Càng sống ảo, tôi càng thấy cô đơn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Tôi tìm đến mạng xã hội để giải tỏa, tâm sự, nhưng càng ngày, nó càng khiến tôi cảm thấy cô đơn hơn.


Tôi bắt đầu viết blog từ khi học lớp 10, không phải vì muốn tìm kiếm sự nổi tiếng hay được nhiều người biết đến, mà đơn giản đó là cách duy nhất tôi giãi bày tâm sự. Tôi không lập một trang blog riêng, mà viết chúng trên một trang facebook ảo. Có lẽ vì với facebook, có nhiều bạn bè và sự tương tác nhanh chóng khiến tôi cảm thấy mình bớt cô đơn hơn.

 

 Tôi lên mạng để mong trốn thoát khỏi nỗi cô đơn. (Ảnh minh họa)
Tôi lên mạng để mong trốn thoát khỏi nỗi cô đơn. (Ảnh minh họa)



Ngày đầu tiên, tôi viết những câu chuyện của mình trên facebook đó là ngày u ám nhất trong cuộc đời tôi và nó cũng mở ra hàng loạt những sóng gió sau này. Tôi đã khóc rất nhiều khi viết những dòng đầu tiên: “Tôi cô đơn, cô đơn hơn hết thảy các sinh linh đang tồn tại. Mỗi ngày tôi đều muốn cuộn tròn trong chiếc chăn, hay ngồi thu mình trong một góc phòng thật tối, nơi nếu tôi khóc, cũng không ai có thể nhìn thấy khuôn mặt tôi lúc ấy. Lẻ loi, cô đơn là tất cả những gì tôi đang cảm thấy lúc này. Tôi luôn tự hỏi, tại sao mình lại có mặt trên đời này. Thậm chí, tôi ước rằng vòng đời của con người chỉ ngắn như những loài sinh vật khác, như vậy sẽ tốt biết bao”.

Và rồi, tôi đặt nick facebook đó là Cô đơn. Mỗi ngày, sau khi đến trường tôi đều ôm lấy chiếc máy tính, viết đến tận nửa đêm. Trang mạng cá nhân của tôi không có ai là bạn bè thực, tôi kết bạn một cách ngẫu nhiên và rồi, càng ngày lượt người theo dõi tôi càng đông.

Nhớ lại ngày ấy, lý do mà tôi lên mạng để tự “bóc mẽ” tâm trạng của bản thân vì chuyện gia đình khiến tôi suy sụp hoàn toàn. Tôi sinh ra trong một gia đình cơ bản, bố là bác sỹ, mẹ là giáo viên. Tôi vẫn luôn cho rằng, mình là đứa trẻ may mắn khi có một gia đình tốt.

Thế nhưng, ngay trước ngày tôi thi vào lớp 10, tôi đã phát hiện ra một sự thật động trời. Hóa ra, tất cả chỉ là giả dối, bố mẹ tôi không hề hạnh phúc như tôi tưởng. Bố tôi có nhân tình bên ngoài và còn có 1 đứa con trai 3 tuổi, còn mẹ tôi cũng đã sớm tìm cho mình một tình yêu mới. Họ chỉ đợi cho tôi thi vào đại học sẽ ly hôn để ai đi đường nấy.

Khi vô tình phát hiện được sự thật này, mọi thứ trong tôi dường như sụp đổ. Hóa ra, lâu nay mọi chuyện chỉ là sự giả dối, diễn kịch. Tôi cảm thấy rợn người khi ngay cả khi tôi biết mọi chuyện, bố mẹ tôi vẫn cố diễn kịch có mặt người khác. Sau này, khi tôi học đến lớp 10, hai người họ đã chia tay sớm hơn kịch bản dự kiến. Bố có vợ mới, mẹ cũng lấy chồng, còn tôi về ở với bà nội. Cuộc sống bận rộn, càng ngày, bố mẹ đến thăm tôi càng ít, tôi cảm thấy cô đơn, cô đơn tột cùng, hơn hết, bởi tôi vẫn chưa hết sốc sau những gì diễn ra.

