Ký sự lái xe đường dài - Bài 3: Những bác tài có tấm lòng nhân hậu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Trong cánh lái xe có những người rất hiền lành, nhân hậu. Họ quan tâm chăm lo cho hành khách như người thân trong gia đình và cả những phận người lạc lõng trong đêm vắng…

Bác tài dùng mẹo chữa say xe

lái xe đường dài nhưng nhiều lần tôi cũng là hành khách trên những chuyến xe xuôi ngược Bắc - Nam. Trong những chuyến đi ấy, tôi hiểu rằng hành khách cũng lắm cái khổ. Gặp lái xe có tâm, có trình độ, chạy xe êm ái, nhẹ nhàng biết quan tâm hành khách thì đường có xa, có mệt nhưng vẫn thấy ấm lòng.

Còn nhớ, trên chuyến xe từ Đà Nẵng về Tây Nguyên lần ấy, có chị khách say xe nôn ói suốt từ khi bước lên xe. Chị cứ cắm mặt vào túi nilon vừa ói vừa rên ồ ồ khiến cả xe nghe mà… thắt hết cả ruột gan.

Bác tài chừng 50 tuổi sau khi đổi tài bỗng đến bên chị xẵng giọng: “Bà này dậy đi, đừng giả đò nữa. Trả cái ví tiền tôi đây”. Bác tài lắc vai chị nói đi nói lại giọng quả quyết, một hai cứ bắt chị kia trả ví tiền.

Người đàn bà tội nghiệp đang vật vã bất ngờ bị thúc dậy, bị vu oan là ăn cắp ví tiền cố thanh minh: “Tôi say xe, nôn ói từ khi bước lên xe tới giờ. Tôi có biết gì đâu mà biểu tôi ăn cắp, chi mà tội tôi vậy trời ơi!”. Bác tài vẫn quyết liệt không buông tha: “Chỉ có bà ngồi cạnh tôi từ sớm tới giờ chứ không có ai vào đây hết. Bà ngồi dậy đi, đừng đóng kịch nữa. Bà không trả tôi bắt giao bà cho công an đó”…

Nhiều ánh mắt của hành khách hướng về phía hai người, nhiều người đã bắt đầu lao xao phản đối. Tôi ngồi cạnh chứng kiến thấy bác tài quá vô lý cũng nóng mặt, đứng dậy định lên tiếng bênh vực người phụ nữ tội nghiệp. Nhưng bác tài đưa tay lên miệng và nháy mắt ra hiệu cho tôi và mọi người im lặng. Anh tiếp tục lôi kéo và đe nẹt bắt người phụ nữ phải trả ví thêm mấy lần nữa. Người phụ nữ từ chỗ mê mệt, rồi cũng đến lúc tỉnh lại. Chị điên tiết đứng dậy xô đẩy, chỉ thẳng vào mặt người vu oan, giá họa cho mình: “Ông vừa phải thôi, ông đừng thấy tôi không nói được mà làm tới nha”…

Bác tài lúc này mới bật cười khà khà và chắp tay xin lỗi người phụ nữ. Anh nói: “Thấy chị say xe vật vã, không ăn uống được gì thấy thương quá mà không biết làm cách nào nên tôi dùng mẹo làm cho chị bực mình, chị cãi mà quên chuyện say xe đi. Cho tôi xin lỗi và bây giờ chị có thể yên tâm nằm nghỉ ngơi được rồi”.

Tôi và hành khách trên xe bây giờ mới vỡ òa và thấy lòng nhẹ nhõm, vui sướng. Không ai có thể ngờ bác tài lại có thể nhập vai thành công đến như vậy. Người phụ nữ lúc này cũng vừa khóc, vừa cười, khuôn mặt chị có sắc đỏ hạnh phúc.

Hỗ trợ hành khách khó khăn

Lái xe Nguyễn Văn Lai (huyện Cư Kuin) trong một chuyến xe gặp hai mẹ con một già, một trẻ lên xe. Anh Lai tới thu tiền vé thì hai mẹ con mới tả hỏa là bị bọn trộm rạch túi lấy sạch tiền. Trước tình trạng đó, anh Lai không thu tiền nữa mà cho hai mẹ con đi miễn phí, cho ăn cơm cùng nhà xe và trước khi vào bến Buôn Ma Thuột còn kêu gọi bà con trên xe của ít lòng nhiều chia sẻ để cho hai mẹ con có tiền về ăn Tết. Anh Lai tâm sự: “Vào quán cho khách nghỉ ngơi ăn cơm, tôi có thói quen ăn sau mọi người, đi quan sát xem hành khách ăn uống ra sao để mà góp ý với chủ quán cơm. Thêm nữa, thấy tới bữa mà có những khách không gọi cơm ăn là lưu ý, đến thăm hỏi họ để mà kịp thời hỗ trợ cho họ bữa cơm”.

