Tình yêu từ chiến hào: Tìm nhau trên đất Cao Bằng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

2 người lính yêu nhau trên biên giới Cao Bằng, cùng chung chiến hào đánh trả quân xâm lược và hiện đang sống ở TP.Hải Phòng.

2 lần thoát chết

Tháng 3.1975, chàng trai Đinh Văn Bản (sinh năm 1957, quê xã Tân Dân, H.An Lão, TP.Hải Phòng) nhập ngũ. Do có trình độ văn hóa 7/10, nên anh Bản được cử đi học lớp tiểu đội trưởng.

Thời điểm này, Trung đoàn bộ binh 567, Quân khu 3 (nay thuộc Sư đoàn 346, Quân khu 1) cũng mới được thành lập. Giữa năm 1976, Trung đoàn 567 được điều chuyển từ Quân khu 3 về Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Cao Lạng (tháng 1.1979 tách thành Cao Bằng và Lạng Sơn) thuộc Quân khu 1 làm nhiệm vụ xây dựng kinh tế kết hợp với quốc phòng trên địa bàn các huyện Trùng Khánh, Quảng Hòa của tỉnh Cao Lạng (nay thuộc Cao Bằng). Do thiếu quân, nên đơn vị được bổ sung lực lượng từ dưới xuôi và hạ sĩ Đinh Văn Bản nhận công tác tại Tiểu đoàn 2, Trung đoàn 567.

Vợ chồng cựu chiến binh Đinh Văn Bản và Đỗ Thị Châm
Vợ chồng cựu chiến binh Đinh Văn Bản và Đỗ Thị Châm
Bộ đội Trung đoàn 567 phổ biến phương án chặn địch, tháng 2.1979
Bộ đội Trung đoàn 567 phổ biến phương án chặn địch, tháng 2.1979

Rạng sáng 17.2.1979, quân Trung Quốc tràn qua cửa khẩu Tà Lùng, tấn công vào tuyến phòng ngự tiền tiêu của Tiểu đoàn 1, Trung đoàn 567. Sau hơn 1 ngày chiến đấu, Tiểu đoàn 1 được lệnh rút về phía sau đèo Khau Chỉa (nay là xã Lương Thiện, H.Quảng Hòa), cùng với Tiểu đoàn 2 và 3 của Trung đoàn 567, lập phòng tuyến chặn địch.

Sáng 21.2.1979, đoàn xe hơn 10 chiếc của đối phương từ TT.Phục Hòa chạy lên đèo Khau Chỉa, lọt vào trận địa phục kích của Trung đội 2 (Đại đội 7, Tiểu đoàn 2) do Trung đội trưởng Đinh Văn Bản chỉ huy.

Sau khi đã cùng đồng đội bắn cháy 8 chiếc xe, trung sĩ Đinh Văn Bản và chiến sĩ Hoàng Văn Xập nhảy từ taluy xuống mặt đường truy kích địch. Trong lúc đánh giáp lá cà, trung sĩ Bản trúng đạn, bị thương nặng.

Ngày 26.2, Tiểu đoàn 2 kiên cường chặn địch và bị thiệt hại nặng ở cao điểm 244 và 300. Trung sĩ Đinh Văn Bản được đồng đội khiêng cáng suốt 1 ngày đêm về trạm phẫu trung đoàn ở TT.Quảng Uyên.

Xe tăng địch bị diệt ở mặt trận Cao Bằng, tháng 2.1979
Xe tăng địch bị diệt ở mặt trận Cao Bằng, tháng 2.1979
Trung sĩ Đỗ Thị Châm (thứ 2 từ phải qua) biểu diễn văn nghệ phục vụ bộ đội trên trận địa Cao Bằng, tháng 3.1979
Trung sĩ Đỗ Thị Châm (thứ 2 từ phải qua) biểu diễn văn nghệ phục vụ bộ đội trên trận địa Cao Bằng, tháng 3.1979

Ngày 1.3.1979, Trung đoàn 567 bị bao vây, cô lập bởi 2 mũi tấn công của đối phương, nên cấp trên ra lệnh rút về phía nam H.Thạch An. Trung sĩ Đinh Văn Bản và gần 100 thương binh, từ bệnh xá Trung đoàn 567 được chuyển lên hang Ngườm Hẩu (nay thuộc xã Độc Lập, H.Quảng Hòa), sau đó trung sĩ Bản và 7 thương binh khác được khênh đi cất giấu tại 1 hang đá. Rạng sáng 2.3.1979, quân địch tìm thấy hang Ngườm Hẩu, đã giết hại 28 thương binh và y tá đang trú trong hang.

