Gương mặt thơ: Nguyễn Thị Hồng

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Nguyễn Thị Hồng là nhà thơ nổi tiếng trên văn đàn dù chị viết khá ít. Đâu như chị mới in 6 tập thơ, nhưng tập nào cũng đầy đặn, cũng dư ba, cũng sôi nổi với các giải thưởng đích thực, trong đó bài thơ “Bình dị” chị viết trong chuyến thực tế ở Gia Lai được giải thưởng Tạp chí Văn nghệ Quân đội.

Trong cuộc sống đời thường, chị là một người “bình dị”, tận tâm với gia đình, bạn bè, đồng nghiệp. Có cảm giác thế giới của chị luôn bình lặng, dịu dàng, hồn nhiên như cỏ cây, như mây trời. Nhưng thơ chị thì trĩu nặng nhân tình thế thái với nhiều băn khoăn trăn trở: “Người thì nửa tỉnh nửa say/Nửa lo giá chợ nửa ngây vì trời” hay như “Rồi sẽ đến một ngày lũ rút/Để trơ ra những thất bát mùa màng/Để trơ ra những mái lều xơ xác/Những cánh đồng bãi chợ ngẩn ngơ hoang”.

Nguyên là Trưởng phòng Biên tập của Nhà xuất bản Phụ nữ, sống ở Hà Nội nhưng chị làm rất nhiều thơ về miền núi. Phía Bắc thì trường ca “Hồn khèn”, Tây Nguyên có bài “Bình dị” và nhiều bài thơ khác. Tôi thích mấy câu nhà thơ Trúc Thông tặng chị trong bài “Gặp xưa”: “Gió cứ thổi suốt con đường rợp bóng/cây với tiếng chim dành hết cho người/xa xót lẩn tận đâu miền cay đắng/bao lạ lùng vẫn gọi phía xa xôi”... thể hiện được chất Nguyễn Thị Hồng.

Nhân dịp kỷ niệm Ngày thành lập Hội Liên hiệp phụ nữ Việt Nam (20-10) xin giới thiệu chùm thơ về Tây Nguyên của nhà thơ Nguyễn Thị Hồng.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





BÌNH DỊ


Em nguyên sơ như đất

em nguyên sơ như cây

em nguyên sơ như nắng

như gió cao nguyên này.


Một màu da của đất

một cái nhìn của cây

một tâm hồn của nắng

của gió cao nguyên này.

Minh họa: T.N

Minh họa: T.N

Giặc đến đất rung chuyển

thành miệng núi lửa phun

giặc đến cây tự biến

thành muôn ngàn mũi tên

giặc đến nắng và gió

là lũy thành lòng em.


Hết giặc rồi em gái

lại trở về chính mình

lại nguyên sơ như đất

lại nguyên sơ như cây

lại nguyên sơ như nắng

như gió cao nguyên này.

Em tự quên chính mình

những phút thành dũng sĩ

như núi rừng tự quên

những phút thành chiến lũy

lại trở về nguyên sơ

cái màu xanh bình dị.






RỪNG CHIỀU

Minh họa: T.N

Minh họa: T.N

Nắng chiều tha thẩn chơi

Trên mỏm đồi xa xôi

Bóng chiều cần cù nhặt

Từng ánh nắng nhác lười.

Mây bay về núi xa

Trăng bay về lòng ta

Cùng khu rừng lộng gió

Hòa âm một bài ca.





LỜI TƯỢNG NHÀ MỒ


Ơ cái hồn!

Mình biết nhau mấy đời rồi

Để kiếp này dù thoáng như giấc mộng

Mình đã bỏ đi mà ta còn sống

Nên ta hóa tượng bên mồ

Trong bóng chiều trầm tư…

Minh họa: Đ.T

Minh họa: Đ.T

Ta không nghe nữa tiếng chiêng cồng đêm hội

Không thấy nữa ngọn lửa hồng chiều tới

Vầng trăng vàng hoang dại đêm nào

Và vòm trời đầy sao

Đã tắt!

Ta đặt lên nhà mồ của mình quả bầu

Để chiều chiều mình lại xuống dòng xanh gùi nước

Ta đặt lên nhà mồ của mình ché lớn

Đêm đêm ta cùng m’nhum

Cho núi rừng chung chiêng

Ơ cái hồn!

Ché lớn ché nhỏ ta đã khiêng ra đây

Gùi lớn gùi nhỏ ta đã cõng ra đây

Bầu lớn bầu nhỏ ta đã gùi ra đây

Ta ra đây nốt

Nơi góc rừng hoang vu

Hồn ta hóa tượng bên mồ

Trong bóng chiều trầm tư…

Ơ cái hồn!

Cuộc đời thì ngắn mà tình ta dài

Làm sao sống được khi mình lẻ loi

Dưới ba tấc đất hồn mình đơn côi

Trên ba tấc đất hồn ta đơn côi

Cồng đâu còn vang khi mình đơn côi

Bếp đâu còn ấm khi mình đơn côi

Nếp đâu còn thơm khi mình đơn côi

Ta ra cùng mình để không lẻ đôi

Hồn ta hóa tượng bên mồ

Trong bóng chiều trầm tư

Hồn ta hoá tượng bên mồ

Trong bóng chiều trầm tư…

Có thể bạn quan tâm

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

(GLO)- Bài thơ "Ngày nắng" của Lê Vi Thủy là những hình ảnh đầy sức sống và hy vọng. Tác giả khéo léo khắc họa cuộc sống khó khăn nhưng đầy nghị lực của con người, với những mầm xanh vươn lên trong khô cằn, thể hiện niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn.