phụ huynh của em Thận để họ hoàn thành thủ tục nhập học cho em. Đồng thời, thầy cũng “đặc cách” cho Thận để em đến lớp trước khi em có đầy đủ hồ sơ.
Chị Đinh Y Mới, mẹ em Thận, cho biết: “Tôi không biết chữ, cũng muốn con đi học cho giỏi để biết chữ. Tôi sẽ sớm về nơi ở cũ rút học bạ để con đi học tiếp”. 
Chăm học trò như chăm con
Trường Phổ thông dân tộc bán trú tiểu học và trung học cơ sở Sơn Bua có 422 học sinh, trong đó bậc tiểu học có 12 lớp, trung học cơ sở có 4 lớp. Trường có 170 học sinh bán trú, nhưng có 200 học sinh ăn cơm trưa tại trường. Điều đặc biệt là dù các em bán trú này có đến lớp đầy đủ hay không nhưng suất cơm cho các em vẫn phải chuẩn bị đầy đủ, vì việc các em nghỉ học nhưng giờ ăn lại có mặt đã trở thành chuyện “thường”.
Thầy Nguyễn Tấn Đức, giáo viên Trường Phổ thông dân tộc bán trú tiểu học và trung học cơ sở Sơn Bua, cho hay: “Các em vắng học chưa hẳn đã về nhà, có thể là bỏ đi chơi, đến lúc đói lại về trường ăn cơm. Cũng có những em về nhà, nhưng đến giờ ăn lại đến trường ăn. Vì đi học kiểu “giã gạo” như vậy nên khi không theo kịp bài giảng các em lại thêm chán nản, trốn tránh các buổi học”. 
Để đảm bảo việc dạy và học, nhiều năm nay Trường Phổ thông dân tộc bán trú tiểu học và trung học cơ sở Sơn Bua đã tổ chức bán trú cho học sinh từ lớp 1 đến lớp 9. Tuy nhiên, việc tổ chức bán trú cho các em bậc tiểu học tạo ra nhiều khó khăn cho cán bộ, giáo viên nhà trường bởi các em còn quá nhỏ, chưa thể tự lập trong việc vệ sinh cá nhân.
“Đầu tuần, nhiều em khi được cha mẹ đưa đến thì còn đu bám không chịu vào lớp. Nhưng khó khăn nhất đối với giáo viên là vào giờ ăn và ban đêm, các em còn quá nhỏ nên chưa thể tự vệ sinh cá nhân, vì vậy giáo viên phải tắm, rửa cho các em. Trường lại không có cán bộ chuyên phụ trách công tác bán trú nên phải cắt cử các giáo viên thay nhau trực. Có những đêm khi một em kêu đau là các em khác cùng phòng cũng kêu đau, Ban giám hiệu nhà trường phải tới đưa các em đến Trung tâm y tế, đồng thời hỗ trợ trông coi các em còn lại”, thầy Ánh kể lại.
“Để đưa được con chữ đến với học sinh vùng cao đòi hỏi sự nỗ lực rất lớn của giáo viên không chỉ về chuyên môn, mà còn về sự kiên trì, chịu khó, tận tình, nhiệt huyết. Con đường các em đến trường vất vả bao nhiêu thì con đường để chúng tôi truyền dạy con chữ cho các em cũng khó khăn bấy nhiêu. Nhưng chúng tôi đã và đang nỗ lực hết mình để đưa con chữ đến cho các em, hi vọng các em có tương lai tươi sáng hơn”,  thầy Ánh bày tỏ.
Đinh Thị Hương (TTXVN)

Có thể bạn quan tâm

Uống trà đi!: Bản Liền, chuyện giờ mới kể

Uống trà đi!: Bản Liền, chuyện giờ mới kể

Từng vạt núi lở vẫn còn nguyên dấu tích, đường chưa rõ ra đường, dằn xóc, lắc lư, cùng bao lần thót tim khi bánh xe chỉ cách mép vực sâu chưa đầy gang với, đường vào Bản Liền hiện nay vẫn đầy nham nhở, bụi mù, chưa bình phục sau trận mưa lũ lịch sử 9.2024.

Gặp lại ở chợ phiên

Gặp lại ở chợ phiên

Những phiên chợ ở vùng cao giống như “bảo tàng sống” về đất và người. Chợ phiên vùng cao A Lưới không chỉ là nơi mua bán hàng hóa, mà dường như còn chứa đựng cả một kho tàng văn hóa truyền thống của đồng bào Bru - Vân Kiều, Tà Ôi, Cơ Tu... ở miền Tây xứ Huế này.

Lập Trung tâm tài chính quốc tế để Việt Nam bứt phá - Bài 1: Mở lối thu hút dòng vốn mới

Lập Trung tâm tài chính quốc tế để Việt Nam bứt phá - Bài 1: Mở lối thu hút dòng vốn mới

Với việc hình thành Trung tâm tài chính quốc tế tại TPHCM và Đà Nẵng, một giai đoạn mới cho phát triển của các vùng kinh tế đặc thù, hình thành cầu nối hút vốn mới cho nền kinh tế. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều vấn đề cần giải quyết để tạo hành lang cho các trung tâm tài chính vận hành.

Làng tỉ phú... tái nghèo

Làng tỉ phú... tái nghèo

Hàng chục hộ dân trong một làng ở vùng cao Quảng Nam bỗng chốc trở thành "tỉ phú" nhờ nguồn tiền đền bù từ dự án thủy điện. Nhưng rồi chỉ sau mấy mùa rẫy, họ lại nhanh chóng nằm trong diện… hộ nghèo.

Mỹ vị miền trung du

Mỹ vị miền trung du

Không chỉ là một loại thực phẩm có bề dày lịch sử, mà ở xứ Quảng còn có một loại phở khác biệt được gọi là phở sắn khô với cách làm, nguyên liệu, hương vị hết sức độc đáo mà chẳng nơi nào có được.

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Nhờ may mắn làm cái nghề viết lách nên tôi từng có dịp đến nhiều trung tâm gốm của cả nước. Nghề gốm mỗi nơi mỗi kiểu, sản phẩm đơn giản có, tinh xảo có; quy trình tạo tác thủ công lẫn công nghiệp hóa vài ba công đoạn cũng có.

Bà Tiên nơi rẻo cao

Bà Tiên nơi rẻo cao

Nhiều học sinh của Trường Trường Tiểu học và THCS Ba Lế, xã Ba Lế (huyện Ba Tơ, Quảng Ngãi) vẫn thường gọi bà Nguyễn Thị Thủy Tiên (58 tuổi) - nhân viên cấp dưỡng của trường, là bà ngoại.

Theo chân thợ săn mật ong đất

Theo chân thợ săn mật ong đất

(GLO)- Giữa bạt ngàn núi rừng với vô vàn âm thanh hỗn tạp nhưng những thanh niên làng Kênh (xã Nghĩa Hòa, huyện Chư Păh) lại có cách đặc biệt để phát hiện tổ ong đất, đó là dõi theo cánh ong bay và tiếng vo ve phát ra từ đôi cánh.

“Nhà tâm lý” đặc biệt

“Nhà tâm lý” đặc biệt

(GLO)- Không chỉ truyền dạy kiến thức, giáo viên chủ nhiệm còn là những “nhà tâm lý học” đồng hành cùng học sinh trong suốt quãng thời gian học tập. Có người chỉ kiêm nhiệm một vài năm nhưng có người lại gắn bó với vai trò này suốt cả sự nghiệp “trồng người”.