Chợ làng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Chợ làng được nhóm họp trên bãi đất trống. Chiều về, chợ trở thành nơi đông vui và nhộn nhịp nhất của làng.
Mỗi ngày, khoảng sau 15 giờ, những người nông dân Jrai từ nương rẫy, đồng ruộng trở về, họ mới xuống chợ để bày bán những thứ vừa thu hoạch được. Đó là những bó rau, mớ cua đồng, cá đồng hay những quả sầu riêng vừa lượm trên mảnh vườn thơm lựng, chùm quả vú sữa căng mọng, những rổ chòi mòi, rổ trâm rừng tim tím bắt mắt. Xen lẫn giữa những tiếng gọi mời mua bán là câu chuyện nhà, chuyện rẫy, chuyện học hành của con cái... của các bà, các mẹ. 
Đi chợ làng vào mùa mưa, ta sẽ bắt gặp những gùi nấm rơm, nấm mối, những gùi măng, mụt nào mụt nấy mập mạp hay những bó rau rừng xanh mởn. Mùa nắng, sẽ có những chùm vải, chôm chôm rừng, quả mít vườn mùi thơm dậy lên cả góc chợ… cứ mặc sức mua mà không cần phải đắn đo e ngại chuyện chất bảo quản hay thuốc kích thích, bởi đó toàn là những thứ thu hái từ vườn nhà của những người dân Jrai trong làng.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Tôi thích đi chợ làng, vì ở đó có những thứ rất đỗi gần gũi, gợi nhớ về những ký ức xưa cũ. Từ những gùi chòi mòi, trâm rừng chín tím đến mớ cá, lươn đồng bơi trong cái chậu nhỏ. Tất cả đều gắn với những kỷ niệm khó quên.
Ấy là kỷ niệm ngày bé được ba cho đi bắt cá cùng. Ba tôi ngăn một phần con mương chảy qua đám ruộng, bỏ xuống đó vài cành cây, độ 1 tuần là có thể tát nước và bắt cá. Có hôm, ba bắt được nhiều cá, mẹ dùng một phần để dành nấu canh chua, phần còn lại mang xuống chợ bán, lấy tiền mua một vài món khác để thêm vào bữa cơm cho cả nhà.
Ấy là những trưa hè, trẻ con chúng tôi bàn bạc nhau trốn ngủ trưa, chạy ù ra bụi tre đầu làng “tập kết”, đông đủ thì cả nhóm lên đồi tìm sim, tìm trâm rừng… ăn cho miệng môi đứa nào cũng tím rịm, bữa thì rủ nhau lần theo các khe suối tìm lần những đọt rau dớn mập mạp mang về cho mẹ và được ba khen khi bữa cơm chiều của cả nhà có thêm món rau dớn xào tỏi đổi vị.
Hay thi thoảng xuống chợ làng, bắt gặp mùi thơm dịu ngọt của quả thị mà thuở nào, tôi vẫn thường được anh bạn ở nhà bên mang sang cho. Mùi thơm của quả thị phảng phất trong căn phòng đến mấy ngày liền.
Chợ làng nơi tôi sống thường nhóm họp buổi chiều nên người đi chợ cũng không phải tất bật vội vàng như ban sáng, cứ chậm rãi mà lựa chọn những thứ vừa ý. Tôi thường nán lại lâu hơn trước những chiếc gùi đầy hoa sen, hoa súng và bao giờ cũng mua một bó mang về. Giữa mua bán tấp nập, những gùi hoa ấy như một chấm cọ nhẹ nhàng nhưng lại rất đỗi cuốn hút, gần gũi.  
Thường thì cuối tuần, sạp hàng đồ chơi mới được bày bán, trẻ con được mẹ cho theo xuống chợ dán mắt vào những chiếc ô tô, máy bay, búp bê, lật đật… Mỗi lần ngang qua sạp hàng ấy, tôi vẫn thường mua vài thứ tặng các em nhỏ đang đứng xung quanh. Nhìn những đôi mắt sáng lên vì được quà của các em tôi thấy lòng mình ấm hẳn.
Và, cũng vào những chiều cuối tuần, người trong phố thường ngược đường tìm xuống chợ làng để tìm mua thực phẩm sạch cho gia đình. Tôi cũng không ngoại lệ. Hôm nào đi chợ làng, tôi thường mua rất nhiều thứ, mua cho gia đình mình rồi có khi mua cả cho người thân vì thực phẩm sạch, ngon và rẻ!
PHÚC AN

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

(GLO)- Những ngày này, công tác chuẩn bị cho triển lãm “Về miền đất đỏ” của các nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam đang được gấp rút triển khai nhằm kịp ra mắt đông đảo công chúng yêu nghệ thuật vào ngày 20-10, đúng dịp kỷ niệm 95 năm Ngày Phụ nữ Việt Nam.

null