Nổi, chìm văn hóa Cù lao - Bài 2: Đặc sản… đèn dầu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Cồn Hô nằm giữa dòng Cổ Chiên, giờ vẫn 4 không (không điện - đường - trường - trạm). Cuộc sống biệt lập giữa bốn bề sông nước nhưng người dân trên cồn sống đoàn kết, đùm bọc giúp đỡ nhau từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Đặc biệt, người dân tận dụng ánh đèn dầu leo lét từ bao đời nay để “bán sự thiếu thốn” cho du khách hoài niệm.

Phía sau ông Hai Nguyên, đất sạt lở, lòi trụ điện 500 kW quốc gia giữa sông Cổ Chiên. Ảnh: Hòa Hội
Phía sau ông Hai Nguyên, đất sạt lở, lòi trụ điện 500 kW quốc gia giữa sông Cổ Chiên. Ảnh: Hòa Hội

Bán ánh đèn dầu

Cồn Hô thuộc ấp Mỹ Hiệp A, xã Đức Mỹ (Càng Long, Trà Vinh), cách bờ non cây số. Cồn rộng hơn 25ha, có 23 hộ dân với khoảng 50 nhân khẩu sinh sống. Ở đây không điện, đường, trường, trạm. Trên cồn cây trái tươi tốt quanh năm, nhà này cách nhà kia khá xa, chủ yếu đi bộ hoặc xe đạp.

Cồn được lấy tên theo loài cá Hô, do hình hài cồn giống loại cá này, phần đầu hướng ra biển. Lý giải khác, xa xưa nơi đây hoang sơ không người, dân địa phương ra đánh bắt được nhiều cá hô quanh cồn, nên đặt tên cồn theo tên loài cá này.

Ông Nguyễn Văn Phi (71 tuổi) sống cố cựu ở cồn này từ nhỏ. Ông có da đen nhẻm, tính tình vui vẻ, hài hước nên người dân trên cồn đặt biệt danh Ba Phi. Ông sống bằng nghề đánh bắt cá trên sông Cổ Chiên mấy chục năm nay. Ông kể, trước đây xứ này dân đánh bắt được nhiều cá hô, có nhiều con nặng đến 100 - 200kg.

“Mấy chục năm trước, ngay cả trong mương vườn cá hô từ sông cũng len lỏi chui vào. Có năm tôi bắt được con gần 20 kg”, ông Phi cho hay.

Nói về chuyện du lịch đèn dầu trên cồn Hô, bà Hồ Thị Loan cho biết, cuộc sống trên cồn biệt lập, không có điện, nhà lại xa nhau. Xưa tới nay, người dân chủ yếu thắp sáng bằng đèn dầu mỗi đêm.

Cách nay 5 năm, bà con cồn Hô bắt đầu làm du lịch cộng đồng và chọn tua đèn dầu làm chủ lực, linh hồn của du lịch cồn Hô. Giờ điện có khắp nơi, tới từng nhà, nhưng trên cồn đêm xuống chỉ có đèn dầu rọi sáng.

“Chúng tôi bán sự thiếu thốn cho khách để họ trải nghiệm ánh đèn dầu nhằm sống lại kí ức tuổi thơ. Nhiều khách cảm động nhớ lại thời khốn khó”, bà Loan chia sẻ cách làm du lịch độc đáo. Bà Loan lớn lên bên bờ, lấy chồng rồi theo chồng sang cồn Hô sinh sống từ năm 19 tuổi, tới nay ngót 25 năm.

Khách trải nghiệm ánh đèn dầu ở cồn Hô (Trà Vinh). Ảnh: Hòa Hội
Khách trải nghiệm ánh đèn dầu ở cồn Hô (Trà Vinh). Ảnh: Hòa Hội

Cách nay không lâu, đoàn khách hơn chục người từ Hà Nội, TPHCM và nhiều địa phương khác đến cồn Hô trải nghiệm. Đêm xuống, ánh đèn dầu leo lắt, tiếng côn trùng, ếch nhái hòa với tiếng sóng nước làm bao kí ức tuổi thơ ùa về trong mỗi du khách. Giữa không gian vắng lặng, nhóm khách quây quần bên mâm cơm dân dã, bên ánh đèn dầu tạo sự ấm áp.

“Dù giờ tôi làm việc ở thành phố đô hội, đêm ánh điện sáng như ngày, nhưng thấy đèn dầu lấp lóe vẫn cảm thấy xúc động. Ánh đèn dầu đưa tôi về ký ức tuổi thơ, còn sống cùng cha mẹ, học bài trong cảnh đèn dầu ấy. Những tiếng nổ lép bép của thiêu thân, giật mình nhè nhẹ vì lửa bùng trên ngọn đèn”, anh Tăng Vũ Khắc từ Cà Mau đến trải nghiệm bữa cơm bên ánh đèn dầu trên cồn Hô nói.

