Bhơ Hôồng bên dòng sông Côn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Thượng nguồn dòng sông Côn xuất phát từ huyện Nam Đông (Thừa Thiên Huế). Con sông quanh co giữa rừng theo hướng bắc-nam, đi qua các xã A Ting, Sông Kôn, Kà Dăng (huyện Đông Giang) rồi hòa vào dòng sông Vu Gia tại xã Đại Lãnh (huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam).
Dòng sông uốn khúc giữa rừng.
Dòng sông uốn khúc giữa rừng.
Về làng ăn gạo ba trăng
“Người Cơ Tu có giống lúa ba trăng. Đó là giống lúa cạn, ngắn ngày cứu đói. Đói là ngày xưa thôi, chứ nay khác rồi”, một người bạn nói với tôi như vậy và dẫn tôi về làng bạn bên kia bờ sông Côn.
Chúng tôi băng qua cây cầu treo vô làng Bhơ Hôồng (xã Sông Kôn, Đông Giang), buổi sớm mai, âm thanh lao nhao của đàn vịt, đàn gà rộn rã ngày mới. Tại nhà văn hóa cộng đồng cách làng Bhơ Hôồng không xa đang có giải bóng chuyền, thanh niên trong làng đi thi đấu hết. Ông Achắc Anhơr (già làng Alăng Bảy), 92 tuổi, sửa soạn mấy nhạc cụ truyền thống để chuẩn bị đi dạy cho nhóm con cháu. Cả làng hiện có 15 người trong đội trình diễn các nhạc cụ của người Cơ Tu. Già Bảy vừa chỉ đạo trình diễn mà cũng là người thầy khó tính trong làng.
“Mình hay đi sang Thừa Thiên Huế để chỉ người dân hát lý, nói lý bên đó. Bày họ cách đánh cồng chiêng, chơi nhạc cụ, thổi khèn nữa. Sắp trẻ làng mình mới chỉ có hai, ba người biết thổi khèn sơ sơ thôi. Mình dạy kỹ nên chúng học phải từ từ. Các bài khèn dùng cho từng mục đích như khi nhảy múa cả làng, mời khách thăm nhà ăn cơm…”, già Bảy cho hay.
Nước sông Côn ngày càng cạn dần, mùa này có vài đoạn khô trơ đáy. Giai đoạn những năm 1960 nước sâu quá đầu người. Ngày trước, khúc sông ở những khu K8, K9 của huyện Đông Giang còn có con cá chình quậy đục nước. Bây giờ thì không.
Bên dòng sông Côn thuở trước, biết bao cặp nam nữ của làng cũng nên duyên từ chính tiếng khèn của người con trai. Nhớ ngày còn chiến tranh, dù bom đạn ác liệt nhưng tiếng khèn của già Bảy khi đó đã động lòng được cô thôn nữ chính là người vợ hiện nay, bà Bríu Thị Lee. “Mình suy nghĩ, muốn nói điều chi cũng chỉ dám thể hiện thông qua chiếc khèn ni thôi. Ngại lắm”, già Bảy thổi lại một đoạn “lời tỏ tình” năm xưa, nhịp nhanh chậm đan xen nhau. Tiếng khèn rền vang có chút lúng túng như của những chàng trai tuổi đôi mươi.
Dân làng sống quy tụ bên dòng sông, con cháu sinh ra từ làng bày dạy nhau lẽ sống, điều hay. Ở Bhơ Hôồng, đôi lúc lũ trẻ đùa vui hằng ngày dẫn đến xích mích mấy chuyện cỏn con, người già rất ít khi la rầy. Họ tập trung chúng lại dưới mái Gươl giảng giải cho chúng hiểu chuyện qua câu nói lý. Vừa răn dạy, cũng chính là gợi nhớ lại lời người xưa mong con cháu mình sống hòa thuận, yêu thương nhau.
“Cho con trâu, cho con bò, cho của cải, cho ché. Sui gia cho cá, cho rượu uống. Hai bên phải đoàn kết lấy nhau…”, lời một đoạn hát lý truyền thống Cơ Tu mang cái ân tình hai nhà kết sui với nhau.
Cuộc sống đổi thay, bây giờ có những người trẻ lớn lên thường muốn đi làm ăn xa, nhưng theo tập quán của đồng bào Cơ Tu thì không nên. Các thành viên của làng làm việc chi cũng đều định cư gần nhà. Mẹ cha thương con cái, con đi xa cha mẹ mong nhớ, không thể sống tách rời.
Già Alăng Bảy còn nhớ, ngày dân làng mới tập trung về làng Bhơ Hôồng, những suy nghĩ, tư tưởng còn nhiều lạc hậu. Ngày đó nhà nào có con dựng vợ gả chồng thường tổ chức gần một tháng. Già Bảy thấy quá tốn kém, trai làng nhậu nhẹt nhiều ngày không tốt. Ông góp ý cùng những bậc cha chú trong làng dần đổi thay nếp sống chung. Tiệc cưới xin không còn kéo dài, đến nay, bao nhiêu cặp vợ chồng chỉ tổ chức tiệc mừng một ngày.
“Người già trong gia đình phải biết làm gương cho con cháu. Nó còn nhỏ, có nhiều điều chưa phải thì mình răn dạy. Mỗi gia đình của làng đều tốt thì cả làng sẽ tốt”, già Bảy nói.
