Nghe tiếng đàn goong nhịp tim xôn xao (*)

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Đàn goong được ví như “cây đàn tình yêu” của người Jrai, Bahnar khi hợp duyên cho biết bao chàng trai, cô gái. Âm nhạc từ cây đàn mộc mạc này mỗi khi vang lên đều khiến bao “nhịp tim xôn xao”, “chim rừng quên hót”.
Cung đàn mùa xuân
Nghệ nhân Ưu tú A Lip (làng Groi 2, xã Glar, huyện Đak Đoa) dành hẳn một gian lớn trong nhà sàn để cất giữ các loại nhạc cụ dân tộc Tây Nguyên. Trong số ấy có 2 cây đàn goong đã cũ. Nhưng ký ức của ông về những đêm xuân mượn tiếng đàn để tâm tình với người con gái ông trót đem lòng yêu thì như vừa mới hôm qua.
Thạo đàn goong từ khi còn là thiếu niên, đến khi đủ tuổi trưởng thành để ra ngủ ở nhà rông hàng đêm, A Lip khiến bao người say mê bởi tiếng đàn thánh thót dưới ngôi nhà chung mỗi khi đêm xuống. Mê tiếng đàn goong của A Lip, con trai, con gái trong làng đêm nào cũng tụ tập, mong ngóng để được nghe ông đàn. Nghệ nhân bồi hồi kể lại, vì mê goong mà ông thường mang theo đàn để chơi mọi lúc mọi nơi, có khi còn vừa đi vừa “goong” trên đường làng. Hồi đó, chưa có đèn điện, đêm xuống, những ngôi nhà sàn trầm mặc trong bóng tối. Tiếng đàn goong vì thế càng ngân vang trong đêm thanh vắng và thu hút sự chú ý của nhiều người.
Nghệ nhân ưu tú A Lich bên cây đàn goong do ông chế tác. Ảnh: Hoàng Ngọc
Nghệ nhân ưu tú A Lip bên cây đàn goong do ông chế tác. Ảnh: Hoàng Ngọc
Dù được nhiều người thầm để ý nhưng trái tim A Lip chỉ rung động trước cô gái Bahnar nhỏ hơn ông 1 tuổi. Nhút nhát, không dám thổ lộ lòng mình, A Lip mượn tiếng goong để gửi gắm tâm tình. Ông kể: “Mình thường đến trước nhà người yêu, chơi bài nhạc nói về tình yêu đơn phương, có khi chơi bài dân ca nói về những cô gái đi làm rẫy và các chàng trai đi theo để bày tỏ tình cảm. Chàng trai ca ngợi sự đảm đang, tháo vát của cô gái và muốn được đồng hành cùng cô suốt đời”. “Lời tỏ tình” ấy cuối cùng cũng chạm đến trái tim Nhoi-và cô đã trở thành bạn đời của ông. Nghệ nhân Ưu tú nói về cây đàn mà ông rất yêu: “Trong các loại nhạc cụ truyền thống thì goong là loại đàn nhỏ gọn, rất nhẹ nên có thể mang theo khắp nơi, vừa đi vừa chơi được. Goong đánh được nhiều bài nhạc, đặc biệt là những bài nhạc về tình yêu nghe da diết lắm. Người Bahnar thường mượn goong để bày tỏ tình cảm chứ không mấy ai dám nói thẳng nói thật lòng mình”.
Những nghệ sĩ tài hoa
Đâu chỉ có người Bahnar, goong cũng trở thành sứ giả tình yêu cho biết bao chàng trai, cô gái Jrai. Ở làng Jút 1 (xã Ia Dêr, huyện Ia Grai), tài đàn và khả năng chế tác nhạc cụ dân tộc của Nghệ nhân Ưu tú Rơ Châm Tih đã vang danh khắp cả nước. Nghệ nhân Tih lẳng lặng cầm chiếc goong trong ngổn ngang nhạc cụ ông chuẩn bị giao cho khách, chơi ngẫu hứng một vài giai điệu. Tiếng đàn vang ngân cùng thanh âm của loại đàn gió làm từ tre nứa treo quanh nhà như một hòa âm tự nhiên, khiến tâm trí con người trở nên thanh tĩnh. Ông hỏi chúng tôi “cảm thấy” gì và vui vẻ chia sẻ: “Tiếng đàn goong chính là tiếng lòng của người Jrai qua ngàn đời. Mình đã từng mang goong đi biểu diễn ở một số quốc gia trên thế giới như Anh, Úc, Phần Lan và rất vui khi được nhiều người tán thưởng, bày tỏ sự thích thú và muốn được đến Tây Nguyên để tìm hiểu về các loại nhạc cụ dân tộc làm từ tre nứa”.
