Thời sự 70 năm thành lập Hải quân Nhân dân Việt Nam (7.5.1955 - 7.5.2025):

Cổ tích ở Trường Sa: Sống chết cùng nhau

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Cựu chiến binh Nguyễn Quang Hợi năm nay 66 tuổi, trẻ nhất trong 7 người trôi dạt trên biển Trường Sa, nhưng là chiến sĩ đầu tiên đổ bộ lên đóng giữ đảo Phan Vinh.

Nhớ lại câu chuyện gần 50 năm trước, ông Hợi bảo: "Nếu không có anh Hà và các anh động viên chăm sóc, tôi không còn sống đến ngày hôm nay".

Khắc dấu mạn xuồng

Ông Nguyễn Quang Hợi (sinh 1959, hiện đang ở xã Quảng Minh, H.Quảng Xương, Thanh Hóa), nhập ngũ tháng 10.1976 vào Lữ đoàn 146 Hải quân. Đầu năm 1978, đơn vị nâng cấp báo động chiến đấu, hạ sĩ Hợi nhận lệnh "sẵn sàng đi biển" và cuối tháng 3.1978, ông cùng 31 cán bộ, chiến sĩ xuống tàu HQ-680 của Hải đoàn 128 Hải quân; đến sáng 30.3.1978, đổ bộ lên đảo Hòn Sập (Phan Vinh).

Các cựu chiến binh (từ trái sang phải): Nguyễn Quang Hợi, Ngọ Văn Vượng, Lê Văn Mồi và tấm hình tư liệu 7 cán bộ chiến sĩ đảo Phan Vinh trôi dạt, cuối năm 1978. ẢNH: MAI THANH HẢI
Các cựu chiến binh (từ trái sang phải): Nguyễn Quang Hợi, Ngọ Văn Vượng, Lê Văn Mồi và tấm hình tư liệu 7 cán bộ chiến sĩ đảo Phan Vinh trôi dạt, cuối năm 1978. ẢNH: MAI THANH HẢI

"Lúc ấy tôi 19 tuổi, nhưng sống ở Phan Vinh từ ngày đầu đóng giữ, hay bơi lội, nên khi thấy đồng đội bị nạn, xung phong ngay", ông Hợi cười vậy và gật gù: "Mấy ngày đầu thì còn sức, nhưng càng về cuối càng đuối, nằm ngất lịm".

Ngày thứ 7 (4.11.1978) trôi dạt trên biển, nắng nóng và sóng to làm cả nhóm mệt lả. May mắn là buổi sáng hôm ấy, hạ sĩ Lê Văn Mồi phát hiện và vớt được một bẹ dừa thối, tìm kiếm bên trong có 1 con cua to bằng đồng xu và 4 con bằng hạt ngô. Thiếu úy Vũ Văn Hà chia đều: con to cho 3 người, 4 con nhỏ cho 4 người còn lại.

Buổi trưa, chiếc tàu cá nước ngoài hôm trước lại đến gần. 5 người nằm xuống giả chết. Thiếu úy Hà và chiến sĩ Củng vẫy tay xin cấp cứu, nhưng tàu cá tránh ra khoảng 20 m, cuối tàu có 2 người đàn ông xua tay, ra hiệu từ chối.

Thời điểm này, mọi người đều rộp da lở loét, sức lực cạn kiệt. Ai cũng đinh ninh sẽ chết trên biển, nên bàn bạc thiếu úy Vũ Văn Hà quyết định lấy đinh nhọn khắc vào mạn xuồng nhôm, đủ họ tên, năm sinh, quê quán của từng người và ghi rõ "quốc tịch Việt Nam". Buổi tối, thấy chiến sĩ Nguyễn Quang Hợi tím tái vì rét, đảo trưởng Hà và 5 anh em ngồi dựa lưng vào để truyền hơi ấm cho anh Hợi.

