Gương mặt thơ: Trần Quang Đạo

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Quê Quảng Bình, sống và làm báo, làm thơ ở Hà Nội, từng là bộ đội, rồi làm tổng biên tập một tờ báo cho thiếu nhi, Trần Quang Đạo là một nhà thơ tài hoa và... nhiều giai thoại.

Hai vợ chồng đều là tiến sĩ văn chương, vợ làm xuất bản, chồng làm báo, cả nhà dính tới chữ nghĩa, vừa thuận lợi nhưng cũng nhiều “khó xử” khi người này định làm gì, thậm chí mới nghĩ gì người kia đã hiểu.

Ông đa tài đúng nghĩa khi danh chính ngôn thuận là nhà thơ nhưng lại có tới mấy tập văn xuôi, gần hai chục đầu sách cả văn xuôi và thơ, có 2 tiểu thuyết và 1 truyện dài, được tái bản tới 5 lần. Không chỉ thế, ông còn vẽ, chơi được vài nhạc cụ như piano, guitar và sáng tác ca khúc.

Ông được nhiều giải thưởng văn học ở Tạp chí Văn nghệ Quân đội, Nhà xuất bản Kim Đồng, Hội Nhà văn Việt Nam. Năm 2019, tập thơ “Bay trong mơ” của ông được Giải thưởng văn học ASEAN.

Có người nhận xét thơ ông thuộc trường phái hiện đại, nhưng tôi đọc thấy vẫn dịu đến nao lòng: “Có một nhẫn trăng ở mỗi cuộc đời/Em giận dỗi đau một màu trăng khuyết/Anh nóng giận mây đen trùm ánh biếc/Nhưng bao giờ cũng vành vạnh rằm lên” hoặc như: “Không có gì để che ướt nỗi buồn/qua bến đò đầy lang thang gió gọi/gọi về nơi đâu-gọi về trời sâu/nhạc Trịnh rơi hoài không đi ra ngoài/rơi rơi rơi rơi rơi rơi…”.

Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.





MẸ ĐI MÁY BAY


Cuống vé như cánh đồng được mùa

mẹ cất kỹ trong túi áo nâu cài kim băng kín miệng

sợ mất đi là mất cả mùa màng.


Mẹ đi máy bay

trầu cau ấm một khoang ngồi

mùi rơm rạ lót trong kẽ tay còn phảng phất

lòng mang đầy ca dao.


Mẹ bay lên trời cao

xác lập một vế đối với nền văn minh nhập khẩu

đám mây lắc

lời ru thầm càng đầy

máy bay đỗ miếng trầu chưa kịp dập.


Nơi mẹ đến vừa có tiếng trẻ khóc nứt đêm

con trai làm ăn xa

thêm một quê hương của bé ra đời.


Không để quê nhà rụng rơi

mẹ lên máy bay cả cánh đồng nghiêng nghiêng phía dưới

khứ hồi một giấc mơ…





NHẪN TRĂNG


(Cho K.L)

Có một nhẫn trăng lấp ló tròn đầy

Em gìn giữ hào quang của tình yêu bền bỉ

Một đời khép những chuỗi ngày đơn lẻ

Vòng thời gian năm tháng kết liền.

Minh họa: Huyền Trang

Minh họa: Huyền Trang

Anh đi xa vầng sáng ở trên đầu

Tròn vành vạnh giữa trong xanh cổ tích

Anh cúi xuống suối trong màu ngọc bích

Nhẫn trăng rơi lấp loáng mắt cười.


Có một nhẫn trăng ở mỗi cuộc đời

Em giận dỗi đau một màu trăng khuyết

Anh nóng giận mây đen trùm ánh biếc

Nhưng bao giờ cũng vành vạnh rằm lên.


Bao giờ rồi em cũng kề bên

Những nẻo trăng vẫn về trong trí nhớ

Dẫu xa nhau bao mùa cách trở

Vẫn tròn đầy nhẫn trăng thuở trao nhau.





HỎI


Mắt buồn gặp mây trắng

bay mãi ngàn năm

tại sao

những đỉnh núi có mây về mà vẫn cô đơn?

Minh họa: H.T

Minh họa: H.T

Hỏi sông tìm chi trôi mải miết

nạo lòng mình minh chứng lời thề

gặp biển

vỡ từng con sóng.


Hỏi người đang yêu

vòng tay trăng khuyết

lấp đầy những thiếu hụt

nghiêng cả biển-thủy triều cũng bất lực triệu triệu năm.


Thôi thì hỏi trời

Vòi vọi cao xanh lặng im không nói

thế mới biết những khi buồn vời vợi

trời khác chi ta giông bão thất thường!

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.