Cả làng 300 năm chỉ chung thủy dùng tay và miệng 'phù phép' mây, tre

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Một ngôi làng ở xã Tăng Tiến, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang hơn 300 năm nay, từ già đến trẻ vẫn chung thủy với nghề mây tre đan, tạo các các sản phẩm: rổ, rá, thúng, mẹt...
 

 Cô Hoàng Thị Hồng, người dân địa phương đang chẻ dùng để làm hàng.
Cô Hoàng Thị Hồng, người dân địa phương đang chẻ dùng để làm hàng.


Rổ, rá là những vật dụng quen thuộc với người dân Việt Nam, đặc biệt là vùng bắc bộ, thường dùng để đãi gạo hoặc đựng rau, củ quả...

Trước khi xuất hiện những sản phẩm được làm từ nhựa tổng hợp, người dân chủ yếu dùng rổ, rá được đan từ cây tre hoặc cây dùng trong tự nhiên. Nhưng hình ảnh chiếc xe đạp chở cả chồng hàng rổ, rá, thúng mẹt được cạp nia đỏ đều tăm tắp bán dạo trên đường phố ngày một ít dần đi, nhưng không phải không còn.

Và có một nơi từ bao đời này, là quê hương của những món hàng thủ công dân dã, giản dị đó chính là làng mây tre đan Tăng Tiến.

Làng nghề này nằm ngay bên cạnh quốc lộ 1A, cách thành phố Bắc Giang khoảng 7km về hướng Tây. Đô thị hóa đã về đến tận cây tre đầu làng. Nhà cao tầng, nhà trọ... mọc lên "lỗ chỗ". Người xa quê lâu ngày trở lại xót xa trước khung cảnh làng quê không còn nguyên vẹn.

Đâu đó vẫn còn những con đường hai bên tường đỏ, phủ một lớp rêu xám của màu thời gian. Chúng tôi rảo bước thật nhanh tìm đến những nếp nhà 3 gian ngói đỏ, khi bước qua cánh cổng cũ kỹ có thể gặp được những bà, những chị vẫn đang rôm rả cười đùa, vừa nhai trầu vừa thoăn thoắt đan hàng với đôi tay khéo léo.

 

 Không khí đan lát xôm tụ ở ngôi làng này
Không khí đan lát xôm tụ ở ngôi làng này


Cụ Nguyễn Thị Bồng, 88 tuổi, không còn đủ sức để ngồi bó gối đan hàng nữa, hồi tưởng lại: "Ngày xưa vui lắm, cả làng cùng đan rổ rá. Từ trẻ con cho đến người già, không ai là không thạo việc. Chúng tôi sinh ra đã thấy bố mẹ, anh chị làm. vậy là chúng tôi nhìn rồi bắt chước làm theo. Cứ người nọ mang hàng sang nhà người kia, vừa làm vừa nói chuyện, ngồi cả dãy dài như sinh hoạt chi bộ bây giờ, vui đáo để".

"Ngày, chúng em đan rổ, đan sàng/ Tối em có buồn ngủ anh choang ống dùng", cụ Bồng cao hứng đọc lên hai câu thơ xuôi vần. "Choang" có nghĩa là "choảng". "Đi làm mà không lo làm, chỉ lo tám chuyện, tối về lại lo ngủ sớm thì các ông nhắc nhở ấy. Nhưng có ông nào choang đâu. Đọc vậy cho vui, để làm các ông mát lòng thôi", cụ bà bên cạnh chêm lời, cười vui vẻ.

Cô Hồng, người dân địa phương đang chẻ hàng
Cô Hồng, người dân địa phương đang chẻ hàng
Các động tác thuần thục, khéo léo và chính xác
Các động tác thuần thục, khéo léo và chính xác


Nghe các cụ bà trong làng kể lại, cái nghề này là cha truyền con nối, không biết có từ bao giờ. Nhưng sổ sách địa phương thì có ghi chép, nghề có lịch sử hình thành từ thời Hậu Lê để lại. Trải qua bao nhiêu đời, cả làng vẫn duy trì cách làm vẫn như vậy.

