Những “bông hồng thép”

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Tại Lữ đoàn Đặc công 126, Quân chủng Hải quân, có những người phụ nữ dù công việc chính hàng ngày là nhân viên văn thư, nấu ăn, hay quân y thì họ vẫn thường xuyên luyện tập trong môi trường khắc nghiệt với quyết tâm rất cao để trau dồi, nâng cao ý chí, sẵn sàng chiến đấu, hoàn thành mọi nhiệm vụ khó khăn được giao như bao cán bộ, chiến sĩ nam tại đơn vị. Không chỉ mạnh mẽ, can trường mà những “bóng hồng” ở đơn vị đặc biệt này còn vô cùng duyên dáng, đảm việc nước, giỏi việc nhà.
Đại úy Phạm Thị Hà trong bài luyện tập võ chiến đấu đối kháng. Ảnh: QUANG PHÚC

Đại úy Phạm Thị Hà trong bài luyện tập võ chiến đấu đối kháng. Ảnh: QUANG PHÚC

Mạnh mẽ trên thao trường

Giữa nắng nóng như đổ lửa, trên sân tập của Đại đội 6, Đại úy Phạm Thị Hà trong chưa đầy 5 phút đã “hạ gục nhóm 5 tên lực lưỡng có trang bị vũ khí”, đây chỉ là bài tập đối kháng trong nhiều nội dung huấn luyện gian khổ tại Lữ đoàn 126. Tuy nhiên, chúng tôi thực sự bất ngờ khi biết rằng, người phụ nữ mạnh mẽ kia là nhân viên nấu ăn thuộc Phòng hậu cần của Lữ đoàn 126. Trái ngược với sự mạnh mẽ, quyết liệt và dứt khoát trong từng động tác võ thuật trên thao trường, khi trò chuyện với chúng tôi, Đại úy Hà khá rụt rè, dù chị đã 17 năm trong quân ngũ.

Năm 2005, sau khi học hết lớp 12, đi làm được 1 năm thì chị Hà xin vào làm nhân viên nấu ăn tại Lữ đoàn 126. Ngoài thời gian phục vụ cơm nóng, canh ngọt cho cán bộ, chiến sĩ, được sự cho phép và động viên của chỉ huy đơn vị, chị Hà đã dành nhiều thời gian để học hỏi và luyện tập võ thuật cùng đồng đội. “Có công mài sắt, có ngày nên kim”, sau thời gian dài rèn luyện, vượt qua nhiều khó khăn, gian khổ, năm 2014, chị Hà vinh dự được Lữ đoàn 126 cử đi tham dự Hội thao võ chiến đấu tay không của Quân chủng Hải quân. Bất ngờ, chị giành được huy chương vàng.

Tấm huy chương vàng đầu tiên càng tiếp thêm động lực, sức mạnh cho Đại úy Phạm Thị Hà quyết tâm hơn để chinh phục những cột mốc mới. Năm 2014 và cũng là lần đầu tiên tham dự Hội thao võ chiến đấu tay không toàn quân, chị Hà đã giành được huy chương bạc. Tiếp sau đó 1 năm là tấm huy chương cao nhất, khiến các đồng nghiệp nam rất ngưỡng mộ. Đại úy Hà bộc bạch: “Chúng tôi công tác ở một đơn vị đặc thù, sẵn sàng chiến đấu rất cao, cũng như phải thực hiện những nhiệm vụ vô cùng gian khó, nguy hiểm, nên yêu cầu đặt ra cho mọi chị em của đơn vị là phải tham gia các hoạt động huấn luyện toàn diện như quân nhân nam với tiêu chí “5 giỏi”: bơi lặn giỏi, bắn giỏi, võ giỏi, tác chiến giỏi và giỏi chịu đựng khó khăn, gian khổ. Thực sự có được kết quả như ngày hôm nay, ngoài bản thân chịu khó luyện tập, tôi còn nhận được sự động viên, giúp đỡ, hướng dẫn rất lớn từ các cấp chỉ huy, đồng đội và gia đình”.

Chị Hà nhớ lại thời gian đầu luyện võ thuật, vì là phụ nữ “chân yếu, tay mềm” nên không ít động tác chưa thuần thục, phản ứng chậm, khiến chị nhiều lần dính trọn những cú ra đòn mạnh mẽ của đối thủ. Những lúc đó, nhẹ cũng bầm tím khắp người, nặng thì sái tay, trật khớp chân, khiến khắp người đau nhức sau mỗi buổi luyện tập ở thao trường. “Nhiều hôm từ đơn vị về nhà, chân tay, mặt mũi thâm tím cả, con mình lại hỏi chú nào đánh mẹ thế? Những lúc đó, tôi chỉ biết mỉm cười, hay tìm cách nói sang chuyện khác để con trẻ đỡ lo. Còn trong suy nghĩ lại càng phải quyết tâm hơn nữa để nâng cao chuyên môn và bản lĩnh”, chị Hà kể.