Một ngày anh Lai đủ vốn mua chiếc xe giường nằm lấy tên nhà xe Hoàng Hạnh. Một chuyến cuối năm, anh chạy xe đêm từ Quảng Bình vào TP. Hồ Chí Minh đón công nhân các khu công nghiệp về quê ăn Tết. Xe chạy đến đèo Lò Xo (Kon Tum), đang leo đèo trong thời tiết lạnh giá và sương mù dày đặc, anh thấy một xe máy cũ kỹ chạy cùng chiều ì ạch leo dốc, trên xe là hai người lớn cùng hai đứa nhỏ, phía sau là giỏ xách và cột thêm mấy bao đồ. Đứa nhỏ ngồi phía trước ngủ gục đầu lên táp lô xe máy. Người phụ nữ bế đứa bé hơn ngồi phía sau khoác tấm áo mưa. Anh cho xe vượt qua họ một đoạn rồi tấp vào lề và ra hiệu cho họ dừng lại hỏi thăm.

Người đàn ông lái xe máy kể vợ chồng đi làm thuê ở Huế và đang trên đường về huyện Chư Sê (Gia Lai). Xe khách ra giá chở chiếc xe máy quá cao, vợ chồng ít tiền nên liều đi về bằng xe máy... Xót xa nhìn những đứa trẻ phơi mình trong rét buốt, anh Lai bảo phụ xe dọn lại cốp để cho xe máy lên. Gia đình kia bảo không có tiền nên từ chối. Anh Lai giải thích là vì thương mấy đứa nhỏ nên cho đi nhờ chứ không lấy tiền thì họ mới yên tâm lên xe.

Về đến Gia Lai, gia đình họ xuống xe để về nhà, còn anh Lai tiếp tục chạy vào TP. Hồ Chí Minh cho kịp. Chia tay, người chồng nắm chặt tay anh Lai lắc mãi để cảm ơn, người vợ thì xúc động mắt nhòe nước. "Mình cũng thấy sống mũi cay cay…", anh Lai kể lại.

Lấy họ của lái xe đặt tên cho con trai

Lái xe Trần Văn Sang.
Lái xe Trần Văn Sang.

Tài xế Trần Văn Sang là lái xe cho hãng xe tuyến Buôn Ma Thuột - TP. Hồ Chí Minh. Một lần, trong chuyến xe đi TP. Hồ Chí Minh có hành khách là một phụ nữ mang bụng bầu khá lớn. Trên đường đi, cô cứ xin dừng xe đi vệ sinh nhiều lần…

Rất may chuyến xe hôm đó có hành khách là một nữ bác sĩ. Phát hiện sự việc, chị bác sĩ đến bên bà bầu đề nghị được thăm khám và kết luận có khả năng vỡ ối rất cao. Cô bác sĩ đề nghị nhà xe ghé bệnh viện gần nhất. Tài xế Sang đã chuyển hướng về Bệnh viện Đồng Xoài (tỉnh Bình Phước).

Bác sĩ khám và kết luận phải mổ gấp, thai phụ lại không ai thân thích bên cạnh. Tình huống cấp bách, anh Sang không kịp suy nghĩ gì nhiều. Anh gọi điện bảo lái phụ cho xe tiếp tục hành trình, còn mình ở lại làm thủ tục nhập viện để kịp mổ cho thai phụ. Anh vét túi còn 2 triệu đồng nộp viện phí cho cô.

Ca mổ thành công, một bé trai ra đời khỏe mạnh. Ngày xuất viện trở về, gia đình sản phụ đã đến nhà xe tìm gặp cảm ơn tài xế Trần Văn Sang. Họ tâm sự vì cháu bé không có bố nên mẹ bé xin phép lấy họ của anh lái xe tốt bụng để đặt tên cho bé trai là Trần Thắng! Anh Sang cho biết vì công việc lái xe bận rộn, phải chạy xe liên tục nên anh không có điều kiện để hỏi rõ về hoàn cảnh cũng như địa chỉ nữ hành khách đặc biệt ấy, chỉ biết cô ấy tên Trang…

(Còn nữa)

Bài cuối: Phía trước tay lái là sự sống

Theo Trương Nhất Vương (Báo Đắk Lắk)

Có thể bạn quan tâm

Trả nợ cho rừng

Trả nợ cho rừng

Giữa bạt ngàn màu xanh thẳm của dãy Trường Sơn hùng vĩ, sông Thanh ở huyện vùng cao Nam Giang (tỉnh Quảng Nam cũ) đang ôm ấp những cánh rừng già nguyên sơ. Ít ai biết rằng hơn một thập niên trước, khi nhắc đến nơi đây, người ta sẽ nghĩ về một "Tam giác vàng" thu nhỏ giữa lõi sông Thanh.

