Gương mặt thơ: Văn Công Hùng

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Một chùm thơ về Pleiku, nơi anh đã sống và lao động nghệ thuật hơn 40 năm qua. Với 16 đầu sách văn học đã xuất bản, hàng ngàn bài báo đã in, nhà thơ Văn Công Hùng vẫn miệt mài sáng tạo hàng ngày, dẫu anh đã về hưu gần 5 năm nay. Chùm thơ này như một cách anh trả ơn Pleiku, trả ơn nơi đã giúp anh trưởng thành.

Báo Gia Lai Cuối tuầnchọn và giới thiệu.

Ngày lạnh

hờ hững thói quen

tấm khăn thoảng ở cổ em che một tần ngần ánh mắt

buổi sáng Pleiku

cơn se se nhói lòng ly cà phê nguyên chất.

mà màu hương chưa nhạt

mà tiếng thở dài vẫn quen

như là tiếc

vạt quỳ vàng đã kịp xoay lưng.

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Pleiku

những mảnh gió rất rời

người thì ngược con đường từng cũ

nắng thảng thốt

như vọng từ một ánh mắt rất xa...

Cầm xuân

chợt nhớ Pleiku cái thời chưa xa lắm

có một bàn chân cứ vấp gốc thông già

cái gốc cũ xù xì như lưỡi câu giăng mắc

em chập chờn phía sắc phượng mong manh.

chợt nhớ có thời cứ hở ra là nhớ

cứ nhớ thế thôi chứ chả biết nhớ gì

nhớ nhung nhăng nhớ như là phải nhớ

nên gốc thông già mới phải hy sinh.

Pleiku cái thời sương còn làm tóc ướt

tóc bấy giờ xõa cả trong mơ

tóc bấy giờ khiến người phải thức

với tay tìm tóc giữa tầng thông.

Pleiku một thời mắt ơi là mắt

mỗi gốc thông là một vạn ánh nhìn

ơ chả lẽ lại có người nghìn triệu mắt

những buổi chiều nôn nao trong rờm rợp mắt nhau.

Pleiku thời trong veo đến phải cầm chặt tay nhau cho khỏi lạc

chỉ thế thôi mà thấy yên lòng

Pleiku bao nỗi nhớ đổ về phía dốc

cuối con đường một đôi mắt rưng rưng.

Pleiku một thời chúng mình như gió

dẫu nồng nàn vẫn tan vụn trong mây

và gió nên chúng mình trẻ mãi

thông dẫu già nhưng lá cứ xanh non...

Chiếc nơ hồng treo giữa lặng im

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Tây Nguyên núi đợi sông nghìn tuổi

cây cứ đợi khô đá cứ đợi mòn

đám mây trắng đợi mùa hè bớt lửa

gió mịt mù đợi nhánh nứt lá non.

Tây Nguyên em đợi ngã tư phía vòng cung ngược

những vệt đường vênh cứ mãi nôn nao

nắng rất rộng ly cà phê hôi hổi

đêm thì dài khiến phố phải lang thang.

Pleiku có cột đèn rêu muộn

bước chân bâng quơ thuở mắt vỡ lòng

xa tự lúc người chưa thành nỗi nhớ

tận khi mùa úp mở vỡ hình nhau.

em nắc nỏm những nhâm nhi ma trận

chợt bên rào một sáng bủa mưa giăng

bung mưng mẩy một chút mầm sa đóa

giữa tưng bừng địa chấn ngỡ ngàng vang.

Tây Nguyên anh ngỡ mùa thu dở

nên buổi chiều bê cả gốc thông đi

dây leo quấn căn nhà thành ảo ảnh

chiếc nơ hồng treo giữa lặng im...

Có thể bạn quan tâm

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.

Kết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

E-magazineKết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

(GLO)- Sáng 17-10, Thư viện tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình “Kết nối bạn đọc yêu sách” với sự tham gia của hàng trăm học sinh thuộc các đơn vị trường học trên địa bàn TP. Pleiku, những người làm công tác thư viện ở cơ sở và bạn đọc tích cực của thư viện năm 2024.

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

(GLO)- Bài thơ "Ngày nắng" của Lê Vi Thủy là những hình ảnh đầy sức sống và hy vọng. Tác giả khéo léo khắc họa cuộc sống khó khăn nhưng đầy nghị lực của con người, với những mầm xanh vươn lên trong khô cằn, thể hiện niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn.