Chuyện giáo dục con cái của người Tây Nguyên xưa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Trong quá khứ, đồng bào các dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên thường có cách giáo dục con cái rất độc đáo: dựa vào cộng đồng. Vai trò của cộng đồng trong việc giáo dục, hình thành nhân cách cho con trẻ quan trọng đến mức có nhà nghiên cứu đã cho rằng: “Khó mà phân biệt một cách rạch ròi chức năng giáo dục trẻ em là thuộc về gia đình hay xã hội”.

Đồng bào các dân tộc Tây Nguyên luôn mơ ước có “con đàn cháu đống”. Điều này cũng dễ hiểu bởi xã hội Tây Nguyên trong quá khứ thường xảy ra xung đột giữa các tộc người; sản xuất lại thấp kém, năng lực y tế thô sơ nên tình trạng “hữu sinh vô dưỡng” vẫn xảy ra. Trong khi đó, tiền đề “làng đông mới mạnh, nhà đông người lúa mới đầy kho” khiến cho việc chào đời của một thành viên mới luôn được xem là vốn quý.

Gia đình là nơi trao truyền các giá trị tốt đẹp của dân tộc Việt Nam. Ảnh: NVCC

Gia đình là nơi trao truyền các giá trị tốt đẹp của dân tộc Việt Nam. Ảnh: NVCC

Ngoài việc phải tuân thủ nhiều điều kiêng cữ cùng các lễ thức trước và sau khi một đứa trẻ chào đời, việc chăm sóc, nuôi nấng chúng cũng luôn trong tình trạng nâng niu hết mức. Rất hiếm khi thấy người dân, nhất là phụ nữ cầm roi đánh con hoặc chửi mắng nặng lời. Với trẻ chưa có nhận thức, họ chỉ dỗ ngọt, quá lắm mới dùng đến biện pháp hù dọa. Với trẻ đã có nhận thức, cha mẹ dùng những lời bảo ban nhẹ nhàng hoặc hành động để làm gương. Vai trò giáo dục của gia đình chủ yếu ở giai đoạn này và vai trò của người mẹ thường quan trọng hơn người cha, nhất là đối với con gái.

Tuy nhiên, khi đứa trẻ khoảng 6-7 tuổi thì vai trò giáo dục của gia đình đã gần như nhường chỗ cho cộng đồng. Những đứa trẻ, đặc biệt là con trai sẽ cảm thấy hổ thẹn nếu ở độ tuổi này mà vẫn quẩn quanh bên mẹ. Con gái thì theo các bà, các chị học dần các công việc của giới mình. Con trai thì ra nhà rông ngủ với đám trai làng để nhận sự chỉ bảo, dìu dắt của đàn anh và các già làng trong mọi công việc của nam giới.

Trong mỗi cộng đồng, thường bao giờ cũng có đủ các người “thầy”: từ những việc quan trọng như làm nhà cửa, săn bắn, đánh cồng chiêng, tạc tượng mồ cho đến những việc nhỏ như đan lát, chế tác đồ gia dụng. Đêm đêm, dưới mái nhà rông bập bùng ngọn lửa, những người “thầy” sẵn sàng truyền đạt, chỉ bảo cho lớp trẻ một cách vô tư mà không bao giờ đòi hỏi một sự trả công bằng vật chất nào.

Không những được dạy bảo về kỹ năng thực hiện những công việc thường nhật trong làng, những người thầy cộng đồng ấy còn đóng vai trò quan trọng trong việc định hình nhân cách sống cho lớp trẻ. Từ những đêm sinh hoạt cộng đồng, những ai có hành vi xấu đều không lọt qua mắt mọi người. Cho nên, lúa bỏ trên chòi rẫy, trâu bò thả trong rừng, tổ ong trên cây… của ai người ấy sử dụng, không mất bao giờ.

Có người cho rằng, sở dĩ đồng bào các dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên trong quá khứ không có những thói xấu như ăn cắp, lừa đảo là do việc xử phạt rất khắt khe. Họ không thấy một phần lớn là nhờ vai trò giáo dục của cộng đồng. Hiệu quả là trong mỗi cộng đồng ai cũng ý thức tránh xa cái xấu, sống theo những chuẩn mực chung. Di sản của thế hệ đi trước được kế tục như một dòng chảy không bao giờ đứt đoạn mà không nhất thiết phải “cha truyền con nối”.

