Những con đường ngoại ô

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Pleiku nhỏ như lòng bàn tay. Những du khách đặt chân đến Phố núi sau tầm một giờ đồng hồ vòng vèo khám phá nội thành đều “chốt sổ” lại như vậy, như câu thơ của Vũ Hữu Định “đi dăm phút đã về chốn cũ”.
Quả thật là Pleiku không rộng, lại nhấp nhô lên xuống theo những cung đường. Sự nhấp nhô này tạo cho Pleiku dáng vẻ trữ tình. Đặc biệt, khi phố lên đèn, những xuống lên theo địa hình vô hình trung đã tạc vào đêm những đoạn tầng nhấp nháy lung linh theo ánh đèn màu. Vì vậy, phố đêm đã phần nào neo vào lòng người sự duyên dáng, nên thơ.
Đó là nét đẹp dịu dàng trong lòng Pleiku nhỏ. Để khám phá một vùng đất mới, đâu chỉ dừng lại ở nhộn nhịp phố phường. Pleiku không là ngoại lệ. Những con đường ngoại ô cũng rất đằm thắm như lời dẫn dụ. Mà hầu như ngả đường nào cũng dẫn đến những chốn hẹn hò với thiên nhiên thật hấp dẫn. Dễ dàng nhận thấy một nét chung của các ngả đường là vào mùa khô thì rờm rợp dã quỳ vàng. Đến mùa xuyến chi, bạt ngàn hai bên đường là những bông hoa tí ti cánh trắng. Mùa cao su rụng lá, những cành cây khẳng khiu vươn mình trong nắng gió cao nguyên cũng thu hút được bao bạn trẻ tìm đến để lưu lại khoảnh khắc trong album của mình. Những nẻo đường hầu như hướng nào cũng đưa ta đến những con thác, nét đặc trưng không thể thiếu của vùng rừng núi. Gần thì có thể nghĩ đến thác Phú Cường, Ba tầng, Công chúa, Xung Khoeng, Lệ Kim, Chín tầng; xa hơn là thác Đak Rong, thác 50, thác 95… Đây là những điểm đến lý tưởng cho ai lỡ đem lòng say đắm với thiên nhiên rừng núi. Bởi đa phần những con thác ở đây vẫn giữ được sự hoang sơ vốn có, chưa bị can thiệp bởi bàn tay con người.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Những con đường ngoại ô đâu chỉ dẫn đến với thiên nhiên mà còn đưa ta về buôn làng, nương rẫy, về cuộc sống còn mang dáng dấp quê kiểng của người dân ở ngoại thành. Mỗi cung đường về làng đều gợi đến một cuộc sống yên bình. Đó là cái yên bình tĩnh lặng khi được đi giữa bạt ngàn cà phê trổ bông trắng muốt với hương thơm nhẹ nhàng, thanh khiết. Hoặc sự hân hoan thích thú khi cây kết trái chín đỏ cành hứa hẹn mùa bội thu. Những con đường dẫn về thung xa bươn qua bình nguyên bằng phẳng dưới chân đồi mát mắt màu xanh lúa mới đương thời con gái phả hương đồng ruộng. Cũng thật dịu mắt khi mùa về nắng vàng mật ong trên thảm lúa chín cúi đầu đung đưa theo gió. Mùi lúa chín là mùi của hồn cốt quê hương.
Ngoại ô Pleiku còn là cả những cánh đồng hoa màu xanh mướt mắt. Màu xanh mỡ màng rập rờn của lớp lớp lá non giữa nền đất đỏ bazan khiến lòng người dịu dàng quá đỗi. Những trảng xanh đỏ, tím, vàng đan xen của rau màu đang chờ thu hoạch gợi lên nét lấp lánh trong ánh mắt, nụ cười của người nông dân chân lấm tay bùn. Công việc nhà nông luôn tay luôn chân bán mặt cho đất, bán lưng cho trời còn điều gì trông chờ hơn những thành quả của tháng ngày vun bón tưới tắm. Chiều ngoại ô gió mát, nếu có dịp đi ngang những thửa rau này, chắc ai cũng ao ước về mảnh vườn ở phố, để có thể tự tay gieo hạt tưới cây đợi ngày mơn mởn non tơ. Đêm ngoại ô rười rượi ánh vàng giữa mênh mang bát ngát đồng bãi, sẽ khó mà kìm lòng trước sự bình yên thôn dã. Để rồi lại có những giấc mơ về một căn nhà nhỏ giữa khoảng vườn đầy cây trái hoa màu.
Lối về ngoại ô đôi khi là những con đường bụi đỏ mịt mờ dẫn về làng của người bản địa. Chiều buông, trẻ con cõng nhau ra đứng ngó nghiêng cười đùa làm rộn vui cả một khoảnh đất rộng rãi ven đường. Vẫn còn đâu đó sót lại hình ảnh những người đàn bà Jrai, Bahnar gùi những bầu nước từ giọt về nhà. Dẫu biết bây giờ hình ảnh đó rất hiếm hoi khi điện đã kéo về từng làng xã xa xôi, nước cũng dẫn về tận đầu làng cuối ngõ. Bởi vậy, bất chợt gặp hình ảnh này, người nuối hoài quá khứ vẫn thấy lòng dâng lên một niềm vui, xen lẫn thoáng buồn tiếc mơ hồ.
Những con đường ngoại ô cũng đẹp đẽ gọi mời dẫu mang dáng vẻ không như đường phố. Chẳng ánh đèn màu sặc sỡ, có những con đường tối mịt tối mờ. Có những con đường đơn sắc ánh điện mờ mờ trong đêm vắng gợi lên sự cô độc đến ngại ngùng. Nhưng khi ánh sáng đầu ngày ùa đến, trên những cung đường lại rộn rã tiếng xe. Mỗi chuyến xe chở bao điều lo toan thường nhật. Và những vòng xe bon bon ấy lại lăn đến nơi cuộc sống con người hiện hữu, giữa bạt ngàn cây xanh và nắng gió cao nguyên.
NGÔ THANH VÂN

Có thể bạn quan tâm

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.