Một chàng trai người Thái Lan đã quyết định làm đám cưới với con rắn cưng của mình vì anh này tin rằng cô bạn gái sau khi qua đời vào năm ngoái đã... nhập hồn vào thân xác con rắn hổ mang.
Vương Thúy Kiều, Từ Hải, Hồ Tôn Hiến… là những cái tên đã rất đỗi quen thuộc với người dân Việt qua tác phẩm “Truyện Kiều“ bất hủ của Nguyễn Du. Và gần như ai cũng biết “Truyện Kiều“ của Nguyễn Du là bản thăng hoa tuyệt vời, được cho là dựa theo cốt “Kim Vân Kiều truyện“ với nhiều nhân vật có thật trong lịch sử Trung Quốc. Vậy những nhân vật này đã từng xuất hiện qua chính sử như thế nào?
Khi đi thăm Bảo tàng Lịch sử Việt Nam, bà Hillary trầm ngâm đại ý: thời gian có quá ít, tôi chỉ có ít phút trước hàng ngàn năm lịch sử, thế nào tôi cũng có dịp quay trở lại nơi này.
Vượt qua những triền cát nóng bỏng dài hàng kilomet trên đảo Ngọc Vừng (Quảng Ninh), thầy Lưu Thế Sơn lặn lội đến tận nhà học trò để vận động gia đình cho các em tới lớp. Đây là công việc gian khổ mà các giáo viên ở đảo xa phải làm để truyền ngọn lửa tri thức.
Giữa đồi Ghềnh Ráng hoang vu, có một người đàn ông tuổi ngoài ngũ tuần, ngày đêm cần mẫn viết thơ Hàn Mặc Tử lên phiến gỗ và giấy bản bằng bút lửa. Ông làm không vì nặng gánh mưu sinh, mà muốn lưu giữ di bản và truyền bá rộng rãi thơ Hàn Mặc Tử đến người yêu thơ trong và ngoài nước. Khát vọng lớn nhất của ông là lưu giữ di bản và truyền bá thơ Hàn Mặc Tử đến thế hệ trẻ Việt Nam và bầu bạn thế giới. Ông là Trương Dzũ Kha - người nghệ sĩ truyền khắc thơ Hàn Mặc Tử quên cả thân mình.
(GLO)- Với mong muốn lưu giữ nét văn hóa Tây Nguyên cho thế hệ sau, anh Nguyễn Văn Hưng (46 tuổi, thôn 6, thị trấn Chư Prông, huyện Chư Prông) đã đến nhiều nơi để sưu tầm hàng chục ngàn hiện vật, cổ vật quý hiếm của hầu hết các dân tộc trên địa bàn Tây Nguyên về lưu giữ và trưng bày tại nhà mình. Việc làm có ý nghĩa này của anh được ngành Văn hóa tỉnh khuyến khích và đánh giá cao.
(GLO)- Cách đây 60 năm (ngày 7-5-1954), Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ đã ghi một dấu son sáng chói trong công cuộc kháng chiến chống Pháp của dân tộc ta. Trong khoảng không gian và thời gian này, trong lòng của rất nhiều người con đất Việt, rưng rưng những xúc cảm nuối tiếc khi nhớ đến Đại tướng Võ Nguyên Giáp-vị tướng của nhân dân.
Tự nhận mình là “khùng” khi cứ suốt ngày lọ mọ với giấy, sau 11 năm đeo đuổi giấy như một cái nợ, họa sĩ Phan Hải Bằng, giảng viên Bộ môn Đồ họa, Trường đại học Nghệ thuật (Đại học Huế) đã làm nên những loại giấy và những tác phẩm tranh bằng giấy mộc mạc mà cuốn hút đến ngỡ ngàng...
Trồng nấm ăn đã khó, trồng được nấm linh chi để chữa bệnh hiểm nghèo càng khó hơn. Thế mà, ở Quảng Ngãi có một nông dân duy nhất đã kiên trì học và trồng được loại nấm này. Anh là Lê Giang Phong ở xã Đức Nhuận, Mộ Đức.
Bảo vệ xuất sắc luận án tiến sĩ Vật lý ở tuổi 36, anh Nguyễn Văn Long-giảng viên Khoa Khoa học Tự nhiên, Trường Cao đẳng Sư phạm tỉnh đã trở thành Tiến sĩ Vật lý đầu tiên, tiến sĩ trẻ nhất ở tỉnh ta.
