Bâng khuâng tựu trường

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mùa hè năm nay trở nên quá dài đối với các bạn học trò quê tôi khi năm học cũ vội vàng kết thúc vì dịch bệnh từ giữa tháng 5. Học trò nghỉ hè cũng chỉ biết quanh quẩn ở nhà hay lên rẫy phụ giúp bố mẹ. Những ngày này, tôi thường nhận được những tin nhắn của trò hỏi thăm khi nào đến trường. Hẳn là các em đã rất nhớ lớp, nhớ thầy cô, bè bạn và mong ngóng ngày tựu trường.
Thế là đã tròn 20 năm tôi đứng trên bục giảng. Hai mươi mùa tựu trường nhưng lần nào tôi cũng cảm giác như mới hôm qua, tâm hồn như trẻ mãi cùng bảng đen phấn trắng. Tôi nhớ những câu văn thấm đẫm chất thơ của Thanh Tịnh: “Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường...”. Mỗi khi đọc đoạn ấy, tôi lại bồi hồi muốn sẻ chia những cảm xúc trong sáng ấy để các em thấy rằng tuổi học trò là đẹp nhất đối với ai đã từng được cắp sách tới trường.
Thông lệ, cứ đúng ngày 1-8, thầy cô trở lại trường ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ hè. Có năm, chúng tôi thật bất ngờ khi không dặn trước mà học sinh vẫn ùn ùn kéo đến để được biết về tình hình năm học mới. Có lẽ các em còn nôn nao, trông ngóng hơn cả tôi. Sau này, mặc dù có Zalo, Facebook để liên lạc nhưng sợ các em không biết được hết, trước khi tựu trường vài ba ngày, thầy cô vẫn phải vào tận buôn làng nhờ trưởng thôn thông báo. Nhà trường còn cử vài giáo viên chạy xe máy cầm loa tay đi dọc các con đường trong xã để thông báo. Tôi nhớ mãi buổi chiều vui vẻ ấy, thầy cô đi đến đâu, học trò lại rồng rắn đạp xe theo đến đấy, í ới nhắc nhau bằng tiếng địa phương. Tuy nghe lõm bõm được vài từ nhưng tôi cũng hiểu các em đang nói về ngày tựu trường với vẻ mặt đầy hứng khởi.
Bâng khuâng tựu trường (GLO)- Mùa hè năm nay trở nên quá dài đối với các bạn học trò quê tôi khi năm học cũ vội vàng kết thúc vì dịch bệnh từ giữa tháng 5. Học trò nghỉ hè cũng chỉ biết quanh quẩn ở nhà hay lên rẫy phụ giúp bố mẹ. Những ngày này, tôi thường nhận được những tin nhắn của trò hỏi thăm khi nào đến trường. Hẳn là các em đã rất nhớ lớp, nhớ thầy cô, bè bạn và mong ngóng ngày tựu trường. Thế là đã tròn 20 năm tôi đứng trên bục giảng. Hai mươi mùa tựu trường nhưng lần nào tôi cũng cảm giác như mới hôm qua, tâm hồn như trẻ mãi cùng bảng đen phấn trắng. Tôi nhớ những câu văn thấm đẫm chất thơ của Thanh Tịnh: “Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường...”. Mỗi khi đọc đoạn ấy, tôi lại bồi hồi muốn sẻ chia những cảm xúc trong sáng ấy để các em thấy rằng tuổi học trò là đẹp nhất đối với ai đã từng được cắp sách tới trường. Thông lệ, cứ đúng ngày 1-8, thầy cô trở lại trường ngày đầu tiên sau kỳ nghỉ hè. Có năm, chúng tôi thật bất ngờ khi không dặn trước mà học sinh vẫn ùn ùn kéo đến để được biết về tình hình năm học mới. Có lẽ các em còn nôn nao, trông ngóng hơn cả tôi. Sau này, mặc dù có Zalo, Facebook để liên lạc nhưng sợ các em không biết được hết, trước khi tựu trường vài ba ngày, thầy cô vẫn phải vào tận buôn làng nhờ trưởng thôn thông báo. Nhà trường còn cử vài giáo viên chạy xe máy cầm loa tay đi dọc các con đường trong xã để thông báo. Tôi nhớ mãi buổi chiều vui vẻ ấy, thầy cô đi đến đâu, học trò lại rồng rắn đạp xe theo đến đấy, í ới nhắc nhau bằng tiếng địa phương. Tuy nghe lõm bõm được vài từ nhưng tôi cũng hiểu các em đang nói về ngày tựu trường với vẻ mặt đầy hứng khởi. Rồi ngày ấy cũng đến. Học trò diện bộ đồ mới nhất làm sân trường như bừng sáng lên. Gặp lại trò cũ, tôi vui mừng xoa đầu các em mà khen chóng lớn quá. Quả vậy, mới có 3 tháng hè, trông em nào cũng khác hẳn. Các bạn nữ dường như xinh đẹp hơn còn các bạn nam thì rắn rỏi, khỏe khoắn. Trong buổi tựu trường, tôi vẫn thường dành tình cảm của mình cho học trò lớp 6, lớp đầu cấp của bậc THCS. Các em trông đầy vẻ bối rối đáng yêu, rụt rè, túm tụm lại với nhau vì lạ trường, lạ thầy. Em nào cũng hồi hộp, bẽn lẽn khi được gọi tên, khác hẳn vẻ dạn dĩ của các anh chị lớp trên. Công việc đầu tiên sau khi nhận lớp bao giờ cũng là dọn vệ sinh sân trường. Các lớp được chia khu vực để dọn dẹp, chỉ là những việc nhẹ nhàng vừa sức với các em như quét sân, nhổ cỏ. Lớp nào cũng cố làm cho nhanh để được giáo viên chủ nhiệm cho mượn sách giáo khoa. Học sinh trường tôi gần 100% là người dân tộc thiểu số nên các em được mượn sách từ tủ sách dùng chung của nhà trường. Chúng tôi luôn nhắc nhở các em bao bọc, giữ gìn cẩn thận để lớp sau còn dùng. Để bổ sung thêm nguồn sách, khi năm học kết thúc, tôi chủ động xin sách cũ cho các em. Mọi người ủng hộ nhiệt tình, nhất là các bạn tôi ở tận Hà Nội cũng chung tay gom sách gửi vào, có khi còn tặng thêm mấy thùng vở viết hay đồ dùng học tập. Tôi vẫn luôn dặn học trò phải biết trân trọng trước sự sẻ chia đầy ý nghĩa ấy. Năm nay, tựu trường, khai giảng không tập trung học sinh. Lòng tôi cũng đôi chút bâng khuâng. Sẽ không có được cái không khí tưng bừng rộn rã như những năm trước. Nhưng đó là cách tốt nhất để chúng ta cùng nhau phòng tránh dịch bệnh. Nhà trường và thầy cô sẽ có những biện pháp hữu hiệu để truyền tải thông tin trường lớp đến các em học sinh. Năm học mới sắp đến, công tác dạy và học sẽ phải đối mặt với những thách thức mới nhưng cũng đầy hy vọng, sáng tươi. MAI HƯƠNG Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Rồi ngày ấy cũng đến. Học trò diện bộ đồ mới nhất làm sân trường như bừng sáng lên. Gặp lại trò cũ, tôi vui mừng xoa đầu các em mà khen chóng lớn quá. Quả vậy, mới có 3 tháng hè, trông em nào cũng khác hẳn. Các bạn nữ dường như xinh đẹp hơn còn các bạn nam thì rắn rỏi, khỏe khoắn. Trong buổi tựu trường, tôi vẫn thường dành tình cảm của mình cho học trò lớp 6, lớp đầu cấp của bậc THCS. Các em trông đầy vẻ bối rối đáng yêu, rụt rè, túm tụm lại với nhau vì lạ trường, lạ thầy. Em nào cũng hồi hộp, bẽn lẽn khi được gọi tên, khác hẳn vẻ dạn dĩ của các anh chị lớp trên.
Công việc đầu tiên sau khi nhận lớp bao giờ cũng là dọn vệ sinh sân trường. Các lớp được chia khu vực để dọn dẹp, chỉ là những việc nhẹ nhàng vừa sức với các em như quét sân, nhổ cỏ. Lớp nào cũng cố làm cho nhanh để được giáo viên chủ nhiệm cho mượn sách giáo khoa. Học sinh trường tôi gần 100% là người dân tộc thiểu số nên các em được mượn sách từ tủ sách dùng chung của nhà trường. Chúng tôi luôn nhắc nhở các em bao bọc, giữ gìn cẩn thận để lớp sau còn dùng. Để bổ sung thêm nguồn sách, khi năm học kết thúc, tôi chủ động xin sách cũ cho các em. Mọi người ủng hộ nhiệt tình, nhất là các bạn tôi ở tận Hà Nội cũng chung tay gom sách gửi vào, có khi còn tặng thêm mấy thùng vở viết hay đồ dùng học tập. Tôi vẫn luôn dặn học trò phải biết trân trọng trước sự sẻ chia đầy ý nghĩa ấy.
Năm nay, tựu trường, khai giảng không tập trung học sinh. Lòng tôi cũng đôi chút bâng khuâng. Sẽ không có được cái không khí tưng bừng rộn rã như những năm trước. Nhưng đó là cách tốt nhất để chúng ta cùng nhau phòng tránh dịch bệnh. Nhà trường và thầy cô sẽ có những biện pháp hữu hiệu để truyền tải thông tin trường lớp đến các em học sinh. Năm học mới sắp đến, công tác dạy và học sẽ phải đối mặt với những thách thức mới nhưng cũng đầy hy vọng, sáng tươi.
MAI HƯƠNG