Từ đó, tôi ngày càng lên mạng nhiều hơn, chỉ ở đó, tôi mới được tâm sự, trải lòng mình. Tâm sự cùng người lạ có nhiều điều thú vị, tôi có thể nói thật, nói hết tâm trạng của mình mà không cần giấu diếm, đơn giản vì nơi đó không ai biết tôi là ai.

Đến khi tốt nghiệp đại học, đi làm, tôi vẫn giữ thói quen đó. Mỗi ngày từ 8h sáng đến 7 giờ tối, tôi hoạt động như một chiếc máy năng suất, hiệu quả, nhưng vô tình, lạnh lùng. Ở tuổi bao cô gái khác đang tay trong tay với người mình yêu, thì tôi lại cảm thấy chán ghét tình yêu nam nữ. Tôi lao vào kiếm tiền, mua những thứ  mình thích và buổi tối lại về nhà ngồi viết blog. Tôi cảm thấy ổn với cuộc sống hiện tại!

Nhưng tôi đã sống như vậy gần chục năm nay, dạo gần đây, viết blog không giúp tôi cảm thấy thoải mái, mà nó khiến tôi cô đơn hơn nữa. Tôi nhận ra, trong số cả nghìn bạn bè trên facebook, tôi chẳng có lấy một người bạn thực sự để tâm sự. Lúc tôi vui, tôi buồn, cũng không thể chia sẻ cùng ai, tôi cảm thấy lạc lõng với những chấm xanh trên khung chat. Tôi mất dần cảm hứng để viết lách, nhưng lại không có cách nào khác để giải tỏa. Mỗi tối trở về nhà, tôi thèm khát có một ai đó để tâm sự, để nói chuyện, nhưng từ trước tới nay, tôi chưa từng thân với bất cứ ai. Sợ rằng, nếu cứ tiếp tục như vậy, tôi sẽ phát điên vì bị nỗi cô đơn nuốt chửng. Tôi nên làm gì lúc này đây?

PV (VOV)

Có thể bạn quan tâm

Chiến dịch Thanh niên tình nguyện hè năm 2025: Đồng lòng, chung sức, lan tỏa mạnh mẽ

Chiến dịch Thanh niên tình nguyện hè năm 2025: Đồng lòng, chung sức, lan tỏa sức trẻ

(GLO)- Chia sẻ với phóng viên Báo và phát thanh, truyền hình Gia Lai, anh Đỗ Đức Thanh-Phó Bí thư Thường trực Tỉnh đoàn, Trưởng Ban Chỉ đạo Chiến dịch, nhấn mạnh Chiến dịch thanh niên tình nguyện hè năm 2025 đạt được nhiều kết quả tích cực nhờ sự đồng lòng, chung sức của tổ chức đoàn các cấp. 

Thế hệ trẻ ngày càng quan tâm và muốn tìm về lịch sử

Thế hệ trẻ ngày càng quan tâm và muốn tìm về lịch sử

Nếu như trước đây, không ít bạn trẻ từng cho rằng lịch sử là khô khan và khó nhớ, thì hôm nay, Triển lãm "95 năm Cờ Đảng soi đường" đã biến lịch sử từ những trang sách tưởng chừng khô khan thành trải nghiệm đầy cảm xúc, khơi dậy trong giới trẻ niềm tự hào và trách nhiệm tiếp bước cha ông.

