Kon Pne dần ấm no, hạnh phúc

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Kon Pne là một xã thuộc huyện Kbang (Gia Lai), lúc bấy giờ có 3 làng với gần 1.000 dân, 100% là bà con dân tộc Bahnar. Trước năm 2004, xã này được coi là khó khăn nhất tỉnh Gia Lai bởi không có điện, không có đường ô tô: trường học và trạm y tế có cũng như không, vậy nên nhiều người ví Kon Pne là ốc đảo. Để đến được xã này từ thị trấn huyện lỵ Kbang phải qua con đường đất dài chừng trăm cây số; đặc biệt, từ xã Đak Rong vào chưa đầy 30 km mà phải mất một ngày đi bộ, vượt qua không biết bao nhiêu dốc cao dựng đứng, vực sâu thăm thẳm, rừng rậm hiểm nguy.
Đầu những năm 2000, có 2 luồng ý kiến về “vấn đề Kon Pne”. Luồng ý kiến đầu tiên cho rằng cần di dời gần 300 hộ với khoảng 1.000 dân ra khỏi “ốc đảo” này; luồng ý kiến thứ 2 đề xuất cần đầu tư mở đường, đưa điện về, vực Kon Pne lên chính từ con người và tiềm năng đất đai, rừng và lâm sản dưới tán rừng… Ý thứ 2 dễ thuyết phục hơn, nhưng ngoảnh lại, nguồn ngân sách nhiều chục tỷ đồng từ đâu để làm việc ấy trong khi huyện, tỉnh đều nằm trong tốp nghèo của cả nước? Câu hỏi không hề dễ có lời đáp. Cái khó rồi cũng “ló cái khôn”, quyết tâm làm đường vào Kon Pne được Bí thư Tỉnh ủy lúc bấy giờ-ông Nguyễn Tuấn Khanh-đi đầu, tìm nguồn đầu tư từ Bộ Giao thông-Vận tải. Gần 30 tỷ đồng đổ vào con đường chưa đầy 30 km, tính từ xã Đak Rong, sau gần một năm khởi công đã hoàn thành bước một, thông xe. Ấy là hồi cuối năm 2004. Khi đó, Kon Pne là nơi cuối cùng của tỉnh có đường ô tô đến trung tâm xã.
 Làm đường vào xã Kon Pne. Ảnh: Đoàn Minh Phụng
Làm đường vào xã Kon Pne. Ảnh: Đoàn Minh Phụng
Có mặt trong ngày làm lễ thông xe đường vào Kon Pne, tôi chứng kiến niềm vui khôn tả của cán bộ, nhân dân trong xã, nhưng không lời nào nói hết. Cả đêm hôm đó, gần như người dân ở đây thức trắng; nhiều bò, heo được mổ thịt, rượu ghè sắp từng hàng dài đến… không đếm xuể, cồng chiêng rộn rã, vang lên đến tận rừng xanh, vút xa đến tận suối sâu. Đêm cuối năm, cái lạnh ở thung lũng Kon Pne xuống đến con số 4 độ C. Sau chương trình văn nghệ, từng đống lửa được nhóm lên, từng tốp người tụ lại quanh những đống lửa ấy râm ran trong bao câu chuyện về người, về quê hương, về quá khứ và tương lai của vùng đất có bề dày truyền thống trong đấu tranh sinh tồn và góp phần chống giặc ngoại xâm. Đã từng có thời Kon Pne là nơi đứng chân của Tỉnh ủy Gia Lai, nhưng rồi cũng có lúc về địa giới hành chính thì Kon Pne lại thuộc huyện Kon Plông (tỉnh Kon Tum). Đó là việc của chính quyền, của công tác quản lý hành chính, còn người Bahnar Kon Pne vẫn vậy, thủy chung với cách mạng, chăm chỉ trong lao động và quyết liệt trong đấu tranh sinh tồn.
