Sống ở TP.HCM: Nửa thế kỷ lái đò, 3 thế hệ tiếp nối thân thuộc

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Giữa nhịp sống hối hả của TP.HCM, ít ai ngờ rằng vẫn có một người đàn ông hơn 40 năm miệt mài với những chuyến đò đưa.

Ông Bảy Đò (75 tuổi, ở H.Bình Chánh) nhiều năm qua đã gắn mình với công việc lái đò, chuyên chở người và hàng hóa di chuyển giữa các xã Lê Minh Xuân, Bình Lợi… (H.Bình Chánh).

Lật giở sách xưa, được biết TP.HCM là thành phố dọc ngang kênh rạch, trước đây từng dày đặc các bến đò. Theo thời gian, những chuyến đò ngang dọc đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức của nhiều tầng lớp thị dân. Đặc biệt, ngày nay những người bám trụ với công việc này như ông Bảy lại càng hiếm hoi.

Nghề lái đò đặc biệt giữa TP.HCM

Chúng tôi tình cờ gặp ông Bảy trong một chuyến đi đến làng mai Bình Lợi (H.Bình Chánh) dịp giáp tết. Dáng người gầy, da đen sạm nhưng rắn khỏe, ông Bảy ngồi trên “chiến mã” của mình trông rất oai phong, bản lĩnh.

Ông Bảy lái đò đưa khách qua sông
Ông Bảy lái đò đưa khách qua sông

Gọi là đò thì không hẳn đúng, vì phương tiện hiện tại ông dùng để chuyên chở là một chiếc phà. “Trước đây, tôi lái con đò nhỏ để đưa người dân qua kênh, rạch. Khi dành dụm được chút vốn liếng, cuộc sống cũng phát triển hơn, tôi mới đầu tư một chiếc phà để sức chở tốt và đảm bảo an toàn. Tui làm nghề này quen rồi. Sáng ra mà không cầm lái, không nghe tiếng nước vỗ hay người ta gọi đò í ới là thiếu vắng dữ lắm”, ông Bảy nói.

Mỗi ngày, ông Bảy bắt đầu công việc từ tờ mờ sáng. Những khách quen của ông là người bán hàng rong, công nhân và cả những cụ già đã gắn bó với chuyến đò này từ thuở thanh xuân.

Ông Bảy cười nói: “Cứ tầm 5 giờ sáng là có người gọi tui rồi. Bà Hai bán xôi, chú Ba chạy xe ba gác… ai cũng cần qua bến sớm để còn buôn bán. Nhiều người tui chở riết thành thân thuộc, cứ gặp nhau là hỏi han chuyện nhà cửa, con cháu”.

Theo lý giải của ông Bảy Đò, người dân ở xã Lê Minh Xuân muốn sang xã Bình Lợi và ngược lại, nếu đi đường bộ thì phải chạy xe gần 15 km. Nhưng nếu đi đường đò chỉ mất chưa đầy 5 phút. Giá mỗi lượt đi, về là 1.000 đồng/người, nếu có xe máy hay hàng hóa quá cồng kềnh, ông Bảy thu thêm 4.000 đồng/người.

Giá mỗi lượt đi, về là 1.000 đồng/người
Giá mỗi lượt đi, về là 1.000 đồng/người

Ông bảo rằng, nghề này không chỉ giúp ông mưu sinh mà còn là niềm vui, là ký ức, đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Những chuyến đò từ thuở trai trẻ đã chở không biết bao nhiêu người, bao cuộc đời, bao câu chuyện.

Thấy chúng tôi ngạc nhiên vì giữa thành phố hiện đại bậc nhất như TP.HCM vẫn còn người làm nghề này, ông Bảy nói thêm, đò nghĩa là ghe thuyền chở khách. Ở TP.HCM ngày trước, bến đò là nơi tiếp nhận người, hàng hóa đi tiếp các nơi khác giúp tiết kiệm rất nhiều sức người, sức của. Thời ông Bảy còn đôi mươi, phần lớn đò đều là chèo tay. Sau này khi hiện đại, bắt đầu dùng những chiếc đò hay phà có gắn động cơ.

Mỗi chuyến, ông Bảy chở nhiều nhất khoảng 10 - 15 người và 5 xe máy. Thời gian chờ giữa mỗi chuyến chỉ cách nhau khoảng 5 phút.

