Gương mặt thơ: Trần Quang Đạo

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Quê Quảng Bình, sống và làm báo, làm thơ ở Hà Nội, từng là bộ đội, rồi làm tổng biên tập một tờ báo cho thiếu nhi, Trần Quang Đạo là một nhà thơ tài hoa và... nhiều giai thoại.

Hai vợ chồng đều là tiến sĩ văn chương, vợ làm xuất bản, chồng làm báo, cả nhà dính tới chữ nghĩa, vừa thuận lợi nhưng cũng nhiều “khó xử” khi người này định làm gì, thậm chí mới nghĩ gì người kia đã hiểu.

Ông đa tài đúng nghĩa khi danh chính ngôn thuận là nhà thơ nhưng lại có tới mấy tập văn xuôi, gần hai chục đầu sách cả văn xuôi và thơ, có 2 tiểu thuyết và 1 truyện dài, được tái bản tới 5 lần. Không chỉ thế, ông còn vẽ, chơi được vài nhạc cụ như piano, guitar và sáng tác ca khúc.

Ông được nhiều giải thưởng văn học ở Tạp chí Văn nghệ Quân đội, Nhà xuất bản Kim Đồng, Hội Nhà văn Việt Nam. Năm 2019, tập thơ “Bay trong mơ” của ông được Giải thưởng văn học ASEAN.

Có người nhận xét thơ ông thuộc trường phái hiện đại, nhưng tôi đọc thấy vẫn dịu đến nao lòng: “Có một nhẫn trăng ở mỗi cuộc đời/Em giận dỗi đau một màu trăng khuyết/Anh nóng giận mây đen trùm ánh biếc/Nhưng bao giờ cũng vành vạnh rằm lên” hoặc như: “Không có gì để che ướt nỗi buồn/qua bến đò đầy lang thang gió gọi/gọi về nơi đâu-gọi về trời sâu/nhạc Trịnh rơi hoài không đi ra ngoài/rơi rơi rơi rơi rơi rơi…”.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





MẸ ĐI MÁY BAY


Cuống vé như cánh đồng được mùa

mẹ cất kỹ trong túi áo nâu cài kim băng kín miệng

sợ mất đi là mất cả mùa màng.


Mẹ đi máy bay

trầu cau ấm một khoang ngồi

mùi rơm rạ lót trong kẽ tay còn phảng phất

lòng mang đầy ca dao.


Mẹ bay lên trời cao

xác lập một vế đối với nền văn minh nhập khẩu

đám mây lắc

lời ru thầm càng đầy

máy bay đỗ miếng trầu chưa kịp dập.


Nơi mẹ đến vừa có tiếng trẻ khóc nứt đêm

con trai làm ăn xa

thêm một quê hương của bé ra đời.


Không để quê nhà rụng rơi

mẹ lên máy bay cả cánh đồng nghiêng nghiêng phía dưới

khứ hồi một giấc mơ…





NHẪN TRĂNG


(Cho K.L)

Có một nhẫn trăng lấp ló tròn đầy

Em gìn giữ hào quang của tình yêu bền bỉ

Một đời khép những chuỗi ngày đơn lẻ

Vòng thời gian năm tháng kết liền.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Anh đi xa vầng sáng ở trên đầu

Tròn vành vạnh giữa trong xanh cổ tích

Anh cúi xuống suối trong màu ngọc bích

Nhẫn trăng rơi lấp loáng mắt cười.


Có một nhẫn trăng ở mỗi cuộc đời

Em giận dỗi đau một màu trăng khuyết

Anh nóng giận mây đen trùm ánh biếc

Nhưng bao giờ cũng vành vạnh rằm lên.


Bao giờ rồi em cũng kề bên

Những nẻo trăng vẫn về trong trí nhớ

Dẫu xa nhau bao mùa cách trở

Vẫn tròn đầy nhẫn trăng thuở trao nhau.





HỎI


Mắt buồn gặp mây trắng

bay mãi ngàn năm

tại sao

những đỉnh núi có mây về mà vẫn cô đơn?

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Hỏi sông tìm chi trôi mải miết

nạo lòng mình minh chứng lời thề

gặp biển

vỡ từng con sóng.


Hỏi người đang yêu

vòng tay trăng khuyết

lấp đầy những thiếu hụt

nghiêng cả biển-thủy triều cũng bất lực triệu triệu năm.


Thôi thì hỏi trời

Vòi vọi cao xanh lặng im không nói

thế mới biết những khi buồn vời vợi

trời khác chi ta giông bão thất thường!

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.