Giữa mênh mông đại ngàn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Lâu rồi, tôi mới có dịp trở lại xã Mường Hoong (huyện Đăk Glei). Chuyến công tác về với Mường Hoong của chúng tôi chưa đầy 2 ngày, nhưng cũng đủ để tôi cảm nhận, đắm say cùng với mênh mông đại ngàn nơi đây.

Ngày đầu tiên, lịch trình công việc khá dày đặc nên sau khi về đến chỗ ở được UBND xã Mường Hoong sắp xếp, tôi vùi mình vào chăn ngủ một giấc ngon lành. Những tia nắng của buổi sớm mai xuyên qua khe cửa sổ khiến tôi bừng  tỉnh giấc. Tôi chạy ra mở toang cửa. Chút se lạnh của buổi sáng sớm ùa vào khiến tôi tỉnh hẳn. Tôi hít một hơi thật sâu không khí trong lành của núi rừng. Sau cơn mưa đêm qua, có cảm giác bầu không khí ở nơi đây được gột rửa trở nên nhẹ bâng, tinh khiết, thật dễ chiu.

Từ căn nhà của Vườn ươm giống sâm Ngọc Linh nhìn ra, tôi thấy những tảng mây trôi bảng lảng như đang sà xuống thấp, phủ lên những nếp nhà, khói bếp bay lên quyện trong sương sớm làm cho khung cảnh trở nên thơ mộng. Buổi sáng ở miền sơn cước khá lạnh, nhưng nhà nào cũng dậy rất sớm nhóm bếp, nổi lửa nấu cơm lo cho bữa ăn của gia đình thật sớm, sau đó người lớn tranh thủ ra ruộng, lên rẫy bắt đầu một ngày lao động, trẻ con đến lớp cho kịp giờ.

Nắng lên, trời trong hơn, những áng mây dần tách ra, lãng đãng bay lên cao, ôm trọn dãy Ngọc Linh. Nắng sớm mùa thu vàng sóng sánh như mật ong rừng đầu mùa trải trên những thửa ruộng bậc thang còn đang gặt dở, vàng ươm. Tôi thầm nghĩ đây là “đặc ân” mà thiên nhiên dành tặng cho những “lữ khách” như tôi. Bởi, mùa này ở Mường Hoong ít có những ngày nắng đẹp đến vậy.


 

 Buổi sáng sớm, Mường Hoong mờ ảo trong sương và khói bếp. Ảnh: T.H
Buổi sáng sớm, Mường Hoong mờ ảo trong sương và khói bếp. Ảnh: T.H


Giữa bốn bề yên tĩnh, tôi lắng nghe tiếng suối reo, tiếng chim rừng lúc líu ríu, lúc lảnh lót… Tất cả hòa điệu tạo nên âm thanh lúc trầm, lúc bổng như một bản giao hưởng của đại ngàn.

Buổi sáng miền sơn cước thật tĩnh lặng khiến những âm thanh của thiên nhiên càng thêm rõ ràng, trong trẻo.

Mỗi lần về với các làng đồng bào DTTS nơi vùng sâu, nhất là đến Mường Hoong, tôi thường thích khoác ba lô tản bộ trên con đường bê tông nông thôn mới phẳng lỳ, hít hà không khí trong lành, lắng nghe tiếng nước suối dội vào không gian trong veo, hòa mình vào với thiên nhiên, với núi rừng để rũ bỏ những mệt nhọc của cuộc sống bận rộn nơi phố thị và tận hưởng sự thư thái trong tâm hồn.

Ở những nơi như thế này, tôi hay ngắm nhìn hai bên đường từng vạt hoa dại khoe sắc và nhẹ lay trước gió. Không có cảnh tấp nập ngược xuôi, không ồn ào còi xe, không vội vã bon chen, cũng chẳng phải lo toan “cơm áo gạo tiền”… như khi ở phố. Mọi thứ đều chậm rãi và bình yên.

Cô bạn tôi không cưỡng nổi vẻ đẹp của núi rừng mà tạo đủ tư thế “ép” tôi phải chụp cho ít hình để “nuôi face” (đăng trên facebook cá nhân).

Mấy người dân trong làng đi ngang qua, tưởng chúng tôi là các cô giáo mới lên nhận công tác ở vùng đất này nên cử chỉ, lời nói rất thân thiện, họ quan tâm bắt chuyện, hỏi thăm chúng tôi. Sợ chúng tôi không biết đường, có người còn gợi ý cho đi nhờ, có người tình nguyện dẫn đến trường. Nhưng đến khi biết chúng tôi là khách xa tới công tác, họ vẫn vui vẻ sẵn lòng giúp đỡ, không một chút đắn đo. Người vùng cao là vậy, thật thà, chân chất.

