Tết về trên xóm chợ thuyền

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Xóm chợ thuyền neo đò bên dòng Kênh Tẻ, một nhánh của sông Sài Gòn đoạn qua đường Trần Xuân Soạn (phường Tân Hưng, quận 7, TP Hồ Chí Minh).

Nơi này, bao năm nay luôn có một làng nổi nhỏ xinh, người thương hồ làm nghề bán trái cây trên đò, ven con đường nhộn nhịp người qua lại. Tết về, chợ thuyền ngập tràn sắc màu của hoa trái….

Những con đò chở mùa Xuân

Trời cuối năm, gió dập dìu đẩy cánh lục bình lững lờ trôi xuôi, nắng vàng lấp lánh ánh sông, chợ thuyền hiền hòa dung dị mang theo bao phận thương hồ tha hương.

Con đò của vợ chồng chị Lê Thị Duyên (45 tuổi, quê Bến Tre) neo bên dòng Kênh Tẻ đã 15 mùa chợ Tết. Chị Duyên không nhớ nổi mình đã đi qua bao nhiêu mùa hoa trên con đò nhỏ ven bến sông này. Từ ngày lấy chồng thương hồ, chị dạt trôi cùng chồng khắp các nhánh sông, mưu sinh bằng nghề buôn bán trái cây. Mỗi chuyến đò, vợ chồng chị lấy hàng từ Bến Tre rồi xuôi theo dòng Kênh Chợ Gạo (Tiền Giang) qua Vàm Cỏ Đông (Long An), đoạn cuối rẽ lối vào Kênh Tẻ trên đường Trần Xuân Soạn.

Sạp trái cây bên mé Kênh Tẻ giúp vợ chồng chị Duyên nuôi hai con khôn lớn trưởng thành.

Sạp trái cây bên mé Kênh Tẻ giúp vợ chồng chị Duyên nuôi hai con khôn lớn trưởng thành.

Trong ký ức của người phụ nữ thương hồ, chợ thuyền ngày chưa giải tỏa xóm ngụ cư bờ Kênh Tẻ thật ấm áp nghĩa tình. Bà con trong xóm đông đúc, sống chan hòa với nhau. Ngày ấy, vợ chồng chị bán cả trên bờ lẫn dưới sông, dân xóm kênh kéo nhau ra mua hàng của chị nhộn nhịp, đò hàng vài ngày là vơi cạn, một tuần lại trở về miền Tây lấy hàng lên. Có lẽ, vui sướng nhất là mỗi độ Tết đến xuân về, bà con ưa chuộng mặt hàng quê vừa sạch lại rẻ, đò hàng của vợ chồng chị Duyên như một phiên chợ nhỏ, mọi người tất bật lựa hàng, chọn cho mình mâm trái cây ngon đẹp nhất dâng cúng tổ tiên. Gian hàng bông vạn thọ của chị có năm mới 28 Tết đã “cháy hàng”. Đó cũng là năm duy nhất, gia đình chị Duyên gói gém hành trang trở về quê đón Tết sớm…

Nhưng rồi, thời “hoàng kim” của chợ thuyền cũng qua, khi xóm Kênh Tẻ bị giải tỏa để làm công viên, mối lái thân thuộc xưa tan tác mọi nơi, bỏ lại những thương hồ chợ thuyền bơ vơ, hụt hẫng. Chị Duyên bấm đốt ngón tay, nhẩm tính: “Nay cũng được 7 năm rồi, ngày xóm cũ không còn”. Một vài thương hồ di chuyển đò đi bến khác mưu sinh, hoặc bán thuyền để lên bờ tìm nghề khác. Riêng vợ chồng chị Duyên vẫn quyết bám trụ, bởi đã quen thuộc với sông nước và cũng chẳng thể tìm được nơi nào tốt hơn nữa. Xóm vắng, chợ thuyền cũng thưa, nhưng Tết về nơi này vẫn mang một màu sắc thật sinh động của hàng trăm loại cây trái miệt vườn cùng một sắc hoa vàng rực của vạn thọ, bông giấy, mai vàng… Từ 23 Tết, dân trong các hẻm nhỏ bên kia kênh bắt đầu ra chợ thuyền chọn cho mình những loại trái cây tươi ngon nhất, lựa những chậu hoa đẹp mắt nhất để trưng Tết. Chợ thuyền ngày Tết hừng hực sức sống, rộn rã tiếng cười.

“Đó là những ngày vui nhất trong năm. Dân chợ thuyền chúng tôi bán được nhiều hàng, gặp được những người quen xóm cũ, những vị khách thân thuộc cả năm mới có dịp ghé lại. Chúng tôi hỏi thăm nhau, kể dăm ba câu chuyện đời thường thôi mà cảm thấy lòng ấm áp”, chị Duyên bộc bạch.

Chồng chị Duyên chuyển trái cây từ đò lên đường bày bán.

Chồng chị Duyên chuyển trái cây từ đò lên đường bày bán.

Đón Tết trên đò giữa bến sông là điều quen thuộc với dân thương hồ. Dù bận rộn buôn bán đến mấy, chị Duyên cũng phải để dành mấy chậu hoa thật đẹp cho chiếc đò của mình, bởi những người “lấy thuyền làm nhà, lấy sông nước làm bạn” luôn quan niệm thấy hoa là thấy Tết. Đêm Giao thừa, các đò buôn quần tụ lại, tổ chức một bữa cơm ấm cúng, nghĩa tình. Đây là dịp để họ chia sẻ cùng nhau chuyện gia đình, con cái và những dự định làm ăn cho cả năm sau. Ai tiếp xúc với những thương hồ đều biết, dù đời sống vật chất thiếu trước hụt sau, nhưng tình nghĩa thì luôn đong đầy, như con nước lớn mỗi hoàng hôn châu thổ.

