Nhớ làng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Những buổi sáng mùa đông, khi gió mùa làm khô cong cành lá, khi lạnh giá làm xạc xào thêm những lớp bụi đường đất đỏ, tôi hay ngồi nhớ về làng và những kỷ niệm không quên. 
Tôi bắt đầu bước chân lập nghiệp ở một làng người dân tộc Jrai với rẫy nương và bạt ngàn nắng gió. Những ngây ngô trải nghiệm để trưởng thành cũng bắt đầu từ tình làng thân thiết đó, để bây giờ, tôi thầm cảm ơn vùng đất nồng hậu này, bến đậu cuộc đời tôi.
Bây giờ, làng đang vào vụ thu hái cà phê. Sẽ có từng tổ, nhóm gồm một số gia đình hái chung, đổi công nhau, hái hết ở nhà này thì chuyển sang nhà khác. Các công đoạn trải bạt dưới gốc cây, khép bạt sao cho kín để cà phê khỏi văng ra ngoài, đỡ công nhặt nhạnh hay việc xôm xôm đám lá rụng lẫn vào quả sao cho khéo để quả không lẫn vào lá ra ngoài. Công đoạn trút bạt cà phê vào từng bao tải cần thanh niên trai trẻ và sự khéo léo khi bẻ một nhánh cà phê xoáy vào đầu bao thay vì cột bằng dây, rất đẹp, rất nhanh, thuần thục để có nhiều bao cà phê lăn lóc dưới gốc cây chờ người khuân vác ra xe. Công việc có lẽ sẽ bớt mệt nhọc khi rẫy vườn tràn ngập tiếng nói cười. Những bạt cà phê đỏ tươi phơi mình dưới cái nắng sánh mật của mùa đông, dù giá cả có biến động cũng không làm mất đi niềm hân hoan trước thành quả một năm lao động của bà con.
Tôi bất chợt nhớ da diết cái vị của quả cà phê chín hái trực tiếp trên cây rồi nhằn nhằn lớp vỏ cho chất nhựa chưa bị phơi khô ngòn ngọt nơi đầu lưỡi. Nắm cơm đẫm giọt mồ hôi giữa mùa đông lạnh, ở rẫy nương che hướng nào cũng gió và bụi. Chỉ có nhựa cây cà phê bám vào áo quần, nhem nhuốc đôi tay trần thì không thể giấu che vào đâu được. Những hình ảnh luôn nhắc tôi trân quý công sức lao động vất vả, sự yêu mến, gần gũi, thật thà thương đến là thương. Năm nay, vì đại dịch Covid-19 kéo dài, lao động ngoài tỉnh không về làng làm thời vụ được, bà con ngoài việc nhanh chóng hái xong rẫy của nhà mình để đi hái thuê cho những công ty lớn nhỏ trên địa bàn đặng kiếm thêm thu nhập. Học sinh cũng tranh thủ những ngày nghỉ, theo người làng đi hái cà phê, không kịp về trước lúc mặt trời lặn. Tôi vẫn ước ao làm được điều gì đó hỗ trợ, chia sẻ bớt khó khăn cho những vất vả của người làng.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Theo Chương trình “Sóng và máy tính cho em”, tôi đến từng nhà để trao phần quà cho các em học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chuyến đi để lại biết bao cảm xúc vì tôi có cơ hội thấu cảm được những mảnh đời ở một nơi không xa thành phố. Tôi còn nhớ vệt dầu mỡ xe máy quệt ngang má lau giọt mồ hôi vội vã mùa đông của một phụ huynh khi chiếc xe cà tàng của anh không chịu nổ máy. Không thể liên lạc trước với phụ huynh và học sinh vì gia đình đó không có điện thoại, anh vội vã chạy về vì nghe người làng nói có cô giáo tới thăm. Anh quẹt tay vào vạt áo tới mấy lần nhưng không lau nổi vết lấm lem của sự vất vả. Tôi lại nhớ lúc trời tối đen mới tìm được nhà của một học trò khác. Căn nhà xơ xác gió, im lìm, vắng vẻ. Những hàng xóm nhiệt tình đang loay hoay tìm một chút ánh sáng nào đó thì người cha lầm lũi đi về. Ông bẽn lẽn nói nhà mất điện mấy hôm rồi, ông vừa đi tháo nước vào ruộng lúa về, hai đứa con đi hái cà phê thuê tối nay ngủ lại rẫy nhà người ta đặng mai làm sớm. Người làng vẫn thật thà và chân thành đến vậy, chưa nấu cơm ăn, chưa sửa điện thắp sáng, chưa kịp rửa cái chân bết bùn đất, ông lúng túng kể chuyện, líu ríu cảm ơn. Cái ngặt nghèo, lam lũ làm con người ta trở nên rụt rè. Thương lắm. Nếu không có sự sẻ chia, đùm bọc, người ta sẽ mãi lặng lẽ trước bộn bề, vội vã ngoài kia.
Sáng nay, Pleiku trở lạnh. Những quán cà phê bắt đầu bản nhạc mùa đông. Xoa hai bàn tay nhăn nheo vì nắng hanh vào nhau, tôi bất chợt cảm nhận hơi ấm từ những cái bắt tay thân tình trong chuyến về làng. Làng sẽ vui tươi và thắm thêm bởi những vườn hoa được chăm bón, vun trồng. Làng sẽ bớt đi những hoàn cảnh khó khăn để mà đón ngày tháng mới. Những học trò của tôi sẽ đủ phương tiện để tham gia lớp học trực tuyến, chuyên cần khi tham gia lớp học trực tiếp. Giữ mãi tấm chân tình để biết chia sẻ và yêu thương nhau hơn.
THUẬN ÁNH

Có thể bạn quan tâm

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Tôi không phải một dịch giả chuyên nghiệp - mào đầu vậy hoàn toàn không phải để biện hộ cho những sơ suất, sai sót và thô lậu mà bất cứ ai khi chạm tay vào việc dịch nói riêng, việc chữ nghĩa nói chung, dẫu là tay thuận hay tay ngang, đều phải đối mặt và chịu trách nhiệm.

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Để chào đón thời khắc đặc biệt của đất nước, của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ cao cả với vai trò, vị thế là cơ quan ngôn luận của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ mà người đứng đầu hệ thống Mặt trận đã tin tưởng giao phó; kể từ tháng 7.2025, Báo Đại đoàn kết ra mắt ấn phẩm Tinh hoa Việt bộ mới.
Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
null