Vật liệu chính để tạo ra các sản phẩm này chính là cây dùng - một loại cùng họ với trúc. Người dân mua những ống dùng dài từ 40-60 cm, được cưa sẵn  ở chợ làng về nhà sản xuất. Đàn ông thì chẻ ống dùng, cạp nia - là những công việc có phần nặng nhọc, cần sức khỏe. Còn đàn bà làm những việc khéo léo hơn như chẻ nan, đan hàng.

"Cũng tùy từng người, cả cạp nia thì một ngày nhiều nhất cũng làm được từ 15-20 cái. Còn túc tắc thì 10-15 cái", chỉ vào một chiếc rổ hoàn thiện, bà Thân Thị Na (xóm Chùa, xã Tăng Tiến) cho biết.

 

Những chiếc mẹt đã được cạp nia hoàn thiện.
Những chiếc mẹt đã được cạp nia hoàn thiện.


"Vậy đan ra một sản phẩm như vậy có khó không?", chúng tôi đặt câu hỏi. "Không khó chút nào, ở đây trẻ con cũng làm được. Nếu như muốn học thì chỉ một lúc là biết làm", bà Na trả lời. Tuy nhiên, tôi thầm nghĩ, đúng là không khó, nhưng máy móc thì chắc chắn không làm được, chỉ có sự khéo léo của đôi tay con người mới có thể tạo ra những thứ đẹp đẽ như vậy.

"Ngày họp chợ thì chở hàng ra bán, ngày thường có người đến gom mua. Thu nhập khoảng 100 ngàn đồng/ngày"-bà Na nói thêm.

 

6
Bán ống dùng ở chợ quê
7
Phụ nữ cưa ống dùng ở chợ
8
Bà Thân Thị Tình (80 tuổi) đang chở dùng về làm hàng xuất khẩu


Để tạo thêm đầu ra cho sản phẩm, người dân trong làng còn có thể sản xuất ra các loại mành tre như mành trải bàn ăn, mành che cửa, đệm, gối, túi xách... đều là những mặt hàng có thể xuất khẩu ra thị trường nước ngoài. Đặc biệt, thị trường Nhật Bản, Hàn Quốc và một số nước Tây Âu rất ưa chuộng các sản phẩm trên. Thương lái thu mua tăm dùng ngày một nhiều, người dân lại càng có thêm động lực giữ nghề, giữ nếp quê.
 

Chở dùng về nhà
Chở dùng về nhà


Thanh niên quê đi hết vào nhà máy, khu công nghiệp. Ít người trẻ còn mặn mà với nghề. Tuy nhiên, một lớp người vẫn còn say mê với nghề truyền thống của quê hương. "Nhiều đứa đi học ở thành phố, ở Thủ đô cứ cuối tuần rỗi rãi về nhà lại đan phụ bố mẹ, đi học xa mà vẫn không quên nghề", cô Thân Thị Suốt, người làm nghề trong làng, chia sẻ.

Muốn tận mắt thấy được không khí làm việc sống động, trải nghiệm quá trình tạo ra những sản phẩm phong phú, bắt mắt; đồng thời thử sự tỉ mỉ, khéo léo của bản thân với các sản phẩm thủ công truyền thống, hãy ghé thăm ngôi làng mây tre đan 300 năm tuổi để cảm nhận không gian quê thuần túy bắc bộ.

Theo Thanhnien

Có thể bạn quan tâm

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

Tự hào 2 xã Anh hùng Ia Dơk, Kon Chiêng

(GLO)- Trong kháng chiến chống Mỹ, xã Ia Dơk (tỉnh Gia Lai) là căn cứ cách mạng quan trọng, đồng thời cũng là nơi hứng chịu nhiều đau thương, mất mát. Những cánh đồng từng bị bom cày xới, những mái nhà bình yên hóa tro tàn, bao số phận người dân vô tội bị giặc sát hại.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

null