Chết cũng phải buộc dây giữ xác

Ông Lê Ngọc Củng (hiện đang ở thôn 6, xã Quảng Thái, H.Quảng Xương, Thanh Hóa) sinh năm 1955, học hết lớp 7 thì ở nhà làm ruộng. Cuối năm 1976, ông nhập ngũ vào Lữ đoàn 146 Hải quân. Do nhiều tuổi hơn các chiến sĩ mới cùng lứa, lại rành rẽ việc đi biển, nên khi khung đảo Hòn Sập (Phan Vinh) thành lập, ông được chỉ huy đơn vị đưa vào làm tiểu đội trưởng. Buổi sáng 30.3.1978, ông Củng là chiến sĩ đầu tiên nhảy từ tàu HQ-680 xuống biển, đổ bộ lên đảo Hòn Sập.

Bia chủ quyền trên đảo Phan Vinh, năm 2025. ẢNH: MAI THANH HẢI
Bia chủ quyền trên đảo Phan Vinh, năm 2025. ẢNH: MAI THANH HẢI

Trong suốt thời gian trôi dạt trên biển, ông Củng thường xuyên đảm nhiệm các ca gác đêm nên đêm ngày thứ 7 (4.11.1978), ông nghe thấy tiếng chim. Báo cáo với đảo trưởng Vũ Văn Hà, ông nhận lệnh: "Tăng cường quan sát nghe ngóng, xuồng vào gần đảo hoặc bãi ngầm nên mới có chim" và tập trung vào ca gác.

Khoảng 21 giờ đêm 4.11.1978, cả nhóm nghe tiếng ầm ầm. Cứ tưởng tiếng máy tàu, nhưng sau mới biết là sóng vỗ vào thềm san hô. Mọi người ngồi ra 2 bên mạn để xuồng khỏi bị lật. Khi sóng lớn từ thềm san hô bật ra ào vào làm chìm xuồng, Lê Văn Mồi là người còn khỏe nên nhảy xuống dò đáy. Khi chân anh chạm san hô và nước ngang ngực, mọi người cùng nhảy xuống, đẩy xuồng vào bãi cạn.

Hạ sĩ Ngọ Văn Vượng buộc xuồng vào đá san hô. Nhưng do mất sức, buộc không chắc nên xuồng trôi ra ngoài. Đảo trưởng Hà kêu gọi mọi người dồn sức đẩy xuồng vào hồ nước trong bãi và thay nhau lặn xuống buộc dây xuồng vào đá.

Sau khi dìu nhau leo lên xuồng nằm nghỉ, ai cũng bị ù tai, nước từ trong mũi và tai cứ trào ra. Được một lúc thì binh nhất Nguyễn Bá Khôi đau ngực, khó thở. Mọi người vây quanh, tập trung xoa miết mạnh để Khôi ấm. "Chúng tôi bàn nhau, nếu ai bị chết thì không được vứt xác xuống biển mà buộc dây giữ lại trên xuồng. Tôi và anh Hà thống nhất: "Nếu chết chúng ta sẽ chết cuối cùng, nếu còn sống trở về sẽ kết nghĩa anh em"", cựu chiến binh Lê Văn Mồi nhớ lại rành rọt vậy…

Được cứu sau 8 ngày đêm

Buổi sáng ngày thứ 8 (5.11.1978), mọi người tỉnh dậy, thấy xuồng nằm trong hồ nước giữa bãi san hô. Khi thủy triều rút, 6 người (chiến sĩ Vượng không ngồi dậy được) bò ra khỏi xuồng, xuống bãi san hô tìm đồ ăn. Ban đầu không tìm được gì, Củng và Khôi kiệt sức bò lại về xuồng nằm cùng Vượng. Thiếu úy - đảo trưởng Vũ Văn Hà và 3 chiến sĩ (Lê Văn Mồi, Nguyễn Quang Hợi, Vinh) tìm được 2 con ngao biển, dùng đá san hô đập vỡ vỏ, mang về xuồng chia nhau ăn sống.

Tàu 641 (sau là HQ-671) xuất phát tìm kiếm cứu nạn 7 cán bộ, chiến sĩ đảo Phan Vinh trôi dạt, cuối tháng 10.1978. ẢNH: TƯ LIỆU QCHQ
Tàu 641 (sau là HQ-671) xuất phát tìm kiếm cứu nạn 7 cán bộ, chiến sĩ đảo Phan Vinh trôi dạt, cuối tháng 10.1978. ẢNH: TƯ LIỆU QCHQ

Sau khi đã hồi sức bằng ngao biển và hải sâm, mọi người quan sát xung quanh và phát hiện 1 vật màu đen ngoài biển. Nhìn kỹ thì thấy vật đó tiến lại gần, nhận dạng là con tàu, giống tàu vận tải 641 mấy lần ra đảo Phan Vinh.

