Chuyện cà phê

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- “Khi thảnh thơi, việc đầu tiên nghĩ đến là gì?-Cà phê. Khi bận mải, việc đầu tiên nghĩ đến là gì?-Cà phê”. Đó là dòng trạng thái của một người bạn trên trang Facebook cá nhân, đem đến cho tôi nguồn cảm hứng để viết thêm gì đó quanh chuyện cà phê, dù đã nhiều lần chấp bút về đề tài hấp dẫn này.
Chưa có thống kê chính xác về số lượng người uống cà phê ở Việt Nam, nhưng con số này chắc chắn không hề nhỏ. Chẳng biết từ bao giờ, mỗi khi người ta gặp nhau đầu ngày, câu thăm hỏi đã thành quen là “cà phê chưa?”, như thể nạp một lượng caffeine mỗi sáng là thủ tục cần thiết bắt đầu thường nhật.
Cũng chưa ai xác định loại thức uống này là chất gây nghiện, nhưng cà phê luôn làm người ta phải nhớ khi thiếu vắng. Tất nhiên, tác dụng kích thích của caffeine vào não bộ và hệ thần kinh trung ương để tạo ra sự tỉnh táo, sảng khoái và chống mệt mỏi là có thật, nó mang dược tính hơn là chất gây nghiện. Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) coi caffeine vừa là phụ gia thực phẩm vừa là thuốc.
Một thời, có loại cà phê mà không phải là... cà phê hoành hành kinh khủng lắm, nhất là vỉa hè hoặc quán bình dân, đến nỗi, nhiều nhãn hiệu phải cam kết “cà phê được chế biến từ cà phê thật”. Mỗi sáng, cữ trưa, cữ chiều, thứ “xây chừng, bạc xỉu” giả ấy vẫn được người ta dung nạp thoải mái và luôn tin rằng họ đang uống cà phê. Đây chính là thói quen theo thời gian mà thành tập quán. Ở đây không hề tồn tại cái sự ghiền caffeine (có chút nào đâu mà gây nghiện), có chăng thì chỉ chút mùi từ hương liệu tổng hợp.
Thói quen ấy càng nặng nề với những người thật sự uống cà phê với hương vị thực chính chủ của Arabica, Robusta... Lỡ vào một buổi sáng nào đó, không thể có ly cà phê như thường lệ, người ta không bứt rứt, không khó chịu, nhưng sẽ mang cái cảm giác chưa làm được một việc cần thiết và miên man nhớ cho đến khi tìm được cho mình một ly, dù uống vội và chưa ưng ý về khẩu vị. Cà phê thường được người mình sử dụng vào buổi sáng, kèm chút điểm tâm rồi bước vào một ngày như mọi ngày, quen cữ sáng như thế rồi, dù các nhà nghiên cứu đã khuyến cáo nhiều lần rằng: tốt nhất nên dùng cà phê vào giấc trưa.
Không ít trường hợp rảnh rỗi cuối tuần hay đặc thù công việc mà “ngồi đồng” hàng giờ, cả buổi với ly cà phê cùng smartphone. Ấy là nói về những người hay thưởng thức chất đắng một mình để suy ngẫm chuyện đời, chuyện ta, chứ ly cà phê cũng là chứng nhân của nhiều thứ lắm: bạn bè, tình yêu, thời sự, thể thao, văn hóa-văn nghệ..., đủ cả.
Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Đa phần mọi người chỉ có một cữ cà phê sáng, hơn nữa thì thêm cữ trưa, cữ tối, cá biệt có người nhâm nhi cả ngày. Tôi có một nhóm bạn sáng nào cũng tụ tập ở một quán quen đã chừng hàng chục năm nay, đủ tầng lớp, thành phần, nghề nghiệp. Trò chuyện, tranh luận đa đề tài, có khi bất đồng quan điểm gay gắt giận nhau bỏ về, hôm sau lại đến và lại đông đủ. Cũng do ly cà phê sáng đã nêm nếm thêm gia vị cho tình bằng hữu mất rồi.
Món ăn uống muốn ngon thêm thì cần gia vị, cà phê cũng thế, đường, sữa, coffeemate (bột kem pha cà phê) tùy người mà gia giảm thêm bớt hoặc không cần. Có khi mưa ngoài khung cửa, nắng dọi hiên nhà cũng thành gia vị bất chợt. Người uống cùng hợp gu, hợp ý vẫn luôn cho ta cái cảm giác ly cà phê đậm đà hơn. Sẽ thấm đẫm vị ngon khi bên cạnh là một nửa của mình, khi thiếu vắng sẽ thấy “Tự nhiên lại buồn trong buổi sáng/Vị cà phê nhạt phía đầu môi/Ta sợ nhất người không hình dáng/Đến và đi trống một chỗ ngồi” (thơ Từ Kế Tường).
Vài người còn tô điểm quanh ly cà phê của mình bằng một nhánh hoa mộc mạc gác trên đĩa nhỏ, một đầu sách đang đọc để trước mặt tạo một không gian be bé, xinh xinh. Nó rơi vào đáy mắt, trộn vào từng ngụm nhỏ cà phê, tuyệt lắm đấy! Tôi chia sẻ cảm nhận này khi chính mình cũng thường chọn một chỗ ngồi có hoa, có lá ở góc vườn nhà và tất nhiên, phải là cà phê một mình.
Theo một thống kê đáng tin cậy, trong giai đoạn 2005-2015, lượng tiêu thụ cà phê của Việt Nam tăng trưởng đáng kinh ngạc, từ 0,43 kg/đầu người/năm lên 1,38 kg/đầu người/năm-mức tăng trưởng cao nhất trong số các quốc gia xuất khẩu cà phê trên thế giới. Con số này được dự báo sẽ tăng lên mức 2,6 kg/đầu người/năm vào năm 2021. Nhà nhà cà phê, người người cà phê từ sản xuất đến tiêu dùng, cộng thêm cách thưởng thức độc đáo, thiết nghĩ, cà phê dễ thành quốc ẩm lắm.
 NGUYỄN SƠN

