Khói bếp

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Từng tiếng tí tách nổ liên hồi. Bếp lửa rực đỏ bập bùng không ngớt. Mùi khói lan tỏa nhẹ bẫng trong không trung lẫn lớp sương đêm vương trên từng vòm lá. Đã lâu lắm rồi tôi mới lại được hít hà cái mùi ngai ngái của khói bếp để trôi miên man về vùng ký ức ngày cũ.
Cuối năm, trời mỗi lúc một lạnh hơn. Cái lạnh nơi Phố núi khiến người ta dễ thấy chênh chao đến lạ. Đêm nay, mấy anh em chúng tôi ngồi quây quần bên bếp lửa hồng để trông nồi bánh chưng. Cũng từ lâu lắm rồi, guồng quay của cơm áo gạo tiền đã đưa anh em chúng tôi xa ngôi nhà gắn liền bao kỷ niệm thơ ấu. Để rồi những giây phút giao thời sắp khép lại một năm cũ qua đi càng khiến chúng tôi thêm chộn rộn.
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ngày ấy, cứ vào mùa lạnh là anh em chúng tôi lại ngồi bên bếp lửa sưởi ấm. Anh Hai sẽ bắt mấy đứa luyện đọc chữ cho quen còn tôi lại ngủ gật gà gật gù. Chẳng hiểu sao cứ mỗi lần ngồi bên hơi ấm của ngọn lửa với tiếng tí tách là mắt tôi cứ ríu lại. Có lẽ âm thanh và sự ấm áp ấy chính là bản tình ca ngọt ngào nhất đưa tôi vào giấc mơ. Bên bếp lửa, tôi vẫn nhớ những khoảnh khắc được lùi mấy củ khoai lang vào lớp tro nóng rồi chờ khoai chín. Thật hạnh phúc biết bao. Tiếng mấy anh em nô đùa râm ran. Đứa nào cũng hồ hởi như Tết đến được mẹ mua cho quần áo mới. Đó là món quà tuổi thơ có vị ngọt bùi và ấm áp.
Ngoài kia, anh Hai đang chẻ thêm củi, nói với vào trong tiếng gió: “Nhớ lúc mẹ chưa kịp nhóm bếp, có đứa đi moi củ mì về đã ăn sống rồi nằm sùi bọt mép lên quá nhỉ!”. Cậu Út bẽn lẽn cười, lấy tay chất lại củi trong bếp, cả nhà lại được phen cười nắc nẻ. Tôi thấy mẹ vẫn những ngày tần tảo nấu rượu, nuôi heo. Anh em tôi đứa bằm rau thái chuối, đứa trộn cơm với men thật đều, đứa thì châm lửa nấu rượu cho mẹ. Tôi vẫn nhớ nhất cái buổi sáng trời lạnh buốt, mẹ dậy sớm chiên cơm cho anh em chúng tôi ăn để đi học. Tôi vùng vằng vì ngày nào cũng ăn thứ cơm chiên khô khốc với mỡ heo đông. Anh Hai đã lấy 200 đồng tiền tiết kiệm mua cho tôi ổ bánh mì thịt. Tôi cười tít cả mắt. Lúc ấy, mẹ cũng ngồi thừ nhìn những đốm lửa tí tách nổ tan vào không trung mà nghĩ gì xa xôi lắm. Ánh mắt ấy tôi vẫn nhớ đến tận bây giờ, trong hương khói bếp cay cay.
Cuộc sống hiện đại với bếp gas, bếp từ, với những phương tiện hữu ích nhất phục vụ cho con người, nhưng trong tôi hình ảnh của bếp than hồng rực cháy giữa trời đông mãi gắn liền với những gì ấm áp và đẹp đẽ nhất. Tôi nhắm mắt lại, cố hít hà lấy cái mùi khói bếp đang tan dần trong không trung như sợ mất đi thứ gì quý giá. Tôi đã ước được sống lại trong kỷ niệm tuổi thơ với mùi khói bếp của mẹ, ước cho thời gian ngừng trôi, cho khoảnh khắc sum họp đủ đầy này của anh em tôi còn mãi.
Trúc Phùng

Có thể bạn quan tâm

Đôi điều về bài thơ “Ru bão”

Đôi điều về bài thơ “Ru bão”

(GLO)- Khi bão Yagi vừa tan, tôi lại nhớ về bài thơ “Ru bão” của nhà thơ Nguyễn Hữu Quý. Thường thì người ta “ru con” hay chí ít cũng lãng mạn, ngọt ngào với “ru em”, “ru anh”… nhưng nhà thơ Nguyễn Hữu Quý lại “ru bão”.
Gương mặt thơ, Võ Kim Ngân

