Họa sĩ Mai Quý Ngọc với giấc mơ đại ngàn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Cái tên Mai Quý Ngọc có lẽ đã không còn quá xa lạ với công chúng yêu hội họa tỉnh nhà. Anh vừa là thầy giáo mỹ thuật vừa cầm cọ sáng tác với tư cách là một họa sĩ thực thụ, hiện là Chi hội trưởng Chi hội Mỹ thuật (Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai).

Dự kiến, cuối tháng 12 này, Mai Quý Ngọc tổ chức triển lãm cá nhân tại TP. Pleiku mang tên “Dấu ấn đại ngàn” với trên 40 tác phẩm chọn lọc.

Tôi thân với Mai Quý Ngọc có lẽ trước tiên là do cùng là người con xứ Quảng. Mai Quý Ngọc đã trót yêu mảnh đất đầy nắng gió Tây Nguyên để rồi hòa mình, đam mê với sắc màu văn hóa truyền thống phong phú và độc đáo của cộng đồng các dân tộc thiểu số nơi đây từ lúc nào không hay.

Thông qua những tác phẩm mỹ thuật của mình, anh luôn hy vọng sẽ góp phần gìn giữ cũng như quảng bá những nét đẹp văn hóa truyền thống của người Tây Nguyên để mọi người hiểu hơn về con người cũng như vùng đất đầy nắng gió nhưng cũng đầy hào hùng trong lịch sử của dân tộc Việt Nam.

Miệt mài đi trên con đường nghệ thuật với hàng chục giải thưởng danh giá ở Trung ương, khu vực và địa phương, Mai Quý Ngọc đã thể hiện một phong cách nghệ thuật khá độc đáo.

Trong một số tác phẩm đã đoạt giải như: “Tự hào cồng chiêng”, “Sức sống đại ngàn”, “Chuẩn bị vào hội”… anh luôn tự nhận lối sáng tác của mình theo khuynh hướng tả thực kết hợp cách vẽ tranh trang trí với tông màu chủ đạo là nâu, trắng, đen, xanh, cùng chất liệu sơn dầu.

Thực ra, trong sáng tạo nghệ thuật cũng như văn chương, tác giả thường ít đề cập đến khuynh hướng sáng tác vì đó là lĩnh vực khu biệt của các nhà nghiên cứu, lý luận, còn người sáng tác chỉ làm theo cảm xúc và sở trường của cá nhân, hướng đến giá trị chân-thiện-mỹ.

a284c3dd39f283acdae3.jpg
Tác phẩm “Hạnh phúc” của họa sĩ Mai Quý Ngọc

Họa sĩ Lê Hùng-Chi hội trưởng Chi hội Mỹ thuật Việt Nam tại Gia Lai-nhận định: “Nghệ thuật tạo hình của Mai Quý Ngọc như một cuộc dạo chơi đầy chất lãng tử. Thế giới hiện thực và siêu thực luôn thấp thoáng trong từng tác phẩm của Ngọc.

Đó không chỉ là sự khắc họa hiện thực cuộc sống mà còn hướng đến một không gian trừu tượng, tái tạo hiện thực thông qua tư duy thẩm mỹ mang dáng dấp đương đại”.

Khi xem tranh của họa sĩ Mai Quý Ngọc, nhất là những tác phẩm có nội dung, chủ đề về văn hóa, sinh hoạt của đồng bào Tây Nguyên, tôi thật sự ấn tượng với màu sắc tinh tế và nét vẽ đậm đà trong cái nhìn mới mẻ, hiện đại.

Trong các tác phẩm như: “Hạnh phúc”, “Sức sống đại ngàn”, “Mẹ Tây Nguyên”… tác giả đã sử dụng màu sắc mang tính tượng trưng nhưng thuần khiết, rất hợp với khung cảnh và không gian, con người của núi rừng Tây Nguyên với sự đơn giản hóa hình dạng và quy luật xa gần, làm nổi bật cá tính, phong cách nghệ thuật của tác giả.

4fcf5395a9ba13e44aab.jpg

Đặc biệt, với “Những người mẹ Tây Nguyên”, “Chuẩn bị vào hội”, “Mặt trời của mẹ”, “Nét Tây Nguyên”, “Nối tiếp”… Mai Quý Ngọc đã thể hiện sự nối ghép tranh trong tranh trong một tác phẩm hoàn chỉnh mang cùng một chủ đề, tạo nên một chỉnh thể đa sắc, đa hình tượng và đa cảm xúc.

Tuy có một số tác phẩm mang tính trừu tượng, có chiều sâu suy tư nhưng không hề mơ hồ và siêu thực vì hình ảnh và ngôn từ đã thể hiện khá rõ ý đồ của tác giả.

Như tác phẩm “Chuẩn bị vào hội” được ghép từ 8 bức tranh nhỏ với tông màu lạnh kết hợp nâu đỏ-màu tượng trưng trong nghi lễ bỏ mả của người Jrai, Bahnar.

Hình ảnh người mẹ trong tác phẩm được thể hiện với nét trầm lắng, suy tư và phía sau là nhà mồ… Hình ảnh, hoa văn, nếp nhăn trên khuôn mặt, đôi mắt buồn đã nói lên tâm trạng và không gian của bức tranh này.

Họa sĩ Mai Quý Ngọc đã tham gia nhiều cuộc triển lãm mỹ thuật trong và ngoài tỉnh. Từ năm 2022 đến nay, anh đã đạt được nhiều giải thưởng như: giải khuyến khích tại triển lãm mỹ thuật 5 tỉnh Tây Nguyên do Bộ Văn hóa-Thể thao và Du lịch tổ chức; giải B tại triển lãm mỹ thuật khu vực do Hội Mỹ thuật Việt Nam tổ chức; giải B của Hội Mỹ thuật Việt Nam; giải B Hội Văn học Nghệ thuật các dân tộc thiểu số Việt Nam và nhiều giải thưởng của Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh.

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.