Họa sĩ Mai Quý Ngọc với giấc mơ đại ngàn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Cái tên Mai Quý Ngọc có lẽ đã không còn quá xa lạ với công chúng yêu hội họa tỉnh nhà. Anh vừa là thầy giáo mỹ thuật vừa cầm cọ sáng tác với tư cách là một họa sĩ thực thụ, hiện là Chi hội trưởng Chi hội Mỹ thuật (Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai).

Dự kiến, cuối tháng 12 này, Mai Quý Ngọc tổ chức triển lãm cá nhân tại TP. Pleiku mang tên “Dấu ấn đại ngàn” với trên 40 tác phẩm chọn lọc.

Tôi thân với Mai Quý Ngọc có lẽ trước tiên là do cùng là người con xứ Quảng. Mai Quý Ngọc đã trót yêu mảnh đất đầy nắng gió Tây Nguyên để rồi hòa mình, đam mê với sắc màu văn hóa truyền thống phong phú và độc đáo của cộng đồng các dân tộc thiểu số nơi đây từ lúc nào không hay.

Thông qua những tác phẩm mỹ thuật của mình, anh luôn hy vọng sẽ góp phần gìn giữ cũng như quảng bá những nét đẹp văn hóa truyền thống của người Tây Nguyên để mọi người hiểu hơn về con người cũng như vùng đất đầy nắng gió nhưng cũng đầy hào hùng trong lịch sử của dân tộc Việt Nam.

Miệt mài đi trên con đường nghệ thuật với hàng chục giải thưởng danh giá ở Trung ương, khu vực và địa phương, Mai Quý Ngọc đã thể hiện một phong cách nghệ thuật khá độc đáo.

Trong một số tác phẩm đã đoạt giải như: “Tự hào cồng chiêng”, “Sức sống đại ngàn”, “Chuẩn bị vào hội”… anh luôn tự nhận lối sáng tác của mình theo khuynh hướng tả thực kết hợp cách vẽ tranh trang trí với tông màu chủ đạo là nâu, trắng, đen, xanh, cùng chất liệu sơn dầu.

Thực ra, trong sáng tạo nghệ thuật cũng như văn chương, tác giả thường ít đề cập đến khuynh hướng sáng tác vì đó là lĩnh vực khu biệt của các nhà nghiên cứu, lý luận, còn người sáng tác chỉ làm theo cảm xúc và sở trường của cá nhân, hướng đến giá trị chân-thiện-mỹ.

a284c3dd39f283acdae3.jpg
Tác phẩm “Hạnh phúc” của họa sĩ Mai Quý Ngọc

Họa sĩ Lê Hùng-Chi hội trưởng Chi hội Mỹ thuật Việt Nam tại Gia Lai-nhận định: “Nghệ thuật tạo hình của Mai Quý Ngọc như một cuộc dạo chơi đầy chất lãng tử. Thế giới hiện thực và siêu thực luôn thấp thoáng trong từng tác phẩm của Ngọc.

Đó không chỉ là sự khắc họa hiện thực cuộc sống mà còn hướng đến một không gian trừu tượng, tái tạo hiện thực thông qua tư duy thẩm mỹ mang dáng dấp đương đại”.

Khi xem tranh của họa sĩ Mai Quý Ngọc, nhất là những tác phẩm có nội dung, chủ đề về văn hóa, sinh hoạt của đồng bào Tây Nguyên, tôi thật sự ấn tượng với màu sắc tinh tế và nét vẽ đậm đà trong cái nhìn mới mẻ, hiện đại.

Trong các tác phẩm như: “Hạnh phúc”, “Sức sống đại ngàn”, “Mẹ Tây Nguyên”… tác giả đã sử dụng màu sắc mang tính tượng trưng nhưng thuần khiết, rất hợp với khung cảnh và không gian, con người của núi rừng Tây Nguyên với sự đơn giản hóa hình dạng và quy luật xa gần, làm nổi bật cá tính, phong cách nghệ thuật của tác giả.

4fcf5395a9ba13e44aab.jpg

Đặc biệt, với “Những người mẹ Tây Nguyên”, “Chuẩn bị vào hội”, “Mặt trời của mẹ”, “Nét Tây Nguyên”, “Nối tiếp”… Mai Quý Ngọc đã thể hiện sự nối ghép tranh trong tranh trong một tác phẩm hoàn chỉnh mang cùng một chủ đề, tạo nên một chỉnh thể đa sắc, đa hình tượng và đa cảm xúc.