Tình cờ, 2 người nghệ sĩ đại diện cho 2 dân tộc bản địa có dịp gặp gỡ để cùng song tấu một bản nhạc từ cây đàn goong. Nghệ nhân A Lip kể rằng, ông gặp ông Rơ Châm Tih trong một sự kiện văn hóa ở Hà Nội và 2 người đã cùng “goong” với nhau. Tiếng đàn vốn là lời thủ thỉ, tâm tình của 1 người dành cho 1 người ngày càng được cải tiến để có mặt trên những sân khấu lớn, chuyên nghiệp. Âm thanh kỳ diệu của cây đàn mộc mạc trở thành sứ giả làm con người xích lại gần nhau hơn, đồng thời quảng bá văn hóa Tây Nguyên đến với bạn bè trong nước và thế giới.
Nghệ nhân Ưu tú Rơ Châm Tih đã mang cây đàn goong giới thiệu tại nhiều sân khấu âm nhạc dân gian trong nước và quốc tế. Ảnh: Hoàng Ngọc
Nghệ nhân Ưu tú Rơ Châm Tih đã mang cây đàn goong giới thiệu tại nhiều sân khấu âm nhạc dân gian trong nước và quốc tế. Ảnh: Hoàng Ngọc
Ngoài Nghệ nhân Ưu tú Rơ Châm Tih, từng có nhiều nghệ sĩ của Gia Lai mang cây đàn goong ra thế giới như cố Nghệ sĩ Ưu tú Thảo Giang, nghệ nhân Rơ Châm Nguych (xã Ia Dêr, huyện Ia Grai)… Qua ngón đàn tài hoa của các nghệ sĩ, tiếng đàn goong như một “đặc sản” trên các sân khấu âm nhạc dân gian thế giới. Nghệ nhân Rơ Châm Nguych kể rằng, một chuyên gia người Australia nghiên cứu về nhạc cụ dân tộc Tây Nguyên đã tìm đến nhà để tận nghe ông goong và tìm hiểu về cách chế tác nhạc cụ này. “Nhà nghiên cứu này rất thán phục trước sự sáng tạo của người bản địa Tây Nguyên trong âm nhạc, sáng tạo đơn giản nhưng vô cùng độc đáo, không thua kém bất kỳ dân tộc nào trên thế giới”-nghệ nhân Rơ Châm Nguych cho biết.
Nói về kỹ thuật chế tác cây đàn dân tộc này, nghệ nhân A Lip cho hay, vật liệu rất đơn giản, chỉ gồm 1 ống nứa dài, nửa quả bầu khô, thậm chí dây đàn ông tái chế từ dây phanh xe đạp. Nhưng người chế tác goong nhất định phải biết chơi nhạc cụ này mới có thể làm cho goong “cất lời”. “Người Bahnar vì yêu thích tiếng đàn goong mà bắt chước nhau để chơi chứ ít khi được truyền dạy bài bản. Hiện nay, ngày càng ít người biết chơi loại nhạc cụ này, người chế tác càng hiếm. Vì thế, mình đang tính đến việc truyền dạy cho thế hệ trẻ trong làng cách chơi và chế tác goong để lưu giữ loại nhạc cụ này”-nghệ nhân A Lip chia sẻ.
Nhạc sĩ Ngọc Tường trong những chuyến về buôn làng tìm kiếm chất liệu và cảm hứng sáng tác đã bị tiếng đàn goong mê hoặc. Nhạc sĩ đã viết những ca từ rất đẹp về loại nhạc cụ độc đáo trong kho tàng âm nhạc dân gian Tây Nguyên: “Nghe tiếng đàn goong/Nhịp tim xôn xao/Nghe tiếng đàn goong/Nhịp chân nghiêng chao/Say với đàn goong/Chim rừng quên hót” (Tiếng đàn đinh goong). Mùa xuân này, nếu có dịp về làng, cùng với lễ hội tưng bừng rộn rã, bạn đừng quên lắng lòng để nghe lời thủ thỉ của tiếng đàn goong. Ở đó, dưới những nóc nhà sàn hay dưới mái nhà rông của làng, vẫn có những nghệ sĩ tài hoa mượn goong để tâm tình với đất trời, với con người.
-----------------------
(*) Lời bài hát “Tiếng đàn đing goong” của nhạc sĩ Ngọc Tường.
HOÀNG NGỌC

Có thể bạn quan tâm

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Xếp từng hạt gạo thành tranh

Cha mẹ làm nông, cả tuổi thơ của Trương Kim Ngân (sinh năm 1994) đã quen với việc gieo mạ, gặt lúa. Về sau, theo nghề họa sĩ - nghệ nhân, chị vẫn để bàn tay mình gắn bó với từng hạt gạo thân yêu thay vì chỉ có cọ, màu, giấy vẽ…

Khi sông gặp biển

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Khi sông gặp biển

(GLO)- Giữa dòng chảy ký ức, bài thơ "Khi sông gọi biển" của tác giả Nguyễn Thanh Mừng gợi về hình bóng con sông xưa với lời hẹn thơ ngây, thể hiện nỗi niềm tiếc nuối trước những đổi thay. Sông vẫn đợi, chỉ người đã không còn như trước.

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.