Từng vào sinh ra tử ở nhiều chiến trường trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, khí phách của già Bảy vẫn mạnh mẽ, cương quyết đậm chất người lính khi xưa. Ngày còn đạn bom giày xéo trên đất quê hương, hàng trăm gia đình chỉ có vài ba gốc sắn ăn cho một ngày dài. Nông sản không trồng được, đất rừng bị giặc phá nát. Thoắt cái, hơn 40 năm sau, cuộc sống ở Bhơ Hôồng giờ đây trù phú một sắc xanh của cây lúa, cây cau, cây mít…
Mùa đi săn bắt, có khi trai làng lội bộ dọc bờ sông Côn thả tấm lưới. Để lưới ở đó, họ băng lên rừng theo dấu đàn chim đánh bẫy. Nhằm tránh làm đàn chim rừng phát hiện, nhóm người đi săn khi trao đổi, nói chuyện luôn dùng một nhạc cụ bằng ống tre để thổi, tựa tiếng chim giữa rừng.
Cuộc sống dựa sông, đi săn nhờ rừng là vậy.
Vị “sứ giả” nơi lưng chừng mây
Dòng sông Côn bao đời xanh mát. Sông ôm lấy từng nét mộc mạc, cái khéo tay của người dân xứ này.
Cuộc sống dân làng Cơ Tu nhẹ nhàng, đơn giản như chiếc A Đhung, hay chiếc Hi Đing treo trên giàn bếp. Người Cơ Tu bản địa dùng mấy chục năm càng ngày càng bền chắc. Dây mây bứt trên rừng, người chồng kéo sợi mây về, chẻ nhỏ, đan lại làm chiếc gùi cho vợ đi rẫy. “Sợi dây tinh thần” kết nối tình thân ấy như dòng Côn uyển chuyển với bao bận đổi thay của bản làng.
Lớp thế hệ người già ăn con cá sông Côn, hưởng đọt chuối trên triền đồi như sợ một ngày không còn ai kế tục nghề đan lát. Họ hội họp, chọn ra những thanh niên khéo tay, biết quý trọng giá trị của tộc người để truyền nghề. Ở Bhơ Hôồng hiện nay đã thành lập một nhóm người thợ chuyên đan lát mây tre truyền thống. Người góp sức vào việc bảo tồn và trực tiếp dạy nghề đan lát tại làng là ông Bhling Blóo, 60 tuổi.
Bởi nắm chắc những kỹ năng đục đẽo, vót mây, buộc lạt mà ông Blóo đi suốt. Dọc dòng sông Côn, từ xã này qua xã khác, hễ ai cần sửa nhà gỗ hay đặt chiếc gùi mây…, người đàn ông uy tín của làng này không ngại. Thoắt cái mấy hôm, mái hiên nhà gỗ lại khang trang, cái gùi đi rừng đựng măng đã xong.
Cộng đồng người Cơ Tu sống bên dòng sông Côn giờ đây đã phát triển hơn mấy chục năm về trước. Phụ nữ không còn phải đi bộ từ nhà ra chợ. Xe cộ, đường sá khang trang hơn. Giữa cuộc sống hiện đại với các vật dụng gia đình tiện nghi, vậy nhưng đồng bào Cơ Tu ở Đông Giang vẫn luôn tự hào mỗi khi nhắc lại những giá trị lịch sử, văn hóa của mình.
Đã gần 10 năm kể từ ngày làng Bhơ Hôồng trở thành điểm tham quan du lịch, cây x’nur (cây nêu) vẫn đứng hiên ngang giữa sân làng. Bây giờ, nếp nhà sàn đã không còn nhiều.
Bê-tông hóa cột nhà, mái tôn đỏ thay cho lớp lá truyền thống. Nhà sàn làm bằng cây gỗ khoảng 5 năm sẽ bị hư hại, cần thay cây mới. Những năm qua, lượng gỗ từ rừng xanh không còn như trước. Bà con đồng bào ở Bhơ Hôồng muốn giữ nếp nhà sàn truyền thống cũng khó hơn. Gỗ rừng đã cạn. Xi-măng, gạch, thép được dùng tạo phần nền móng cho ngôi nhà.
Già Bảy buồn: “Ngôi nhà Gươl đã sửa lại lớp mái lá khác, cũng nhờ con cháu ở gần đây. Ai có công góp công, ai có đọt lá thì mang đến. Vì cố gắng giữ cái tập tục nhà ở bao đời cho thế hệ sau mà làng phải họp hội kỹ lưỡng trước khi sửa nhà”.
Bhơ Hôồng làm du lịch cộng đồng, sông Côn trở thành vị “sứ giả” mang thương hiệu núi rừng đến với khách thập phương. Nhờ vậy, cuộc sống của bà con xứ này phát triển, thêm phần khấm khá. Trẻ con Cơ Tu bây giờ đã biết nói “Hello”, “Nice to meet you” mỗi khi có khách nước ngoài vô nhà hỏi thăm đường.
Sắc mầu tự nhiên của con sông Côn tuôn chảy trước làng Bhơ Hôồng hàng trăm năm qua càng quyến rũ giữ chân du khách lui tới. Trời xế trưa, hai vị khách phương T ây vừa check-in bên mé sông Côn, họ vào thăm làng. Thẳng hướng tìm đến mái hiên nơi tiếng khèn của già Alăng Bảy ngân vang, họ cười tươi như thể gặp “người làng mình”.
Theo TRƯỜNG MAI (NDĐT)
 