Đặc biệt, với người phụ nữ “thép” Phạm Thị Hà, nguồn năng lượng, sức mạnh lớn nhất được tiếp thêm chính là từ ông xã, một người lính đặc công cừ khôi ở Lữ đoàn 126, kỷ lục gia về kéo xà đơn trong toàn quân. “Được chồng luôn động viên, chăm sóc, con cái ngoan ngoãn, học giỏi, vui vẻ, khỏe mạnh thì mọi mệt mỏi đều tan biến”, chị Hà bày tỏ và không giấu được niềm hạnh phúc to lớn.

Giỏi việc nước, đảm việc nhà

Dù đã hẹn trước, nhưng phải gần cuối giờ chiều, chúng tôi mới gặp được “chị Tấm” - Đại úy Đinh Thị Hoa, khi chị vừa hoàn thành bài bắn súng đặc chủng chống khủng bố. Tại Lữ đoàn 126, Đại úy Hoa được xem là chị cả của các chị em ở đơn vị. Với gần 20 năm trong quân ngũ, từng trải qua nhiều vị trí công việc khác nhau, nhưng chị đều hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao. Đại úy Hoa đang là quân y bếp ăn của Hải đội 1, có nhiệm vụ kiểm tra đầu vào các loại thực phẩm nhằm đảm bảo an toàn thực phẩm cho cán bộ, chiến sĩ.

Dù công việc khá bận và vất vả, nhưng chị Hoa vẫn hăng say luyện tập để sẵn sàng chiến đấu theo các yêu cầu của đơn vị. Không chỉ bơi lội, đánh võ giỏi, mà biệt tài đặc biệt ở Đại úy Hoa là xạ thủ. Nhớ lại cái duyên đến với súng đạn, Đại úy Hoa cho biết, sau khi vào đơn vị công tác và huấn luyện theo tiêu chí “5 giỏi” thì năm 2014, chị được cử đi Hội thao bắn súng K54 và tiểu liên AK của Quân chủng Hải quân. Ngay lần đầu tiên tham dự hội thao, Đại úy Hoa đã đoạt giải nhất bắn súng K54, sau đó chị vinh dự trở thành thành viên đội bắn chống khủng bố ở Lữ đoàn 126. Đến nay, sau nhiều năm luyện tập và đạt được nhiều thành tích đáng tự hào qua các hội thao, Đại úy Hoa có thể sử dụng thành thạo nhiều loại vũ khí, súng đạn hiện đại với tài bắn “bách phát, bách trúng” đáp ứng các yêu cầu đặt ra trong công tác huấn luyện và sẵn sàng chiến đấu.

Không chỉ có đánh võ, bơi lội, bắn súng giỏi mà những người phụ nữ ở Lữ đoàn 126 còn là những người hát hay, múa đẹp và giành được nhiều giải thưởng cao trong các hội diễn văn nghệ của quân chủng và toàn quân. Dù mỗi người một hoàn cảnh khác nhau, nhưng hầu hết các chị đều có chồng là bộ đội và thường xuyên phải xa nhà để thực hiện các nhiệm vụ. Song, những “chị Tấm, cô Tấm” ở đơn vị rất đảm đang, khéo léo, biết sắp xếp hài hòa việc chung, việc riêng. Các chị không chỉ nuôi con khỏe, dạy con ngoan, giữ gìn hạnh phúc gia đình mà còn tích cực thực hiện các phong trào như: “Phụ nữ giúp nhau phát triển kinh tế gia đình”, “Mái ấm tình thương”, “Gia đình quân nhân kiểu mẫu”, “Nuôi con khỏe, dạy con ngoan” do đơn vị phát động. Chính sự nỗ lực của bản thân và hỗ trợ chia sẻ tích cực từ đồng đội và đơn vị mà tất cả hội viên Hội Phụ nữ của Lữ đoàn 126 luôn yên tâm công tác, tham gia tích cực vào các hoạt động của đơn vị và đặc biệt 100% gia đình hội viên đạt 4 chuẩn mực: “No ấm, tiến bộ, hạnh phúc, bền vững”.