Trong cuộc đời làm phóng viên, chúng tôi có may mắn được đi đến nhiều nơi. Trong đó, những chuyến công tác vùng cao luôn để lại trong tôi nhiều cảm xúc khó “gọi tên” và những tình cảm đặc biệt khó diễn tả bằng lời. Và, tôi tự nhủ, đôi khi hạnh phúc không hẳn là có thu nhập cao hay sự tiện nghi trong cuộc sống. Hạnh phúc thật bình dị và nó ở ngay trong lòng mỗi chúng ta, nếu chúng ta biết yêu thương, trải lòng ra để sống với đời, với người và biết bằng lòng với những gì mình có được.

Hoàn thành mọi việc, lót dạ vài chén cơm nấu từ gạo bọc thép – loại gạo đặc sản của Mường Hoong, tôi về lại Kon Tum. Thế nhưng, chiều hôm đó khi về, tôi không đi theo con đường Tỉnh lộ 673 ra đường Hồ Chí Minh mà theo đường từ Ngọc Linh sang Tu Mơ Rông. Chiếc xe lắc lư băng băng giữa bao la núi rừng mát rượi. Tôi chống cằm, nhìn qua ô cửa kính xe, ngắm nhìn những đám mây bồng bềnh trôi, rồi kết lại ôm trọn những ngọn núi cao ngất.

Tạm biệt đại ngàn Mường Hoong- miền đất xa xôi luôn có sức hấp dẫn lạ thường với tôi, tôi thầm nghĩ chính những nơi như thế này đã góp phần làm cho mỗi chuyến đi của mình là một cuộc khám phá, trải nghiệm đầy thú vị.        


https://www.baokontum.com.vn/xa-hoi/giua-menh-mong-dai-ngan-20633.html

Theo Thiên Hương (baokontum)

Có thể bạn quan tâm

Chuyện cổ tích của buôn làng

Chuyện cổ tích của buôn làng

(GLO)- Ở làng Tươl Ktu (xã Đak Đoa), khi nhắc đến vợ chồng bác sĩ Nay Blum - H’Nơn, người dân nơi đây luôn kể về họ như kể lại những câu chuyện cổ tích. Với họ, đôi vợ chồng bác sĩ ấy là quà của Yang tặng cho làng Tươh Ktu.

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

(GLO)- Các cơ quan chức năng, nhất là ngành Công an, chính quyền địa phương là lực lượng chủ công trong phòng, chống mua bán người. Tuy nhiên, toàn xã hội cũng phải cùng vào cuộc và quan trọng nhất là mỗi cá nhân phải chủ động bảo vệ mình bằng cách nâng cao nhận thức, hiểu biết pháp luật.

Dư vang Plei Me

Dư vang Plei Me

(GLO)- 60 năm đã trôi qua kể từ chiến thắng Plei Me lịch sử (tháng 11-1965), nhưng dư vang của trận đầu thắng Mỹ trên chiến trường Tây Nguyên vẫn còn vẹn nguyên trong ký ức của những cựu binh già. 

Một góc trung tâm xã Kon Chiêng.

Đánh thức Kon Chiêng

(GLO)- Từ quốc lộ 19 rẽ vào tỉnh lộ 666 khoảng 40 km thì đến xã Kon Chiêng. Hai bên đường là những triền mía xanh mát, thấp thoáng những mái nhà sàn trong không gian xanh thẳm của núi rừng, gợi về một Kon Chiêng đang vươn mình đổi thay.

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Trong thời đại mà một thiết bị đeo tay có thể chứa đến 60 triệu bài hát, việc lựa chọn nghe nhạc từ một chiếc đĩa than tưởng như là lỗi thời. Nhưng thực tế, đó lại là biểu hiện của một xu thế tìm lại sự nguyên bản, chậm rãi và thật lòng trong trải nghiệm thưởng thức.

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ lọt Top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ và hành trình vào top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới

(GLO)- Với nghiên cứu về ô nhiễm vi nhựa và công nghệ xử lý nước thải, Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ (SN 1985, Phân hiệu Trường Đại học Nông Lâm TP. Hồ Chí Minh tại Gia Lai) được Đại học Stanford (Mỹ) và Nhà xuất bản Elsevier vinh danh trong top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Sê San: Sông kể chuyện đời…

Sê San: Sông kể chuyện đời…

(GLO)- Dòng Sê San miệt mài chở nặng phù sa; sóng nước bồng bềnh không chỉ kể câu chuyện mưu sinh, bảo vệ phên giậu, mà còn gợi mở tương lai phát triển bền vững, góp phần khẳng định vị thế của vùng biên trong hành trình dựng xây quê hương, đất nước.

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

(GLO)- Mang ra chiếc nỏ được cất giữ hơn 30 năm, ông Siu Long (làng Gòong, xã Ia Púch, tỉnh Gia Lai)-nhân chứng trong trận đánh thung lũng Ia Drăng 60 năm trước chậm rãi nói: “Tôi muốn tặng món quà Tây Nguyên này cho một người bạn đến từ nước Mỹ”.

null