Niềm vui nối tiếp niềm vui, giải quyết xong về giao thông cho “ốc đảo”, năm 2005, điện cũng đã về với Kon Pne. Với nguồn vốn 5,7 tỷ đồng, ngành Điện lực đã đầu tư kéo đường điện trung thế từ Đak Rong vào Kon Pne, có chiều dài 28 km, với 3 trạm biến áp và đường dây hạ thế. Ngày 30-4-2005, nhân kỷ niệm 30 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, ngành Điện lực đã phối hợp với địa phương tổ chức lễ đóng điện cho Kon Pne. Đây cũng là xã cuối cùng của tỉnh có điện lưới quốc gia, với hầu hết các hộ gia đình bà con Bahnar trong xã có điện ngay trong ngày đóng điện.
Điện, đường, trường, trạm cho xã nghèo ốc đảo Kon Pne đã hoàn thành với sự quan tâm đầu tư xây dựng của các ngành Trung ương và địa phương, đặc biệt là sự quyết tâm của Ban Thường vụ Tỉnh ủy. Và, phải khẳng định rằng, quyết định khắc phục khó khăn về vốn, đầu tư hạ tầng cho xã nghèo Kon Pne là một quyết định táo bạo, đúng đắn để có một diện mạo của xã này như ngày hôm nay.
Năm 2017, với tư cách là người đại diện Ban Liên lạc những người kháng chiến của tỉnh, chúng tôi về thăm lại Kon Pne và tặng ít quà cho người già và trẻ nhỏ. Nơi đây đã đổi thay quá nhiều. Các cơ sở hạ tầng sản xuất và xã hội như trường học (cả phổ thông và nội trú), trạm y tế, trạm truyền thanh, đường giao thông nông thôn đã nhựa hóa và bê tông hóa, trụ sở xã khang trang, nhiều hộ gia đình đã xây dựng nhà mới kiên cố, bán kiên cố song song với những ngôi nhà sàn truyền thống ẩn mình trong những ngôi làng định cư được quy hoạch khá bài bản. Dọc con suối Pne, ruộng lúa Đông Xuân xanh mướt. Đấy là cánh đồng hàng trăm héc ta được khai hoang, phục hóa từ khá lâu, nhưng đến những năm gần đây khi có đường và điện thì mới được bà con khai thác hết năng suất. Nhờ vậy, Kon Pne không còn hộ đói. Trẻ em trong độ tuổi đi học đã được đến trường, ốm đau có thầy thuốc ở trạm Y tế chăm sóc.
Giờ đây, sau khi “xóa” xong 2 từ “ốc đảo” trong định kiến của nhiều người về Kon Pne, cho dù nơi này vẫn còn nghèo, vẫn cần có sự quan tâm đầu tư nhiều hơn về mọi mặt của huyện, tỉnh, sự tiếp tục ủng hộ từ các Mạnh Thường Quân, các nhà làm công tác xã hội, từ thiện; song có thể khẳng định một Kon Pne đang vươn mình sánh vai cùng các xã trong vùng hướng đến ấm no, hạnh phúc… Có được điều đó, bà con nơi đây quên sao được công lao của những người đã một thời xa cũ hết mình cho xứ nghèo ốc đảo Kon Pne!
Đoàn Minh Phụng