Gương mặt thơ: Võ Kim Ngân

(GLO)- Võ Kim Ngân làm thơ từ hồi còn là sinh viên ở Đại học Tổng hợp Huế, dù sau này khi ra trường, chị là một nhà báo cứng cựa, vừa viết vừa quản lý một văn phòng đại diện ở Đà Nẵng; lúc về hưu thì tham gia dạy báo chí cho một trường đại học...
Thơ Vân Phi: Va vào xưa cũ, vỡ trôi…

Thơ Vân Phi: Va vào xưa cũ, vỡ trôi…

(GLO)- "Va vào xưa cũ, vỡ trôi..." của tác giả Vân Phi thể hiện phong cách và tâm trạng rất đặc trưng của thơ Việt Nam hiện đại. Bài thơ miêu tả một buổi chiều trong phố cũ, nơi kỷ niệm và nỗi buồn hòa quyện với nhau. Ở đó, tình cảm và thời gian dường như vẫn còn đọng lại đầy sâu lắng...
Còn mãi tình yêu hóa đá ngàn năm

Còn mãi tình yêu hóa đá ngàn năm

(GLO)- Liệt sĩ Nguyễn Văn Thạc đã ra đi mãi mãi ở tuổi hai mươi tại chiến trường Quảng Trị năm 1972. Chỉ còn nước mắt chảy giữa dòng tên, ru một trái tim vẫn còn đang hát, ru một con người không bao giờ mất và một tình yêu đẹp như trăng rằm...

Thơ Lê Vi Thủy: Pleiku nghiêng

Thơ Lê Vi Thủy: Pleiku nghiêng

(GLO)- Pleiku với những con đường quanh co, gấp khúc ẩn hiện từ trong màn sương mờ ảo đến lúc chiều tà rải bóng xuống triền dốc. Pleiku nghiêng nghiêng như đang mơ, vẽ nên một bức tranh đẹp đến nao lòng...
Thơ Phạm Đức Long: Những mùa lá hình tim

Thơ Phạm Đức Long: Những mùa lá hình tim

(GLO)- Ngày đất nước hòa bình, những mầm xanh vươn lên mạnh mẽ. Lá cây mang hình trái tim như sự tri ân muôn đời đến những người con đất Việt đã ngã xuống vì độc lập, tự do. Mỗi chiếc lá xanh là một lời nhắc nhở, nguyện ước về một cuộc sống bình yên, ấm no, mãi mãi trường tồn...
Thơ Hà Hoài Phương: Cảm thu

Thơ Hà Hoài Phương: Cảm thu

(GLO)- Ai đó từng nói: “Thơ là thu của lòng người, thu là thơ của trời đất”. Vẻ đẹp của đất trời lúc sang thu luôn làm xao xuyến những tâm hồn lãng mạn. Bài thơ Cảm thu của tác giả Hà Hoài Phương có lẽ đã được ra đời trong sự cộng hưởng ấy...
Gương mặt thơ: Hồ Đăng Thanh Ngọc

Gương mặt thơ: Hồ Đăng Thanh Ngọc

(GLO)- Ông hiện là Chủ tịch Liên hiệp Văn học Nghệ thuật tỉnh Thừa Thiên-Huế, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Ông viết nhiều thể loại và đều có thành tựu. Nhưng cái cuối cùng đọng lại, làm nên Hồ Đăng Thanh Ngọc và khẳng định tên tuổi ông trên văn đàn, chính là thơ...
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Lời ru xưa

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Lời ru xưa

(GLO)- Lời ru à ơi ngọt ngào của mẹ đã nuôi dưỡng tâm hồn mỗi chúng ta từ thuở còn nằm nôi cho đến lúc trưởng thành. Để rồi, khi mùa Vu Lan báo hiếu đến, chúng ta lại nhớ về mẹ cùng lời ru xưa đầy yêu thương và nguyện khắc ghi trên mỗi bước đi cuộc đời...
U80 vẫn mê đọc sách

U80 vẫn mê đọc sách

(GLO)- Do là chỗ thân tình nên tôi vẫn gọi người phụ nữ U80 Nguyễn Thị Hồng Hợp (trú tại tổ 3, phường Diên Hồng, TP. Pleiku) là chị. Mặc dù tuổi đã cao nhưng chị vẫn giữ cái tính mê đọc sách từ ngày còn son trẻ.