Dòng sông cuộn chảy trong trái tim người lính

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Đúng như lời nhà báo Phan Tùng Sơn nhận xét: 'Trần Thế Tuyển viết về chiến tranh cách mạng như nhà nông kéo cày trả nợ', dọc ngang hai tập sách mới ra mắt của ông - Dòng sông cuộn chảy và Gió thổi miền ký ức - là những mối nợ ân tình như vậy.

 Ảnh: M.THỤY
Ảnh: M.THỤY


Hầu hết sự nghiệp văn chương của tác giả Trần Thế Tuyển đều dành cho đề tài người lính, nhưng ông không để lặp lại mình bao giờ.

Nếu phải nhận xét một phong cách nhất định trong thơ văn Trần Thế Tuyển thì đó hẳn là cách ông tìm ra hạnh phúc ở khoảnh khắc xót xa, mất mát nhất và ngược lại, thấy đau khổ cùng tận xen lẫn giây phút sum họp.

Những truyện ngắn Cha con người lính, Thầy Long của tôi, Kỷ niệm về anh ấy, Người về từ phía bên kia... trong tập Dòng sông cuộn chảy đều hướng theo cái nhìn trên.

Bản thân đã trải qua nhiều cuộc chiến, hiểu được sự bấp bênh mong manh giữa hòa bình và chiến tranh, giữa hi sinh và trở về, văn chương Trần Thế Tuyển thể hiện sự bất an luôn hằn sâu trong người lính.

Ông viết về đứa trẻ mồ côi vì bom đạn chiến tranh nhận một người lính làm cha nuôi rồi mất đi người cha thứ hai vào thời khắc cuối cùng của cuộc chiến. Tác giả lại nâng đứa bé dậy bằng hình ảnh một đất nước hòa bình mà nó chưa từng thấy.

Đó là cách văn chương hiện thực của Trần Thế Tuyển len lỏi vào người đọc, bi thương nhưng vẫn ngập tràn hi vọng. Điều này được ông tiếp nối trong trường ca Gió thổi miền ký ức về người lính già tên Thạch về lại chiến trường xưa và cảm nhận cuộc chiến như mới vừa dứt hôm qua.

Không sáo mòn và gần như vắng bóng tính chất tuyên truyền, cả hai tập sách là tiếng nói tự sự của chính ông với những đồng đội đã khuất như dòng sông nặng nợ chảy mãi không thôi.

Theo MAI THỤY (TTO)

Có thể bạn quan tâm

Lá cỏ hát thơ

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Lá cỏ hát thơ

(GLO)- Bài thơ "Lá cỏ hát thơ" của Nguyễn Ngọc Hưng đã khắc họa hình ảnh cỏ như một biểu tượng của sự kiên cường dù phải trải qua nhiều gian khó, đớn đau. Qua đây, tác giả muốn truyền tải thông điệp về sự bền bỉ, lòng yêu thương và tinh thần vượt qua khó khăn của con người trong mọi hoàn cảnh.

Thi vẽ tranh chào mừng Đại hội Đảng và Đại hội cháu ngoan Bác Hồ các cấp: Sáng tạo, ý nghĩa

Thi vẽ tranh chào mừng Đại hội Đảng và Đại hội cháu ngoan Bác Hồ các cấp: Sáng tạo, ý nghĩa

(GLO)- Độc đáo, sáng tạo, ý nghĩa là những đánh giá chung về hơn 300 bức tranh của các tác giả “nhí” gửi về tham gia cuộc thi vẽ tranh chào mừng Đại hội Đảng, Đại hội cháu ngoan Bác Hồ các cấp do Hội đồng Đội thị xã Ayun Pa (tỉnh Gia Lai) phát động gần 1 tháng qua.

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

(GLO)- "Nhớ Pleiku" là một tác phẩm đầy cảm xúc của tác giả Sơn Trần. Từng câu thơ vẽ nên bức tranh phố núi đẹp mơ mộng với cảnh sắc yên bình, quyện hòa cùng ký ức, tình yêu và nỗi nhớ...

Về một giấc mơ

Thơ Đào An Duyên: Về một giấc mơ

(GLO)- Bài thơ Về một giấc mơ của Đào An Duyên là hành trình khám phá chiều sâu của thời gian và ký ức qua âm thanh. Mỗi tiếng gõ cất lên như xuyên qua lớp rêu phong thời gian, mở ra cả một chân trời những giá trị xưa cũ, khiến con người lắng lại giữa dòng chảy hiện đại mà suy tư về nguồn cội.

Thơ Lê Thị Kim Sơn: Đa mang ánh chiều

Thơ Lê Thị Kim Sơn: Đa mang ánh chiều

(GLO)- "Đa mang ánh chiều" của tác giả Lê Thị Kim Sơn là chiêm nghiệm về sự mong manh của thời gian và cả cảm giác cô đơn, lạc lõng khi đối diện với ánh chiều tắt dần. Mạch cảm xúc bài thơ diễn ra trong một không gian yên ả, tưởng chừng như thanh bình nhưng lại chất chứa nhiều nỗi niềm sâu kín...

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

(GLO)- Phố núi Pleiku (tỉnh Gia Lai) hơn nửa thế kỷ trước có gì thú vị? Triển lãm ảnh “Ký ức Pleiku” diễn ra tại Bảo tàng tỉnh từ ngày 24-1 đến 21-2 đưa người xem bước vào chuyến du hành trở về Pleiku xưa, thêm cơ sở so sánh với sự phát triển không ngừng của đô thị trung tâm khu vực Bắc Tây Nguyên.

Cỏ xanh về phía cũ

Cỏ xanh về phía cũ

(GLO)- Bài thơ “Cỏ xanh về phía cũ” của Vân Phi như một bức tranh ký ức trầm lắng về mái ấm gia đình, nơi thời gian dường như lặng lẽ quay trở lại qua những hình ảnh quen thuộc, giản dị thấm đượm tình cảm và ký ức sâu sắc khiến người ta thổn thức.