“Chúng tôi bán sự thiếu thốn cho khách để họ trải nghiệm ánh đèn dầu nhằm sống lại kí ức tuổi thơ. Nhiều khách cảm động nhớ lại thời khốn khó”.

Chị Hồ Thị Loan

Tối lửa tắt đèn có nhau

Bà Nguyễn Thị Thu (63 tuổi) theo cha từ cù lao Dài (huyện Vũng Liêm, Vĩnh Long) sang cồn Hô từ năm 10 tuổi, đến nay hơn 50 năm. Bà kể, cha bà thuộc những người đầu tiên ra cồn Hô khai phá làm ruộng vườn. Năm 1981, bà lấy chồng được cha mẹ cho đất trên cồn, rồi vợ chồng bà sang ở đến giờ.

“Thời đó trên cồn hoang vắng, toàn lau sậy, mới có 4 gia đình, nhà này tới nhà kia chỉ đi bằng xuồng. Theo năm tháng thêm các gia đình khác sang cồn ở, nên dân đông dần”, bà Thu nhớ lại.

Trên cồn không điện, đường, trường, trạm nên bà con đoàn kết, gắn bó giúp đỡ nhau. Bất kể đêm ngày, mưa gió, hễ có tiếng gọi, các nhà xúm lại giúp nhau. Chuyện nhà hết gạo, hết dầu, xà bông… sang nhà khác mượn tạm cũng thường, vì những hàng này phải sang bờ mua mới có. Cồn luôn sẵn cá mắm, rau, cây trái.

Sau khi vỡ đê bao cồn Hô vào tháng 4/2025, UBND tỉnh Trà Vinh đã ban bố tình huống khẩn cấp và chỉ đạo thực hiện các biện pháp khẩn cấp để ứng phó, khắc phục. Trong đó, UBND tỉnh Trà Vinh giao Sở Nông nghiệp và Môi trường phối hợp với UBND huyện Càng Long theo dõi sát, báo cáo kịp thời diễn biến sạt lở và đề xuất tỉnh giải pháp xử lý đảm bảo an toàn tính mạng và tài sản người dân trên cồn.

Nhớ lại trận bão năm 1997 (bão Linda) đổ bộ vào miền Tây, bà Thu kể, năm đó nếu bà con trên cồn không đùm bọc nhau sống không nổi.

Chiều tối, chính quyền địa phương cho tàu sang cồn đưa bà con về đất liền trú ẩn cho an toàn, tuy nhiên, khi tàu vừa qua tới nơi giông gió đã ập đến, không về bờ kịp.

Bà con cả cồn kéo nhau tới nhà ông Tám Chiêu trú nhờ vì nhà kiên cố nhất cồn.

Trận bão đó cây cối ngã rạp, nhà cửa tan hoang. Bão qua, người còn, nhà cửa, rau màu đều mất, bà con trên cồn xúm vào giúp nhau dựng lại nhà, dọn vườn để khôi phục cuộc sống thường nhật.

Bà con cồn Hô phục vụ khách món "ngọc ẩn mình" (trứng vịt bọc đất sét nướng). Ảnh: Hòa Hội
Bà con cồn Hô phục vụ khách món "ngọc ẩn mình" (trứng vịt bọc đất sét nướng). Ảnh: Hòa Hội

Tuy nhiên, những năm gần đây, biến đổi khí hậu, hút cát, làm cồn Hô cũng trong cảnh sạt lở. Trước nhà bà Thu nằm sâu trong cồn, giờ chỉ cách mé sông chưa tới 5m.

“Từ Tết đến giờ 3 lần sạt lở làm vỡ đê bao. Có lần trong cồn ngập hơn 1,5m, cuốn trôi cá, gà, cây trái chết hết. Tình hình sạt lở như thế này không biết cồn còn tồn tại được tới khi nào. Mỗi lần vỡ đê, lòng tôi lo canh cánh, ăn ngủ không yên”, bà Thu buồn bã nói, mắt nhìn xa xăm về phía bờ đê cạnh nhà, vượt qua đê là mênh mông nước sông Cổ Chiên.

Ông Hai Nguyên sống cố cựu ở cồn Hô từ những ngày đầu người dân ra khai phá, chỉ tay về trước nhà rồi bảo, chục năm trước đất còn xa tít ngoài kia gần 100m, giờ sạt lở ăn sâu vào cách mé nhà chỉ 3m, có thể sang năm phải dời nhà vào trong chạy sạt lở.