Cả nhóm bàn nhau khiêng xuồng ra khỏi bãi cạn, tiếp cận tàu. Nếu là tàu nước ngoài thì xin nước ngọt, đồ ăn. Lúc này, chiến sĩ Vượng đã kiệt sức, phải nằm trên xuồng cho mọi người loạng choạng khiêng xuồng vượt qua bãi đá.

Cách khoảng 1,5 km thì cả nhóm phát hiện đó là tàu hải quân ta. Trên tàu đang phát tín hiệu cờ tay của chiến sĩ thông tin và rất nhiều người ở trên boong. Như có sức mạnh, cả 6 người khiêng xuồng chạy băng băng qua bãi san hô.

"Đến gần hơn, chúng tôi thấy tàu 641 đang bắn pháo hiệu. Tự nhiên mọi người gục xuống, vừa bò vừa khóc nức nở… Tàu 641 dừng ngoài mép xanh, thả xuồng cao su, đưa 4 người yếu nhất (Vinh, Vượng, Củng, Khôi) ra trước, còn lại đi chuyến sau. Lên tàu, mọi người xúm lại đưa anh em vào giường đắp chăn, xoa dầu nóng. Thuyền trưởng Thuận và thuyền phó Chính phân công các thủy thủ chăm sóc và bón từng thìa cháo cho chúng tôi", ông Vũ Văn Hà nhớ lại vậy và rành mạch: "Sau 2 tiếng, tôi tỉnh hẳn và hỏi chỉ huy tàu, mới biết mình đã trôi dạt đến bãi cạn Kỳ Vân, cách đảo Phan Vinh 61 hải lý (gần 113 km) về phía đông nam"…

Chiều tối 5.11.1978, tàu 641 đưa 7 cán bộ, chiến sĩ về tới đảo Phan Vinh. Hôm sau, thiếu úy Vũ Văn Hà viết điện cơ yếu gửi ra Quân chủng Hải quân: "Nghẹn ngào xúc động, 7 anh em chúng tôi đã được Đảng, Bộ Quốc phòng, Quân chủng và tàu 641 đưa trở về với lòng mẹ. Chúng tôi hứa sẽ chóng hồi phục sức khỏe để tham gia học tập, công tác và đền đáp công ơn sâu nặng đó"…

(còn tiếp)

Theo báo cáo, Quân chủng Hải quân đã cử 2 tàu HQ-641 (sau đổi phiên hiệu là tàu HQ-671, được công nhận "bảo vật quốc gia", đang trưng bày tại Bảo tàng Hải quân, TP.Hải Phòng) và HQ-607 của Hải đoàn 125 (nay là Lữ đoàn vận tải quân sự 125, Vùng 2 Hải quân) kiên trì vượt qua sóng gió tìm kiếm 7 cán bộ, chiến sĩ đảo Phan Vinh trôi dạt trên biển.

8 giờ sáng 5.11.1978, tàu HQ-641 (do thiếu tá Võ Hán chỉ huy) đã tìm thấy bộ đội trên bãi Kỳ Vân (Trường Sa) và sau sự kiện này, tàu 641 được tặng thưởng Huân chương Chiến công hạng ba.

Trong cuộc tìm kiếm này, Bộ Quốc phòng cũng đã điều động máy bay C-130 (chiến lợi phẩm sau ngày 30.4.1975) của Trung đoàn 918 (nay là Lữ đoàn 918), Quân chủng Phòng không - Không quân đi tìm kiếm. Tuy nhiên, do xuồng bé, điều kiện thời tiết không thuận lợi, nên máy bay đã không phát hiện được mục tiêu.

Theo Mai Thanh Hải - Nguyễn Văn Hải (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Một góc trung tâm xã Kon Chiêng.