Theo Thượng tá Trần Thanh Hải, Phó Chính ủy Lữ đoàn 126, Hội Phụ nữ cơ sở ở đơn vị có hơn 30 hội viên đảm nhiệm nhiều vị trí công việc khác nhau, nhưng dù ở lĩnh vực nào, các chị em cũng luôn đoàn kết, trách nhiệm, khắc phục khó khăn, hoàn thành tốt các nhiệm vụ, góp phần tôi luyện nên nghị lực và bản lĩnh của những “bông hồng thép” ở Lữ đoàn 126.

Có thể bạn quan tâm

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Với lợi thế về vị trí địa lý, thiên nhiên kỳ vĩ và kho tàng văn hóa đa dạng, Tây Nguyên và Nam Trung bộ sở hữu sức hút độc đáo. Tuy nhiên, việc khai thác những lợi thế này để phát triển du lịch còn rất hạn chế. Làm thế nào để đánh thức “mỏ vàng” còn ngủ yên này, biến khát vọng thành hiện thực?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Với không ít gia đình công nhân lao động ở những thủ phủ công nghiệp như TPHCM, Bình Dương, nghỉ hè là thời gian ám ảnh nhất. Bởi, con trẻ nghỉ hè nhưng phụ huynh vẫn đến nhà máy. Không ít phụ huynh buộc phải để con ở nhà một mình tại khu trọ, số khác đưa con cùng vào nhà máy hoặc gửi về quê.

Chuyện xưa Diệp Kính

Chuyện xưa Diệp Kính

(GLO)- Hiện nay, nhiều người vẫn quen gọi khu vực trung tâm TP. Pleiku là khu Diệp Kính. Một số bạn trẻ khi gặp tôi cũng thường hỏi về nguồn gốc của tên gọi này. Mỗi lần nhắc đến khu Diệp Kính, bao ký ức lại ùa về trong tôi.

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Mỗi dịp hè về, câu hỏi: “Trẻ em sẽ chơi ở đâu?” lại trở thành mối bận tâm của nhiều bậc phụ huynh. Nhiều trẻ vì thiếu sân chơi đã phải giam mình trong nhà với điện thoại, tivi. Hè về, trẻ em rất cần một sân chơi đúng nghĩa, không chỉ là chốn nô đùa an toàn, mà còn là nơi ươm mầm nhân cách.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

(GLO)- Nơi “phên giậu” phía Tây của Tổ quốc, những người lính quân hàm xanh ở Chốt 1 và Chốt 5 của Đồn Biên phòng Ia Nan (huyện Đức Cơ, tỉnh Gia Lai) vẫn ngày ngày vững chí, bền gan bám trụ.

'Hoàng tử bé' và giấc mơ tôn vinh pháp lam Việt

'Hoàng tử bé' và giấc mơ tôn vinh pháp lam Việt

Trong tiểu thuyết “Hoàng tử bé” của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry có một câu nói đầy tính triết lý về tình yêu của hoàng tử với đóa hồng rằng, không phải vì bản thân đóa hồng đặc biệt mà “chính thời gian cậu đã dành cho đóa hồng của cậu, làm cho nàng trở nên quan trọng đến thế”.

Thuốc giả, thuốc kém chất lượng hoành hành - Bài 2: Có tiếp tay, buông lỏng quản lý?

Thuốc giả, thuốc kém chất lượng hoành hành - Bài 2: Có tiếp tay, buông lỏng quản lý?

Thuốc là mặt hàng đặc biệt, liên quan trực tiếp đến sức khỏe, tính mạng người dân. Sau hàng loạt vụ sản xuất, buôn bán thuốc giả, thuốc kém chất lượng vừa bị bắt giữ, dư luận đặt câu hỏi: Các cơ quan được giao quản lý, giám sát đã làm hết trách nhiệm và xử lý quyết liệt, công tâm chưa?

Uống trà đi!: Bản Liền, chuyện giờ mới kể

Uống trà đi!: Bản Liền, chuyện giờ mới kể

Từng vạt núi lở vẫn còn nguyên dấu tích, đường chưa rõ ra đường, dằn xóc, lắc lư, cùng bao lần thót tim khi bánh xe chỉ cách mép vực sâu chưa đầy gang với, đường vào Bản Liền hiện nay vẫn đầy nham nhở, bụi mù, chưa bình phục sau trận mưa lũ lịch sử 9.2024.

Gặp lại ở chợ phiên

Gặp lại ở chợ phiên

Những phiên chợ ở vùng cao giống như “bảo tàng sống” về đất và người. Chợ phiên vùng cao A Lưới không chỉ là nơi mua bán hàng hóa, mà dường như còn chứa đựng cả một kho tàng văn hóa truyền thống của đồng bào Bru - Vân Kiều, Tà Ôi, Cơ Tu... ở miền Tây xứ Huế này.

null