Rơchăm Tih là một người không xa lạ đối với những người yêu văn hóa Tây Nguyên. Anh không những là một nghệ nhân chuyên làm các nhạc cụ truyền thống với đôi tai thẩm âm kỳ diệu mà còn là một nghệ sĩ với đôi tay điêu luyện, sử dụng thành thạo hầu hết các nhạc cụ truyền thống Tây Nguyên.
Mỗi khi chuông đồng hồ reo 4 giờ 30 phút sáng, ấy là lúc anh và chị thức dậy, ra vườn. Những ngày rau nhiều, anh phải chở ra chợ sau đó mới về nhà cho con ăn sáng, đưa con đi học rồi mới đi làm.
Chúng tôi về làng Đak Giang 2, xã Đông, huyện Kbang để tìm hiểu thực hư câu chuyện già Đinh Yem hiến đất của mình cho 6 đôi trai gái nghèo trong làng cưới nhau làm nhà ở. Những người trong cuộc thì cho rằng “già Yem như ông bụt trong câu chuyện cổ tích thời hiện đại”, người khác lại cho rằng “ông đúng là bị… hâm, bởi thời buổi tấc đất, tấc vàng lại đem cho không người ta”...
Đã gặp và đi với chị không ít lần trong các hoạt động cứu trợ, từ thiện, đã tưởng người phụ nữ nhỏ nhắn này rất đỗi thân quen rồi, ấy thế mà có dịp ngồi lại trò chuyện, tôi lại ngỡ ngàng...
Bằng ý chí lao động phi thường, Nguyễn Đình Khánh - Thôn 3 xã Chư Gu (Krông Pa) đã tạo dựng nên cơ nghiệp trị giá tiền tỉ. Nhưng điều quan trọng hơn là người cán bộ Hội Nông dân này với uy tín của mình đã xốc dậy một phong trào sản xuất giỏi, xây dựng hội vững mạnh…
Nói đến Nghệ sĩ Nhân dân Y Brơm là nói đến một nghệ sĩ sôi nổi nhiệt tình với cách mạng và với văn hóa nghệ thuật. Tính cách đặc biệt đó của ông, dù chỉ gặp một lần cũng khó mà quên.
Đã rất nhiều lần gặp ông Siu Pui (Ama Thương, SN 1931)- nguyên Chủ tịch Ủy ban Quân quản thị xã Cheo Reo (thị xã Ayun Pa ngày nay), xung quanh ông luôn có rất nhiều người trò chuyện nên tôi đành phải “kính nhi viễn chi”.
Trong những câu chuyện không đầu không cuối đó, một cán bô huyện chợt kể về một cán bộ phụ nữ xã có tên là H’Noanh...Cảnh đời éo le của chị làm xúc động mọi người. Đoàn quyết định sáng ra sẽ quay lại làng Bạc tìm H’Noanh bằng được…
Anh có hai cái tài, một là tài làm thơ lãng tử, hai là làm báo rất sành. Nhoáng một cái là xong bài bút ký, phóng sự tầm hai nghìn từ ngay, rồi “bắn” đi cho các báo và thu nhuận bút về để dành “in thơ”.
Hồi ấy, những năm cuối thập kỷ 60 của thế kỷ XX, khi chưa là nhà báo, nhà văn Trung Trung Đỉnh là chiến sĩ, đi bộ từ miền Bắc vào chiến trường Tây Nguyên, do những cơn sốt rét rừng mà tôi với anh mới được cùng nhau trong một đơn vị.
Không chỉ tự dặn mình như vậy, Măng Lanh còn truyền niềm tin này cho tất cả con cái trong nhà và hàng trăm đồng nghiệp dưới quyền suốt 18 năm làm lãnh đạo ở Phòng Giáo dục Chư Sê. Niềm tin ấy là có cơ sở, bởi ngay cả bây giờ khi đã về hưu gần chục năm rồi, rất nhiều giáo viên trong và ngoài huyện vẫn trân trọng gọi ông bằng “thầy” còn con cái trong nhà ông thì 4/5 người đã hoặc đang hoàn thành chương trình đại học.
Hiện nay võ sư Văn Xuân Thông sử dụng thành thạo nhiều kỹ thuật, động tác khó, nhiều bài quyền nổi tiếng trong “thập bát ban võ nghệ” của Võ cổ truyền Việt Nam như: Đao, kiếm, côn, phủ (búa), thương, cung, lăng khiêng, quyền, xung kích…