Giữa tháng 3.1979, khi quân địch rút về nước, anh Bản và các thương binh được đơn vị tìm kiếm, đưa về điều trị tại Bệnh viện Quân y 91 (Quân khu 1) ở P.Ba Hàng, TP.Phổ Yên, Thái Nguyên.

Cuối tháng 6.1979, thương binh Đinh Văn Bản từ chối chế độ an dưỡng, xin lên lại Cao Bằng tìm về đơn vị cũ. Vừa thấy anh Bản chống nạng khập khiễng ở trung đoàn bộ, nữ chiến sĩ Đỗ Thị Châm ào ra ôm chặt và khóc nức nở. Lúc ấy, đơn vị mới biết 2 người đã yêu nhau.

Không bỏ rơi nhau

Tháng 3.1975, khi vừa tròn 18 tuổi, chị Đỗ Thị Châm (nay ở P.Hồng Phong, Q.An Dương, TP.Hải Phòng) tình nguyện nhập ngũ và sau khi huấn luyện, được biên chế vào Trung đoàn 567.

Do có năng khiếu ca hát, nên nữ chiến sĩ Đỗ Thị Châm được chuyển về ban chính trị trung đoàn. Cuối năm 1976, khi Trung đoàn 567 được điều chuyển từ Quân khu 3 về Bộ Chỉ huy Quân sự Cao Lạng và đi làm đường ở H.Trùng Khánh (Cao Bằng), chị Châm cùng đội văn nghệ xung kích xuống biểu diễn ở Tiểu đoàn 2 và quen Trung đội trưởng Đinh Văn Bản.

Mặc dù là "đồng hương" gần nhà, liên tục viết thư ngỏ lời, nhưng mãi đến cuối năm 1978, khi cùng đi học lớp cảm tình Đảng ở trung đoàn bộ, chiến sĩ Đoàn Văn Bản mới được nữ chiến sĩ Đỗ Thị Châm nhận lời yêu. "Ông ấy liên tục viết thư, lá thư nào cũng kín đặc 2 trang giấy. Đơn vị ở xa, kỷ luật rất nghiêm, nên toàn nói chuyện qua thư", bà Châm kể.

Nhân dân Cao Bằng tiếp lương, tải đạn, phục vụ bộ đội đánh giặc, tháng 2.1979
Nhân dân Cao Bằng tiếp lương, tải đạn, phục vụ bộ đội đánh giặc, tháng 2.1979
Chị Châm (phải) cùng 2 đồng đội trong đội văn nghệ Trung đoàn 567, năm 1978
Chị Châm (phải) cùng 2 đồng đội trong đội văn nghệ Trung đoàn 567, năm 1978

Cuối năm 1978, các nữ đồng đội xuất ngũ, nhưng chị Châm được giữ lại để huấn luyện, bồi dưỡng văn nghệ cho các nữ quân nhân mới nhập ngũ.

"Buổi sáng 17.2.1979, tôi dậy sớm chuẩn bị cho chị em về TX.Cao Bằng (nay là thành phố) hội diễn thì nghe thấy ì ầm như tiếng sấm. Một lúc sau, cấp trên mới thông báo là đánh nhau ở biên giới", bà Châm nhớ lại.

Theo hồi tưởng của bà Châm, sau mấy ngày chiến đấu, trung đoàn tuyển gấp một số thanh niên địa phương vào huấn luyện, bà được cử làm nhiệm vụ quản lý hậu cần của đại đội tân binh. Cả chục ngày dò hỏi, bà chỉ nhận được thông tin "Tiểu đoàn 2 thương vong nặng, chỉ còn 70 tay súng" nên ngày càng lo lắng cho người yêu. Khi ông Bản bị thương, được đưa về bệnh xá trung đoàn, bà chạy lên cầm tay xem thật không.

Ông Bản và bà Châm bên tấm hình bà Châm hồi mới nhập ngũ
Ông Bản và bà Châm bên tấm hình bà Châm hồi mới nhập ngũ

Khi có lệnh rút về phía sau, một số chị em trong đội văn nghệ lôi kéo bà Châm đi cùng, nhưng bà lắc đầu: "Tôi ở đại đội tân binh, không thể bỏ rơi các em". Quân địch tràn vào TT.Quảng Uyên, bà Châm cùng đồng đội chiến đấu cho đến khi hết đạn thì rút lên núi đá.