(Còn nữa)

Theo HÒA HỘI (TPO)

Có thể bạn quan tâm

Vào rốn lũ cứu người

Vào rốn lũ cứu người

Giữa lúc thiên nhiên thử thách, họ đã chọn hành động; giữa hiểm nguy, họ chọn dấn thân và giữa bao nỗi lo, họ mang đến hy vọng. Những chàng trai từ Đà Lạt, Phan Thiết đã vượt hàng trăm kilomet giữa mưa lũ, sạt lở để đến với người dân vùng lũ Khánh Hòa, Phú Yên (cũ).

Trở về nẻo thiện

Trở về nẻo thiện

Hiểu được không nơi nào bằng, yên bình như buôn làng, những già làng, người có uy tín ở Gia Lai kiên trì đêm ngày vận động, giải thích cho người dân không nghe theo lời dụ dỗ của “Tin lành Đê Ga”.

Căn nhà của bà Đào bị đổ sập hoàn toàn trước cơn lũ dữ.

Những phận người ở rốn lũ Tuy Phước

(GLO)- Chỉ trong vòng nửa tháng, người dân vùng rốn lũ Tuy Phước phải gồng mình gánh chịu 2 đợt bão lũ lịch sử. Bên cạnh những căn nhà trơ trọi sau lũ, những phận người trắng tay vẫn cố gắng gượng dậy, với hy vọng được dựng lại mái ấm và cuộc sống yên bình.

Chuyện cổ tích của buôn làng

Chuyện cổ tích của buôn làng

(GLO)- Ở làng Tươl Ktu (xã Đak Đoa), khi nhắc đến vợ chồng bác sĩ Nay Blum - H’Nơn, người dân nơi đây luôn kể về họ như kể lại những câu chuyện cổ tích. Với họ, đôi vợ chồng bác sĩ ấy là quà của Yang tặng cho làng Tươh Ktu.

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

(GLO)- Các cơ quan chức năng, nhất là ngành Công an, chính quyền địa phương là lực lượng chủ công trong phòng, chống mua bán người. Tuy nhiên, toàn xã hội cũng phải cùng vào cuộc và quan trọng nhất là mỗi cá nhân phải chủ động bảo vệ mình bằng cách nâng cao nhận thức, hiểu biết pháp luật.

Một góc trung tâm xã Kon Chiêng.

Đánh thức Kon Chiêng

(GLO)- Từ quốc lộ 19 rẽ vào tỉnh lộ 666 khoảng 40 km thì đến xã Kon Chiêng. Hai bên đường là những triền mía xanh mát, thấp thoáng những mái nhà sàn trong không gian xanh thẳm của núi rừng, gợi về một Kon Chiêng đang vươn mình đổi thay.

Những chiếc bè nuôi thủy sản của ngư dân bị sóng đánh vỡ tan, trôi dạt ven biển.

Xác xơ làng chài sau cơn bão dữ...

(GLO)-Sau cơn bão dữ Kalmaegi (bão số 13), những làng chài vốn yên bình, đầy sinh khí bỗng chốc trở nên xác xơ, trơ trọi và ngổn ngang chỉ sau vài giờ bão quét qua. Cảnh quan rồi sẽ dần hồi phục, nhưng những mất mát, tổn thất vẫn sẽ đè trĩu trên đôi vai người dân ven biển rất lâu nữa...

Cảnh hoang tàn, đổ nát ở làng chài Nhơn Lý, Gia Lai. Ảnh: Đức Nhật

Gượng dậy sau bão

Bão Kalmaegi (bão số 13) đã tan, trên dải đất ven biển Gia Lai, Đắk Lắk, người dân lặng lẽ nhặt lại từng tấm tôn, viên ngói, gom góp chút bình yên từ đống hoang tàn.

Giữa tầng mây giữ trời

Giữa tầng mây giữ trời

(GLO)- Đỉnh Hàm Rồng cao hơn 1.000 m so với mực nước biển. Sườn núi sương mờ bao phủ này là nơi cán bộ, chiến sĩ Đài Quan sát thuộc Đại đội Thông tin (Phòng Tham mưu, Lữ đoàn Pháo phòng không 234, Quân đoàn 34) đồn trú.

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Trong thời đại mà một thiết bị đeo tay có thể chứa đến 60 triệu bài hát, việc lựa chọn nghe nhạc từ một chiếc đĩa than tưởng như là lỗi thời. Nhưng thực tế, đó lại là biểu hiện của một xu thế tìm lại sự nguyên bản, chậm rãi và thật lòng trong trải nghiệm thưởng thức.

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

null