Có thể bạn quan tâm

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

(GLO)- Những ngày này, công tác chuẩn bị cho triển lãm “Về miền đất đỏ” của các nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam đang được gấp rút triển khai nhằm kịp ra mắt đông đảo công chúng yêu nghệ thuật vào ngày 20-10, đúng dịp kỷ niệm 95 năm Ngày Phụ nữ Việt Nam.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

(GLO)- Hơn 20 năm nuôi mộng văn chương, nhà thơ Ngô Thanh Vân đã trình làng 5 tập thơ, 2 tập truyện ngắn, 2 tập tản văn. Với chị, khi đường văn chạm vào trái tim sẽ trở thành tình yêu biết hát bởi mong muốn của người viết là được đồng hành với bạn đọc bằng những điều bình dị, chân thành nhất.

Giải mã 'năm số 9'

Giải mã 'năm số 9'

Trào lưu “năm số 9” hay "năm thế giới số 9" bùng nổ trong ngày 9/9. Không chỉ nhiều bạn trẻ hưởng ứng, chia sẻ những bài học, chiêm nghiệm của bản thân mà nhiều nghệ sĩ Việt cũng hưởng ứng.

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

Dấu ấn nhiếp ảnh trẻ ở sân chơi quốc gia

(GLO)- Tham gia Festival Nhiếp ảnh trẻ năm 2025, các tay máy Gia Lai đã đạt giải thưởng cao hoặc có tác phẩm được chọn triển lãm, củng cố kỳ vọng về lứa nghệ sĩ kế thừa với tố chất trẻ trung, tư duy nhanh nhạy và cực kỳ nghiêm túc trong sáng tạo nghệ thuật.

null