Có thể bạn quan tâm

Cửu Trại Câu du ký

Cửu Trại Câu du ký

Nơi chúng tôi đến trong chuyến đi dài ngày lần này là vùng đất Cửu Trại Câu xinh đẹp, một trong những danh lam thắng cảnh của Tứ Xuyên, rất đắc địa về mặt phong thủy của Trung Hoa lục địa.

Những người 'vác tù và' bảo vệ rừng ở Yên Bái

Bảo vệ lá phổi xanh Mù Cang Chải

Dưới những tán rừng xanh ngát tại Khu bảo tồn loài và sinh cảnh Mù Cang Chải ( Yên Bái), những năm trở lại đây, người dân xã Chế Tạo chủ động xã hội hóa từ nguồn dịch vụ môi trường rừng thành lập các tổ đội trực tiếp tuần tra, kiểm tra hàng tuần để bảo vệ những “lá phổi xanh” này.

Bảo vệ động vật hoang dã trên dãy Trường Sơn: Xuyên rừng tìm dấu chân thú

Bảo vệ động vật hoang dã trên dãy Trường Sơn: Xuyên rừng tìm dấu chân thú

Ẩn sâu dưới những tán rừng xanh thẳm của Vườn quốc gia Vũ Quang là thế giới đầy sống động của vô số loài động vật quý hiếm. Để sở hữu cánh rừng già cổ thụ với hàng nghìn loài động vật, có những “chiến binh” đang ngày đêm thầm lặng bảo vệ kho báu khổng lồ giữa đại ngàn Trường Sơn.

Sơn thếp cho chén vỡ hóa lành

Sơn thếp cho chén vỡ hóa lành

Bên đống bát đĩa vỡ toang, mọi người hì hụi chọn ra những cái tan nát nhất để thực hành một kỹ thuật thú vị trong nghệ thuật sơn ta, đó là thếp vàng - bạc, mục đích hàn gắn lại sản phẩm, che đi vết vỡ bằng kỹ thuật sơn thếp, dưới sự hướng dẫn của họa sĩ Nguyễn Xuân Lục.

Cán bộ an ninh gặp gỡ, tuyên truyền người dân không nghe kẻ xấu lôi kéo vượt biên. Ảnh: T.T

Buôn làng rộng lòng bao dung - Kỳ cuối: Thức tỉnh những người lầm lỡ

(GLO)-Giữa tháng 3-2024, Thiếu tướng Rah Lan Lâm-Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Công an tỉnh cùng đoàn công tác của Bộ Công an có chuyến sang Thái Lan để gặp gỡ những người dân tộc thiểu số Việt Nam đang cư trú bất hợp pháp ở 2 địa điểm thuộc huyện Bang Yai, tỉnh Nonthaburi.

Hậu phương người lính - điều chưa kể

Hậu phương người lính - điều chưa kể

LTS: Chấp nhận dấn thân và hy sinh để bảo vệ đất nước, những người lính Quân đội nhân dân Việt Nam luôn nêu cao ý chí quyết tâm gìn giữ, tỏa sáng hình ảnh anh “Bộ đội Cụ Hồ” nơi tuyến đầu gian khó. Song ít ai biết rằng, phía sau họ là hy sinh thầm lặng, những nỗi niềm canh cánh của người hậu phương.