Có thể bạn quan tâm

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

(GLO)- Những ngày này, công tác chuẩn bị cho triển lãm “Về miền đất đỏ” của các nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam đang được gấp rút triển khai nhằm kịp ra mắt đông đảo công chúng yêu nghệ thuật vào ngày 20-10, đúng dịp kỷ niệm 95 năm Ngày Phụ nữ Việt Nam.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

Thắp lên lời thơ quê xứ

Thắp lên lời thơ quê xứ

(GLO)- Giữa thời đại ngổn ngang những thanh âm đô thị, giữa nhịp sống hối hả dễ bào mòn gốc rễ bản thể, tập thơ Cồn quê xứ (NXB Hội Nhà văn, 2025) vừa ra mắt bạn đọc đầu tháng 7-2025 như một vọng âm dịu dàng từ đất mẹ, khiến ta như lắng lại...

Giải mã 'năm số 9'

Giải mã 'năm số 9'

Trào lưu “năm số 9” hay "năm thế giới số 9" bùng nổ trong ngày 9/9. Không chỉ nhiều bạn trẻ hưởng ứng, chia sẻ những bài học, chiêm nghiệm của bản thân mà nhiều nghệ sĩ Việt cũng hưởng ứng.

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

(GLO)- Tham gia Festival Nhiếp ảnh trẻ năm 2025, các tay máy Gia Lai đã đạt giải thưởng cao hoặc có tác phẩm được chọn triển lãm, củng cố kỳ vọng về lứa nghệ sĩ kế thừa với tố chất trẻ trung, tư duy nhanh nhạy và cực kỳ nghiêm túc trong sáng tạo nghệ thuật.

null