Có thể bạn quan tâm

Tìm lại dấu vết văn hóa Champa ở Tây Nguyên - Kỳ cuối:Phát lộ di chỉ đặc biệt ở Gia Lai

Tìm lại dấu vết văn hóa Champa ở Tây Nguyên - Kỳ cuối: Phát lộ di chỉ đặc biệt ở Gia Lai

(GLO)- Trong cuộc nói chuyện về văn hóa Champa với Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn (Bảo tàng tỉnh Gia Lai), người tham gia cùng với các nhà khảo cổ khai quật di chỉ tháp Chăm An Phú, anh đã đưa ra ý tưởng nên thành lập nhà trưng bày văn hóa Champa vùng Tây Nguyên ở vị trí An Phú, TP. Pleiku hiện nay.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Vấn vít tơ hồng

(GLO)- Một chiều, khi chở con gái đi dạo, tôi bần thần dừng lại trước một bờ giậu thấp vàng ruộm dây tơ hồng. Con gái tôi thích thú ồ lên khi thấy loài dây leo lạ. Nghe tôi nói tên, con còn thắc mắc vì sao dây leo chỉ có màu vàng, hoa thành chùm trắng mà lại gọi là dây tơ hồng.

Thơ Lê Thị Kim Sơn: Đa mang ánh chiều

Thơ Lê Thị Kim Sơn: Đa mang ánh chiều

(GLO)- "Đa mang ánh chiều" của tác giả Lê Thị Kim Sơn là chiêm nghiệm về sự mong manh của thời gian và cả cảm giác cô đơn, lạc lõng khi đối diện với ánh chiều tắt dần. Mạch cảm xúc bài thơ diễn ra trong một không gian yên ả, tưởng chừng như thanh bình nhưng lại chất chứa nhiều nỗi niềm sâu kín...

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

(GLO)- Phố núi Pleiku (tỉnh Gia Lai) hơn nửa thế kỷ trước có gì thú vị? Triển lãm ảnh “Ký ức Pleiku” diễn ra tại Bảo tàng tỉnh từ ngày 24-1 đến 21-2 đưa người xem bước vào chuyến du hành trở về Pleiku xưa, thêm cơ sở so sánh với sự phát triển không ngừng của đô thị trung tâm khu vực Bắc Tây Nguyên.

Tản mạn chuyện tình yêu

Tản mạn chuyện tình yêu

(GLO)- Trong một giờ học liên quan đến nội dung giáo dục giới tính, sau nhiều vấn đề được nêu ra thảo luận khá sôi nổi, tôi đặt câu hỏi thăm dò thử xem các em học sinh suy nghĩ thế nào về tình yêu ở tuổi học trò. Lớp học ngay lập tức được chia thành 2 nhóm với các ý kiến trái chiều.

Thanh âm quê nhà

Thanh âm quê nhà

(GLO)- Sinh ra vào những năm đầu thập niên 70 của thế kỷ XX, tuổi thơ tôi gắn liền với những cánh đồng lúa xanh mướt, con đường làng quanh co và những ngôi nhà tranh đơn sơ mộc mạc. Quê nhà dẫu còn nghèo khó nhưng lại chứa đựng biết bao kỷ niệm đẹp đẽ, khó quên.

Cỏ xanh về phía cũ

Cỏ xanh về phía cũ

(GLO)- Bài thơ “Cỏ xanh về phía cũ” của Vân Phi như một bức tranh ký ức trầm lắng về mái ấm gia đình, nơi thời gian dường như lặng lẽ quay trở lại qua những hình ảnh quen thuộc, giản dị thấm đượm tình cảm và ký ức sâu sắc khiến người ta thổn thức.

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

Nâng cao chất lượng các danh hiệu văn hóa ở cơ sở

(GLO)- UBND tỉnh Gia Lai ban hành QĐ số 60/2024/QĐ-UBND quy định chi tiết tiêu chuẩn xét tặng danh hiệu “Gia đình văn hóa”, “Thôn, tổ dân phố văn hóa”, “Xã, phường, thị trấn tiêu biểu” để hướng dẫn thực hiện, bảo đảm phù hợp với đặc thù văn hóa và tình hình kinh tế-xã hội của địa phương.

Mùa đót

Mùa đót

(GLO)- Mỗi khi trời đất được sưởi ấm dần từ những tia nắng mùa xuân, cây lá bên đường xanh non nảy lộc, hoa tươi thắm sắc, tôi lại bâng khuâng nhớ về những điều gần gụi. Thoáng thấy dáng má cặm cụi bên hiên ngồi tết lại cây chổi đót đã bung ra những lạt mây, tôi chợt nhớ về những mùa đót cũ.

Minh họa: HUYỀN TRANG

Ngát hương mùa hoa trắng

(GLO)- Đầu xuân mới, Tây Nguyên khoác lên mình tấm áo trắng tinh khôi của những vườn rẫy cà phê. Đó là lúc đất trời như giao hòa trong sắc hương, khi từng chùm hoa trắng muốt nở rộ trên những cành cây, tỏa hương ngọt ngào quyến rũ khắp không gian.