Tuy có một số tác phẩm mang tính trừu tượng, có chiều sâu suy tư nhưng không hề mơ hồ và siêu thực vì hình ảnh và ngôn từ đã thể hiện khá rõ ý đồ của tác giả.

Như tác phẩm “Chuẩn bị vào hội” được ghép từ 8 bức tranh nhỏ với tông màu lạnh kết hợp nâu đỏ-màu tượng trưng trong nghi lễ bỏ mả của người Jrai, Bahnar.

Hình ảnh người mẹ trong tác phẩm được thể hiện với nét trầm lắng, suy tư và phía sau là nhà mồ… Hình ảnh, hoa văn, nếp nhăn trên khuôn mặt, đôi mắt buồn đã nói lên tâm trạng và không gian của bức tranh này.

Họa sĩ Mai Quý Ngọc đã tham gia nhiều cuộc triển lãm mỹ thuật trong và ngoài tỉnh. Từ năm 2022 đến nay, anh đã đạt được nhiều giải thưởng như: giải khuyến khích tại triển lãm mỹ thuật 5 tỉnh Tây Nguyên do Bộ Văn hóa-Thể thao và Du lịch tổ chức; giải B tại triển lãm mỹ thuật khu vực do Hội Mỹ thuật Việt Nam tổ chức; giải B của Hội Mỹ thuật Việt Nam; giải B Hội Văn học Nghệ thuật các dân tộc thiểu số Việt Nam và nhiều giải thưởng của Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh.

Có thể bạn quan tâm

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Thông tin liên lạc xưa và nay - Bộ tem như tái hiện quá trình phát triển của ngành viễn thông và báo chí, đưa chúng ta quay trở về những ký ức từ thưở sơ khai với con tem đầu tiên dán trên bức thư tay gói giấy cho đến các hình thức liên lạc, các loại hình báo chí hiện đại như ngày nay.

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

(GLO)- Đó là chỉ đạo của đồng chí Hồ Văn Niên-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh tại hội nghị “Gặp mặt, biểu dương người làm báo tiêu biểu” và trao Giải Báo chí tỉnh Gia Lai lần thứ XIV diễn ra vào chiều 17-6 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

100 năm đồng hành cùng dân tộc

100 năm đồng hành cùng dân tộc

(GLO)- Chúng ta tự hào đã có một nền Báo chí cách mạng với thế hệ những nhà báo-chiến sĩ vừa cầm bút, vừa cầm súng ở tuyến đầu, sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc, với hơn 500 nhà báo là liệt sĩ, nhiều nhà báo mang thương tật suốt đời nhưng vẫn không ngừng lao động, cống hiến cho đất nước, Nhân dân.

Báo chí trong thời đại AI

Báo chí trong thời đại AI

(GLO)- Sẽ không quá khi nói rằng, chúng ta đang ngày ngày hít thở trong bầu không khí “số”. Sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ nói chung và trí tuệ nhân tạo (AI) đang đưa các ngành nghề vào cuộc chạy đua để không bị tụt hậu. Báo chí càng không ngoại lệ.

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

Làm báo vùng khó

Làm báo vùng khó

(GLO)- Đã dấn thân vào nghề báo, ai cũng hiểu rõ những thử thách phải vượt qua, nhất là khi tác nghiệp ở vùng khó. Song chính khi đó, chúng tôi càng hiểu rõ hơn tình cảm mà người dân dành cho người cầm bút.

Bé An Nhiên có niềm đam mê và tình yêu đặc biệt với cây đàn t'rưng. Ảnh: Vũ Chi

Nahria Rose An Nhiên và tình yêu tiếng đàn t’rưng

(GLO)- Mới 8 tuổi nhưng cô bé dân tộc Cơ-ho Nahria Rose An Nhiên đã bộc lộ năng khiếu đánh đàn t’rưng. Với khả năng làm chủ sân khấu cùng ngón đàn điêu luyện, các tiết mục trình diễn của em luôn nhận được những tràng pháo tay không ngớt từ khán giả.

null