Khúc giao mùa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Mùa hè, người ta không nhận ra chiều đến từ bao giờ. Nắng vượt qua thềm gạch, tràn lên bầu trời rồi chiếm lĩnh cả ngày trời. Phải đến khi nắng tắt, cây cối mới dám cựa mình. Đêm, sầm sập mưa. Thế là hết một ngày.
Bữa nay thức dậy đã chớm chiều. Nắng lặng thinh ngoài kia như đã đứng đó từ mùa trước. Hẳn giờ này, chính dưới những tán cây to, chợ quê đang bày bán nào nhãn, na, hồng, ổi… vườn nhà. Thu đã đong đầy quả ngọt.
Thế mà, bên cửa sổ tầng cao, một cô bé vẫn bâng khuâng khúc giao mùa. Hoa cúc họa mi đã nở trong chiếc bình gốm đất nâu. Ly trà đã nguội trên chiếc bàn gỗ thông, cây guitar với bản đàn buồn đã rung nốt cuối. Bao lâu rồi, lần nào cô cũng đợi, quyết tìm ra khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong đời: phút giao mùa.
 Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG
Tôi lẳng lặng ngồi xuống để kể cho cô bé nghe câu chuyện khúc giao mùa. Nhớ một lần trên chuyến xe sớm, ngày đó, một dải từ đồng bằng lên vùng núi chỉ có con đường xanh um cỏ cây chứ chưa có nhiều nhà cửa đông đúc. Nhìn làn khói bếp ban sớm bảng lảng, bỗng nhận ra khói bếp không tan biến, không khuất nẻo mà hòa vào làn sương mỏng, mỏng như khí thu vừa nhập vào non nước.
Ai bảo đó là sương thu? Ai tin đó là khúc giao mùa? Mùa nối nhau bằng hơi sương chớm lạnh. Hơi sương tựa như chút tơ lòng của ngó sen dẫu cắt lìa vẫn còn chút vấn vương.
Suốt bao năm rồi, mùa được gọi tên trên khung cửa xe trong cuộc đời người lái xe đường dài ấy. Nước mưa xối xả, nắng gắt, gió lạnh buốt… tất cả đều xuất hiện phía bên kia mặt kính. Tháng năm là những sắc điệu ấy, đến và đi trong cái tự tại vô ưu của tạo hóa luân hồi. Hỏi anh về thời khắc, anh chỉ mỉm cười, chẳng phải ngẫu nhiên, người xưa chỉ chọn xuân thu nhị kỳ cho cuốn sách lưu danh thời chiến quốc.
Ngày thu ngắn lại, tự dưng những lần gặp mặt gấp gáp thêm, có cả những vội vàng, lỡ dở, hỏi sao lòng người không buồn được?
 Về phố, bỗng thấy bàn chân lỡ nhịp qua một ngã tư đường. Ngoảnh nhìn về phía ấy, đường thu xa khuất nẻo đầy kỷ niệm. Cuộc đời mình, mỗi khi qua đây, là sẽ không bao giờ rẽ trái, là sẽ không bao giờ chếch mũi giày sang phía ấy. Nhìn dòng người xe tấp nập kia, biết đâu cũng có bao người thật sự đang giống mình, cũng chỉ rẽ trái hay rẽ phải ở những ngã tư đã thành điểm giao cắt riêng của đời mình.
Biết đâu, hôm nay còn đi bên nhau trên phố, mùa sau đã thành xa lạ. Những bước chân vô tình giao cắt trong dòng đời sẽ chẳng còn vọng vào tâm hồn nhau. Trong mỗi phận người đều có muôn vàn điều vô lý vẫn hiển nhiên tồn tại. Chỉ có thể hiểu là mùa ấy, chiều ấy, dưới những màu hoa ấy, bên làn nước ấy… đã từng thầm vọng yêu thương. Rồi cũng như hoa lá, cỏ cây: có tươi thắm, có phôi pha.
Bản tình ca khúc giao mùa như một hòa âm bất tận, mỗi một ấn tượng trong cuộc đời, một dấu ấn tâm hồn tựa hồ như cũng hòa âm vào vang vọng đó.
BÙI VIỆT PHƯƠNG

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.