Nhiều hoạt động ý nghĩa tại chương trình tình nguyện Vì cuộc sống cộng đồng ở xã Phù Mỹ Nam

Nhiều hoạt động ý nghĩa tại chương trình tình nguyện Vì cuộc sống cộng đồng ở xã Phù Mỹ Nam

(GLO)-Chào mừng Đại hội Đoàn các cấp, tiến tới Đại hội đại biểu Đoàn TNCS Hồ Chí Minh tỉnh Gia Lai lần thứ I, Đại hội Đoàn toàn quốc lần thứ XIII, ngày 6-9, Đoàn UBND tỉnh, Đoàn Các cơ quan Đảng tỉnh tổ chức chương trình tình nguyện Vì cuộc sống cộng đồng tại xã Phù Mỹ Nam.

Trao Huy hiệu “Tuổi trẻ dũng cảm” cho học sinh cứu người đuối nước ở xã Chư Sê

Trao Huy hiệu “Tuổi trẻ dũng cảm” cho học sinh cứu người đuối nước ở xã Chư Sê

(GLO)- Thừa ủy quyền của Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh, ngày 5-9, anh Nguyễn Chí Hiếu-Phó Bí thư Tỉnh đoàn Gia Lai đã trao Huy hiệu “Tuổi trẻ dũng cảm” cho em Kpă Hăn (học sinh lớp 6B, Trường THCS Mạc Đĩnh Chi, xã Chư Sê) vì có hành động dũng cảm cứu người bị đuối nước.

Người trẻ Jrai kể chuyện buôn làng trên mạng xã hội

Người trẻ Jrai kể chuyện buôn làng trên mạng xã hội

(GLO)- Hòa vào dòng chảy thời đại, một số bạn trẻ người Jrai đã khéo léo tận dụng mạng xã hội để kể những câu chuyện chân thực về đời sống, phong tục và sinh hoạt cộng đồng của đồng bào dân tộc mình. Qua đó, họ góp phần đưa hình ảnh đất và người cao nguyên gần gũi hơn với cộng đồng mạng.

Cô gái Gia Lai chinh phục những đỉnh trời

Cô gái Gia Lai chinh phục những đỉnh trời

(GLO)- Chỉ nặng 36 kg nhưng Trương Mỹ Châu - nữ kỹ sư nông nghiệp đã chinh phục 15 đỉnh núi cao nhất Việt Nam, đặt chân lên tứ đại đỉnh đèo của Tây Bắc, đạp xe qua 7 quốc gia Đông Nam Á và dành trọn một tháng leo núi tuyết ở Nepal.

Tôi yêu Tổ quốc tôi

Lan tỏa thông điệp "Tôi yêu Tổ quốc tôi"

(GLO)- Chào mừng kỷ niệm 80 năm Quốc khánh nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (2/9/1945 - 2/9/2025), từ đầu tháng 8-2025 đến nay, Tỉnh đoàn-Hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam tỉnh triển khai hành trình “Tôi yêu Tổ quốc tôi”-tặng cờ Tổ quốc và ảnh Bác Hồ cho người dân biên giới, hải đảo.

Người kể chuyện An Toàn bằng rượu sim

Người kể chuyện An Toàn bằng rượu sim

(GLO)- Những ngày tháng 8, núi rừng An Toàn tím biếc sắc quả sim chín. Từ nguồn nguyên liệu này, chị Đỗ Thị Thu Thảo (chủ cơ sở An Mộc Thảo, xã An Hòa) đã xây dựng thương hiệu rượu SimMo8, kết tinh giữa thiên nhiên, tri thức bản địa và hành trình trở về của người con quê hương.

Sản phẩm thủ công rực sắc màu hướng về Quốc khánh

Sản phẩm thủ công rực sắc màu hướng về Quốc khánh

(GLO)- Những chiếc kẹp tóc, móc khóa làm bằng len, sản phẩm thêu hay túi cỏ bàng mộc mạc được bàn tay những người thợ thủ công tỉ mỉ điểm tô sắc đỏ rực rỡ. Những món đồ giản dị ấy khi bày bán đã góp thêm sắc màu Quốc Khánh 2-9, gửi gắm tinh thần đoàn kết và niềm hân hoan của người dân Gia Lai.