Chị Lê Ánh Xuân (34 tuổi), người dân sống ở xã Bình Lợi cho biết: “Mỗi ngày, tôi đều đưa con đi học ở bên Lê Minh Xuân bằng đò của ông Bảy. Cứ vậy hơn 10 năm qua, tôi và người dân nơi đây đã dần quen với hình ảnh người đàn ông hiền từ đó. Ông Bảy là người tốt bụng, thấy người nào khổ quá, ông chở miễn phí chứ chẳng hề thu tiền”.

Niềm yêu thích công việc

Nghề lái đò của ông Bảy không đơn thuần là một công việc mưu sinh, mà hơn hết, đó là niềm vui, là một phần không thể thiếu trong cuộc đời ông.

Ông Bảy tự hào vì vẫn giữ được một nghề đã trở nên hiếm hoi giữa lòng phố thị hiện đại. Những chuyến đò của ông lặng lẽ chứng kiến bao lớp người xuôi ngược, bao đổi thay chảy trôi theo năm tháng, để lại giữa đô thành náo nhiệt một khoảng lặng bình yên hiếm có.

Ông Bảy lái đò đưa khách từ bờ xã Bình Lợi sang bờ xã Lê Minh Xuân (H.Bình Chánh)
Ông Bảy lái đò đưa khách từ bờ xã Bình Lợi sang bờ xã Lê Minh Xuân (H.Bình Chánh)

Con đò nhỏ của ông không chỉ chở người, hàng hóa mà còn chất chứa bao tâm tư, nỗi niềm của người đi đò. Có khi là tiếng cười trong trẻo của lũ trẻ theo mẹ ra chợ sớm, lúc lại là tiếng thở dài của người lao động sau một ngày làm việc vất vả…

Ông Bảy không nhớ hết mình đã lắng nghe bao nhiêu câu chuyện, chỉ biết rằng, mỗi sớm mai thức dậy, nghe tiếng nước vỗ vào mạn phà, nghe giọng nói cười thân quen, lòng ông lại thấy ấm áp lạ thường.

Kỷ niệm đáng nhớ nhất với ông có lẽ là những ngày giãn cách vì dịch Covid-19. Lần đầu tiên sau mấy chục năm, con đò nằm im lìm, dòng sông lặng như tờ, không còn bóng dáng người qua lại.

"Tui quen dậy từ tờ mờ sáng, quen nghe tiếng người gọi đò. Tới chừng phải ở nhà, tui buồn đến mất ăn mất ngủ. Nhớ lắm những tiếng cười, nhớ những câu chuyện, nhớ cả những gương mặt quen thuộc... Cứ ngồi nhìn ra bến đò mà thấy lòng trống trải vô cùng", ông Bảy nhớ lại.

Cứ cách 5 phút lại có một chuyến đò
Cứ cách 5 phút lại có một chuyến đò

Để rồi khi thành phố hồi sinh, những chuyến đò lại tiếp tục, tiếng máy nổ lại vang lên nơi bến cũ. Niềm vui của ông cũng trở lại, ông lại cầm tay lái, đưa từng đoàn người sang bờ bên kia mà không biết mệt mỏi là gì.

Không chỉ riêng ông Bảy, con trai và cả cháu nội của ông cũng dần yêu nghề lái đò. Ngay từ nhỏ, con trai ông đã say mê con đò nhỏ, thường đòi theo ba đưa khách qua sông. Dần dà, những lần lái đò trên những con rạch ngang dọc đã hun đúc trong lòng đứa trẻ năm ấy một tình yêu với bến nước, mái chèo. Giờ đây, khi ông Bảy đã già, con trai ông lại tiếp bước và đến lượt người cháu nội ông cũng dần quen với công việc này.

"Tụi nó cũng quen hơi nước, quen cái nghề này rồi. Nhiều khi tui cười, nói chắc kiếp trước ông bà mình cũng lái đò nên kiếp này cả nhà mới gắn với nó dữ vậy", ông nói đùa, nhưng trong ánh mắt không giấu được niềm tự hào.

Chúng tôi hỏi, vì sao ông không lấy tiền lượt đò chở chúng tôi đi, ông chỉ cười xua tay: "Một chuyến đò có đáng gì đâu. Đời người cũng như con đò vậy thôi, đưa nhau qua đoạn này, đoạn khác, ai cần thì mình giúp. Quan trọng là mình còn ngồi đây, còn nghe tiếng nước, còn được nghe tâm tư, nỗi niềm qua từng lượt khách, vậy là vui rồi".