Mùa vải chín

Mùa vải chín

Vào một ngày đầu hạ, khi trời còn vương chút mát lành của những cơn mưa đêm, anh bất chợt thấy trên con phố Giải Phóng xuất hiện những chiếc xe ô tô con nhỏ, chở đầy vải từ quê lên.

Chống hàng gian, hàng giả - Bài 2: 'Siết' người nổi tiếng quảng cáo sai sự thật

Chống hàng gian, hàng giả - Bài 2: 'Siết' người nổi tiếng quảng cáo sai sự thật

Lợi dụng sự phổ biến và thông dụng của các phương tiện truyền thông, đặc biệt là mạng xã hội (MXH), nhiều người, trong đó không ít người nổi tiếng hoặc người có ảnh hưởng trên mạng xã hội (KOL) đã truyền tải nội dung sai sự thật, gây ảnh hưởng đến người tiêu dùng (NTD) và bức xúc cho người dân.

“Vỡ mộng” nơi đất khách

“Vỡ mộng” nơi đất khách

(GLO)- Lóa mắt trước viễn cảnh giàu sang, sung sướng do kẻ xấu vẽ ra, một số người dân tộc thiểu số trên địa bàn tỉnh Gia Lai đã vượt biên sang Thái Lan để từ đây tìm đường đi Mỹ, Canada. Nhưng rồi, họ đều nhanh chóng “vỡ mộng” khi phải đối diện với thực tế.

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Với lợi thế về vị trí địa lý, thiên nhiên kỳ vĩ và kho tàng văn hóa đa dạng, Tây Nguyên và Nam Trung bộ sở hữu sức hút độc đáo. Tuy nhiên, việc khai thác những lợi thế này để phát triển du lịch còn rất hạn chế. Làm thế nào để đánh thức “mỏ vàng” còn ngủ yên này, biến khát vọng thành hiện thực?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Với không ít gia đình công nhân lao động ở những thủ phủ công nghiệp như TPHCM, Bình Dương, nghỉ hè là thời gian ám ảnh nhất. Bởi, con trẻ nghỉ hè nhưng phụ huynh vẫn đến nhà máy. Không ít phụ huynh buộc phải để con ở nhà một mình tại khu trọ, số khác đưa con cùng vào nhà máy hoặc gửi về quê.

Chuyện xưa Diệp Kính

Chuyện xưa Diệp Kính

(GLO)- Hiện nay, nhiều người vẫn quen gọi khu vực trung tâm TP. Pleiku là khu Diệp Kính. Một số bạn trẻ khi gặp tôi cũng thường hỏi về nguồn gốc của tên gọi này. Mỗi lần nhắc đến khu Diệp Kính, bao ký ức lại ùa về trong tôi.

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Mỗi dịp hè về, câu hỏi: “Trẻ em sẽ chơi ở đâu?” lại trở thành mối bận tâm của nhiều bậc phụ huynh. Nhiều trẻ vì thiếu sân chơi đã phải giam mình trong nhà với điện thoại, tivi. Hè về, trẻ em rất cần một sân chơi đúng nghĩa, không chỉ là chốn nô đùa an toàn, mà còn là nơi ươm mầm nhân cách.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

(GLO)- Nơi “phên giậu” phía Tây của Tổ quốc, những người lính quân hàm xanh ở Chốt 1 và Chốt 5 của Đồn Biên phòng Ia Nan (huyện Đức Cơ, tỉnh Gia Lai) vẫn ngày ngày vững chí, bền gan bám trụ.

'Hoàng tử bé' và giấc mơ tôn vinh pháp lam Việt

'Hoàng tử bé' và giấc mơ tôn vinh pháp lam Việt

Trong tiểu thuyết “Hoàng tử bé” của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry có một câu nói đầy tính triết lý về tình yêu của hoàng tử với đóa hồng rằng, không phải vì bản thân đóa hồng đặc biệt mà “chính thời gian cậu đã dành cho đóa hồng của cậu, làm cho nàng trở nên quan trọng đến thế”.

null