Có thể bạn quan tâm

Hào hùng một thời hoa lửa

Hào hùng một thời hoa lửa

“Trưa 2/4/1975, thanh niên sinh viên học sinh (TNSVHS) nội thành chiếm rạp hát Hòa Bình (Đà Lạt), treo lá cờ Mặt trận Giải phóng và băng rôn “Hoan hô Quân Giải phóng miền Nam” lên nóc rạp hát.

Mùa vàng dưới những rặng cây

Mùa vàng dưới những rặng cây

Những quả cây vàng ươm rụng xuống nằm lổn nhổn dưới rừng cây đã đến mùa thu hoạch. Từng đoàn người lụm cụm nhặt lấy phần hạt tinh túy nhất mang về cho chủ vườn, đưa vào các nhà máy, chế biến thành loại hạt giá trị cao cung ứng cho thị trường khắp thế giới.

Nhân chứng đường số 7

Nhân chứng đường số 7

Đã 50 năm sau cuộc truy kích trên đường số 7 (nay là quốc lộ 25), nhưng những cựu binh vẫn hào hùng kể về câu chuyện một thời kiên cường, sẵn sàng đem cả tính mạng dâng cho Tổ quốc.

Các dự án triển khai dang dở, kéo dài (trong ảnh là đoạn đường cụt giữa TP. Gia Nghĩa do vướng mặt bằng) làm lãng phí nguồn lực đầu tư công

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ 4: Gia Lai ngày ấy, bây giờ...

(GLO)- Sau ngày giải phóng năm 1975, Đảng bộ, chính quyền và Nhân dân các dân tộc tỉnh Gia Lai đã cùng chung sức, kiến thiết lại quê hương từ đống hoang tàn của chiến tranh. Đến nay Gia Lai đã vươn mình phát triển mạnh mẽ, từ đô thị đến nông thôn khoác lên mình màu áo khang trang. 

Chuyện đời mẹ liệt sĩ 115 tuổi

Chuyện đời mẹ liệt sĩ 115 tuổi

Năm nay, cụ Nguyễn Thị Tý ở xã Quang Tiến, huyện Sóc Sơn, Hà Nội đã sống hơn trăm năm có lẻ, mà phần “lẻ” ấy lại không hề nhỏ tẹo nào. Ở tuổi 115, cụ hiện vẫn khỏe mạnh bên các con và 23 cháu, 43 chắt và 14 chút nội, ngoại…

Xanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ 3

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ 3: Đường 7 hồi sinh…

(GLO)- Đường 7 (nay là quốc lộ 25) từng chứng kiến cuộc rút chạy hỗn loạn của quân ngụy vào tháng 3-1975. Nửa thế kỷ trôi qua, vùng đất ấy không còn dáng dấp hoang tàn của chiến tranh mà đã khoác lên mình diện mạo mới, trù phú, màu mỡ và yên bình.

Lối về nẻo thiện

Lối về nẻo thiện

Nơi ấy, những con người lầm lỗi bắt đầu với từng con chữ dưới sự dìu dắt của những người thầy mang sắc phục công an. Lớp học đặc biệt còn nhen nhóm ý chí hoàn lương, mở thêm một cánh cửa ra thế giới bên ngoài.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 7: Ngày giải phóng qua lời kể của những người tham gia chiến đấu

Vào những ngày tháng Tư lịch sử, không khí tại TP Hồ Chí Minh náo nhiệt hơn, nhất là khi những tiêm kích Su và trực thăng của Quân chủng Phòng không - Không quân Việt Nam bay tập luyện trên bầu trời thành phố, chuẩn bị cho chương trình kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam (30/4/1975 - 30/4/2025).

Xanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2

E-magazineXanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2: Buôn Ma Thuột từ hoang phế vươn lên thủ phủ Tây Nguyên

(GLO)- Nếu chiến thắng Đak Tô-Tân Cảnh ( năm 1972) xoay chuyển cục diện chiến trường Tây Nguyên thì chiến thắng Buôn Ma Thuột đánh sập “tử huyệt” của địch, mở ra Chiến dịch Hồ Chí Minh để Bắc-Nam sum họp một nhà. Từ một thị xã hoang phế, Buôn Ma Thuột ngày nay xứng đáng là thủ phủ Tây Nguyên

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 5: Chuyện về người chiến sĩ nhiều lần cảm tử, góp công giải phóng miền Nam

Phải hẹn rất nhiều lần, tôi mới gặp được người cựu chiến binh, Đại uý Nguyễn Đức Trọng (SN 1956, quê quán xã Long Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An, người góp công cùng đồng đội tham gia giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 4: 'Địch đánh núi Dinh thành vôi, các đồng chí sẽ thành tượng đá'

Khi ấy, có lúc nguy nan, đồng chí Phó Chính ủy Trung đoàn 812, Đại tá Nguyễn Văn Tý động viên chúng tôi: Bọn địch đánh núi Dinh thành vôi, các đồng chí sẽ thành tượng đá. Dù sống hay chết, chúng ta đều là những anh hùng của dân tộc này!.., ông Nguyễn Công Binh nhớ lại.