Nhìn ông Bảy vững vàng tay lái, ánh mắt vẫn đượm nét bình yên, chúng tôi bỗng nhận ra rằng, có những nghề, dù giản dị, dù thầm lặng, nhưng lại chứa đựng biết bao ý nghĩa.

Những chuyến đò của ông không chỉ nối đôi bờ các xã, mà còn nối liền những đời người, những ký ức, những nỗi niềm rất riêng của một Sài Gòn không bao giờ mất đi vẻ đẹp dung dị của mình.

Theo Thái Thanh - Hoài Nhiên (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Căn nhà của bà Đào bị đổ sập hoàn toàn trước cơn lũ dữ.

Những phận người ở rốn lũ Tuy Phước

(GLO)- Chỉ trong vòng nửa tháng, người dân vùng rốn lũ Tuy Phước phải gồng mình gánh chịu 2 đợt bão lũ lịch sử. Bên cạnh những căn nhà trơ trọi sau lũ, những phận người trắng tay vẫn cố gắng gượng dậy, với hy vọng được dựng lại mái ấm và cuộc sống yên bình.

Chuyện cổ tích của buôn làng

Chuyện cổ tích của buôn làng

(GLO)- Ở làng Tươl Ktu (xã Đak Đoa), khi nhắc đến vợ chồng bác sĩ Nay Blum - H’Nơn, người dân nơi đây luôn kể về họ như kể lại những câu chuyện cổ tích. Với họ, đôi vợ chồng bác sĩ ấy là quà của Yang tặng cho làng Tươh Ktu.

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

(GLO)- Các cơ quan chức năng, nhất là ngành Công an, chính quyền địa phương là lực lượng chủ công trong phòng, chống mua bán người. Tuy nhiên, toàn xã hội cũng phải cùng vào cuộc và quan trọng nhất là mỗi cá nhân phải chủ động bảo vệ mình bằng cách nâng cao nhận thức, hiểu biết pháp luật.

Dư vang Plei Me

Dư vang Plei Me

(GLO)- 60 năm đã trôi qua kể từ chiến thắng Plei Me lịch sử (tháng 11-1965), nhưng dư vang của trận đầu thắng Mỹ trên chiến trường Tây Nguyên vẫn còn vẹn nguyên trong ký ức của những cựu binh già. 

Cảnh hoang tàn, đổ nát ở làng chài Nhơn Lý, Gia Lai. Ảnh: Đức Nhật

Gượng dậy sau bão

Bão Kalmaegi (bão số 13) đã tan, trên dải đất ven biển Gia Lai, Đắk Lắk, người dân lặng lẽ nhặt lại từng tấm tôn, viên ngói, gom góp chút bình yên từ đống hoang tàn.

Giữa tầng mây giữ trời

Giữa tầng mây giữ trời

(GLO)- Đỉnh Hàm Rồng cao hơn 1.000 m so với mực nước biển. Sườn núi sương mờ bao phủ này là nơi cán bộ, chiến sĩ Đài Quan sát thuộc Đại đội Thông tin (Phòng Tham mưu, Lữ đoàn Pháo phòng không 234, Quân đoàn 34) đồn trú.

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Trong thời đại mà một thiết bị đeo tay có thể chứa đến 60 triệu bài hát, việc lựa chọn nghe nhạc từ một chiếc đĩa than tưởng như là lỗi thời. Nhưng thực tế, đó lại là biểu hiện của một xu thế tìm lại sự nguyên bản, chậm rãi và thật lòng trong trải nghiệm thưởng thức.

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ lọt Top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ và hành trình vào top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới

(GLO)- Với nghiên cứu về ô nhiễm vi nhựa và công nghệ xử lý nước thải, Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ (SN 1985, Phân hiệu Trường Đại học Nông Lâm TP. Hồ Chí Minh tại Gia Lai) được Đại học Stanford (Mỹ) và Nhà xuất bản Elsevier vinh danh trong top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

Sê San: Sông kể chuyện đời…

Sê San: Sông kể chuyện đời…

(GLO)- Dòng Sê San miệt mài chở nặng phù sa; sóng nước bồng bềnh không chỉ kể câu chuyện mưu sinh, bảo vệ phên giậu, mà còn gợi mở tương lai phát triển bền vững, góp phần khẳng định vị thế của vùng biên trong hành trình dựng xây quê hương, đất nước.

null