Đánh thức Kon Chiêng

(GLO)- Từ quốc lộ 19 rẽ vào tỉnh lộ 666 khoảng 40 km thì đến xã Kon Chiêng. Hai bên đường là những triền mía xanh mát, thấp thoáng những mái nhà sàn trong không gian xanh thẳm của núi rừng, gợi về một Kon Chiêng đang vươn mình đổi thay.

Những chiếc bè nuôi thủy sản của ngư dân bị sóng đánh vỡ tan, trôi dạt ven biển.

Xác xơ làng chài sau cơn bão dữ...

(GLO)-Sau cơn bão dữ Kalmaegi (bão số 13), những làng chài vốn yên bình, đầy sinh khí bỗng chốc trở nên xác xơ, trơ trọi và ngổn ngang chỉ sau vài giờ bão quét qua. Cảnh quan rồi sẽ dần hồi phục, nhưng những mất mát, tổn thất vẫn sẽ đè trĩu trên đôi vai người dân ven biển rất lâu nữa...

Cảnh hoang tàn, đổ nát ở làng chài Nhơn Lý, Gia Lai. Ảnh: Đức Nhật

Gượng dậy sau bão

Bão Kalmaegi (bão số 13) đã tan, trên dải đất ven biển Gia Lai, Đắk Lắk, người dân lặng lẽ nhặt lại từng tấm tôn, viên ngói, gom góp chút bình yên từ đống hoang tàn.

Giữa tầng mây giữ trời

Giữa tầng mây giữ trời

(GLO)- Đỉnh Hàm Rồng cao hơn 1.000 m so với mực nước biển. Sườn núi sương mờ bao phủ này là nơi cán bộ, chiến sĩ Đài Quan sát thuộc Đại đội Thông tin (Phòng Tham mưu, Lữ đoàn Pháo phòng không 234, Quân đoàn 34) đồn trú.

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Trong thời đại mà một thiết bị đeo tay có thể chứa đến 60 triệu bài hát, việc lựa chọn nghe nhạc từ một chiếc đĩa than tưởng như là lỗi thời. Nhưng thực tế, đó lại là biểu hiện của một xu thế tìm lại sự nguyên bản, chậm rãi và thật lòng trong trải nghiệm thưởng thức.

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ lọt Top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ và hành trình vào top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới

(GLO)- Với nghiên cứu về ô nhiễm vi nhựa và công nghệ xử lý nước thải, Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ (SN 1985, Phân hiệu Trường Đại học Nông Lâm TP. Hồ Chí Minh tại Gia Lai) được Đại học Stanford (Mỹ) và Nhà xuất bản Elsevier vinh danh trong top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

Sê San: Sông kể chuyện đời…

Sê San: Sông kể chuyện đời…

(GLO)- Dòng Sê San miệt mài chở nặng phù sa; sóng nước bồng bềnh không chỉ kể câu chuyện mưu sinh, bảo vệ phên giậu, mà còn gợi mở tương lai phát triển bền vững, góp phần khẳng định vị thế của vùng biên trong hành trình dựng xây quê hương, đất nước.

Ông Ksor Yung có lối sống trách nhiệm, gần gũi nên được mọi người quý mến. Ảnh: R’Ô Hok

Ksor Yung: Từ lối rẽ sai lầm đến con đường sáng

(GLO)- Từ một người từng lầm lỡ, ông Ksor Yung (SN 1967, ở xã Ia Rbol, tỉnh Gia Lai) đã nỗ lực vươn lên trở thành người có uy tín trong cộng đồng. Ông tích cực tham gia vận động, cảm hóa những người sa ngã, góp phần giữ gìn an ninh trật tự và củng cố khối đại đoàn kết dân tộc.

Thôn Lao Đu giữa bát ngát núi rừng Trường Sơn

Lao Đu đã hết lao đao

Nằm bên đường Hồ Chí Minh huyền thoại, cuộc sống của hơn 150 hộ dân thôn Lao Đu, xã Khâm Đức, TP Đà Nẵng nay đã đổi thay, ngôi làng trở thành điểm du lịch cộng đồng giữa bát ngát núi rừng. 

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

null