Tết thương hồ

Khi thành phố vắng tiếng còi xe, bà Nguyễn Thị Út (70 tuổi) lặng lẽ dọn hàng. Trong những đêm trăng thanh trời thả gió, khung trời xanh đêm bỏ ngỏ nỗi lo toan bền chặt của những phận đời trên chiếc đò buôn như bà Út ở bên dòng Kinh Tẻ. 70 tuổi đời, bà Út vẫn nhọc nhằn kiếm sống trên chiếc đò hàng. Một đời chạy chợ bến sông, với 7 lần sinh nở nhưng bà Út luôn toát lên vẻ đẹp thanh thản và hồn hậu. Bà có nước da trắng hồng, làn môi đỏ mọng, một vẻ đẹp thuần khiết của người con gái xứ dừa.

Trước khi lưu lại dòng kênh này, vợ chồng bà Út đã từng nhiều năm đi khắp các con sông miền Tây, thậm chí qua Campuchia buôn bán. Bà bán gạo, trái cây, tạp hóa và “bán cả mùa xuân” trên con đò hàng. Khi thời của thương hồ chín nhánh sông Cửu Long khép lại, vợ chồng bà đưa con đò về Kênh Tẻ, neo mình ở đó cho đến ngày nay, thấm thoát đã trên 30 năm.

Ngày ít hàng, một mình bà Út ra ngồi bán, còn chồng bà tranh thủ lượm ve chai trôi dạt về đò, gom lại một mớ rồi mang bán cũng kiếm được tiền rau dưa. Bà Út chỉ vào chiếc ghe nhỏ, cặp ngang con đò lớn, nói với tôi: “Chỗ đó để ông nhà nuôi mấy con chim và ít chậu cây cảnh. Ngày Tết cây nào đẹp thì mang ra bán”.

Tết đang về, xôn xao phố xá, chậu cây cảnh của vợ chồng bà Út đâm chồi nảy lộc xanh tươi, bà hy vọng sẽ có nhiều người thích nó. Trên bến thuyền, bắt đầu từ 26 tháng Chạp, không khí buôn bán vui như ngày hội. Những đò hàng từ miệt xuôi đều cập bến, chở đầy hoa trái. Như bao đời chợ thuyền khác, vợ chồng bà Út sẽ lưu lại bến sông bán hết hàng mới quay đò về quê, đón Tết muộn cùng gia đình. Những gì còn lại trên bến thuyền, bà Út sẽ bán tháo hoặc mang biếu tặng người quen trong xóm, để nhẹ gánh thuyền về trong chiều 30 Tết.

Bà Út bên con đò cũ kỹ đã theo vợ chồng bà hơn 30 năm thương hồ.

Bà Út bên con đò cũ kỹ đã theo vợ chồng bà hơn 30 năm thương hồ.

Hơn 30 năm neo đò bán buôn ở dòng Kênh Tẻ, bà Út đã đôi lần nếm trải “mùi” Tết Sài Gòn. “Tết ở đây buồn và lạc lõng với chúng tôi. Khi người người đi chơi xuân, vui Tết thì vợ chồng tôi chỉ biết ngồi trên con đò chòng chành giữa đám lục bình. Đêm Giao thừa, chúng tôi đứng trên mạn đò, ngước nhìn về phía những tòa tháp cao xem pháo hoa tung trời. Khoảnh khắc Tết chỉ có vậy”, bà Út thổ lộ. Tết đò buôn đơn giản, như chính cuộc đời của những con người “ăn đời ở kiếp” trên bến thuyền.

Sáng mồng Một, vợ chồng bà Út chạy con đò nhỏ xuống bến Bình Đông (quận 8) ngắm chợ hoa xuân “trên bến dưới thuyền”. Ở đó, vợ chồng bà gặp những người thân quen cùng quê Bến Tre mang hoa lên thành phố bán. Họ lưu lại bến sông, cùng nhau ăn một bữa cơm ngày Tết trên chính con đò ngập tràn sắc hoa.

Tết với bà Út kết thúc vào ngày mồng Một, sáng mồng Hai, vợ chồng bà bày trái cây ra bán. “Ngày Tết bán chậm vì người ta đi chơi xuân và ăn lễ, nhưng mình không biết làm gì thì bán hàng cho vui thôi. Ra đường nhìn dòng người tấp nập hội hè, áo quần xúng xính, lòng cũng bớt trống vắng”, bà Út chia sẻ.

Cuộc đời đã trải qua mọi cung bậc của cảm xúc nên bà Út không còn chạnh lòng với Tết buồn trên bến vắng. Với bà, đời nào vui bằng đời thương hồ, xuống bể lên nguồn, gạo chợ nước sông. Bà chưa bao giờ tiếc nuối về sự lựa chọn của mình và luôn tự hào vì một đời rong ruổi theo con nước.

Mùa xuân, mùa của hy vọng, mùa của đất trời, của sông nước hòa vào lòng người nô nức. Dù cuộc sống đầy rẫy những thăng trầm, đời thương hồ đã mai một và biết đâu vài năm nữa, khi những con kênh của thành phố “thay áo mới”, sẽ chẳng còn chợ thuyền lưu lại bến sông nữa. Chị Duyên, bà Út cùng bao đời đò trở thành miền nhớ tô điểm cho dòng sông mùa xuân trong ký ức của bao người. Và, dưới bóng cây phượng hoàng đỏ trên đường Trần Xuân Soạn, những con đò ngang chở gió, chở mây, chở những niềm vui, nỗi buồn đều lưu lại.

Có thể bạn quan tâm

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

null