"Lúc nghe tin thương binh trong hang Ngườm Hẩu bị giết hại, tôi đã nghĩ mình mất anh ấy lần thứ 2. Khi mọi người kể chuyện tìm thấy anh Bản và đưa thẳng về Quân y viện 91, tôi vẫn không tin. Mãi đến khi anh ấy từ chối điều dưỡng, về lại đơn vị và chống nạng đến tìm, tôi mới chắc chắn là anh ấy còn sống", bà Châm chấm nước mắt.

Làm chung nhà máy

Tháng 10.1979, trung sĩ Đỗ Thị Châm xuất ngũ, chuyển ngành về làm công nhân tại Nhà máy chế tạo cân Hải Phòng (nay là Công ty cổ phần cân Hải Phòng). Trung đội trưởng Đỗ Văn Bản, do có thành tích trong chiến đấu, được phong quân hàm chuẩn úy, cử đi học sĩ quan, nhưng nằng nặc: "Tôi thoát chết 2 lần rồi, phải về với Châm"; và tháng 6.1980, chuyển ngành về làm thợ rèn ở nhà máy cân cùng người yêu.

Cuối tháng 12.1980, ông bà tổ chức lễ cưới; và sau 45 năm chung sống, đã có 3 cô con gái thành đạt, giỏi giang. Năm 1989, ông Bản nghỉ mất sức, ở nhà làm thợ sửa chữa điện dân dụng cho đến nay. Năm 1993, bà Châm cũng nghỉ chế độ mất sức, nhưng do hoàn cảnh gia đình khó khăn, gắng đi nấu cơm thuê cho một công ty nước ngoài. (còn tiếp)

"Ngày 17.2.1979, đối phương cho quân ồ ạt tấn công Cao Bằng theo 4 hướng (Thông Nông, Trà Lĩnh, Quảng Hòa, Thạch An), sau đó đánh chiếm Nguyên Bình, Hà Quảng rồi tiến vào TX.Cao Bằng. Mặt khác, chúng dùng quân địa phương đánh nghi binh, hòng kiềm chế lực lượng ta, để cánh quân chiếm xong TX.Cao Bằng tập hậu vào TT.Quảng Uyên (Quảng Hòa) và các huyện Trùng Khánh, Trà Lĩnh.

Các lực lượng vũ trang của tỉnh (tiêu biểu là Trung đoàn 567) đã kiên cường chiến đấu giáng trả, tiêu hao lực lượng địch. Cánh quân Tây Bắc của địch bị chặn đánh dữ dội tại Hòa An. Cánh Đông Bắc bị đánh trả quyết liệt tại Thạch An và Quy Thuận (Quảng Hòa) và chặn đứng trên quốc lộ 4. Mũi tiến vào Trùng Khánh bị chặn đánh ngay từ cột mốc 62. Mũi đánh vào Phục Hòa cũng bị ta phản kích, phải rút chạy.

Mặc dù đối phương chiếm được TX.Cao Bằng, nhưng ta thực hiện thế trận "cài răng lược mà đánh địch" và hình thành tuyến phòng thủ trên đèo Tài Hồ Sìn, nhằm chặn đứng quân địch trên quốc lộ 3.

Ngày 16.3.1979, quân Trung Quốc rút khỏi Trùng Khánh, Quảng Hòa, Thạch An. Ngày 17.3.1979, chúng rút khỏi Trà Lĩnh. Ngày 18.3.1979, quân Trung Quốc rút khỏi Hà Quảng và Thông Nông"…

Nguồn: Lịch sử Đảng bộ Quân sự tỉnh Cao Bằng

Theo Mai Thanh Hải - Tường Linh (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Xã tỷ phú nơi biên viễn

Trong hai năm 2024-2025, thủ phủ Tây Nguyên trúng đậm cà phê. Chỉ tính riêng huyện Đắk Mil (tỉnh Đắk Nông cũ), các lão nông đã sắm 1.000 ô tô trong năm 2024. Xã Bờ Y (huyện Ngọc Hồi, tỉnh Kon Tum cũ, nay thuộc tỉnh Quảng Ngãi giáp Lào và Campuchia) cũng chung niềm vui ấy...

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

null