30 ngày trong bệnh viện dã chiến: Vợ chồng cùng ra trận

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
“Hiện tại, vợ chồng em phục vụ tại bệnh viện dã chiến, nhờ ông bà chăm hai bé ở nhà. Em chỉ lo lắng là bé nhỏ bị suyễn, những lúc bé hồi hộp gì đó mà không có ba mẹ ở gần...”.

thu dung điều trị Covid-19 số 12. Ảnh: Như Lịch
thu dung điều trị Covid-19 số 12. Ảnh: Như Lịch
Chị Huỳnh Thị Cẩm Châu (31 tuổi, điều dưỡng đội sàng lọc bệnh nhân) ứa nước mắt cho biết. Tại những bệnh viện (BV) thu dung điều trị Covid-19, có những đôi vợ chồng phải gác lại niềm riêng để cùng ra trận.
Cùng bệnh viện, cả tuần không gặp nhau
Điều dưỡng Huỳnh Thị Cẩm Châu và chồng là anh Trần Quốc Thanh (36 tuổi, kỹ sư bảo trì) đều là nhân viên của BV Da liễu TP.HCM. Gần 2 tháng nay, cặp vợ chồng này cùng phục vụ tại BV dã chiến thu dung điều trị Covid-19 số 12 (P.An Khánh, TP.Thủ Đức, TP.HCM).
Thấy chị Châu sụt sịt khi chúng tôi hỏi về con cái, anh Thanh chia sẻ thay vợ: “Thực ra, tụi mình lên đây rất gấp gáp. Bữa đó trưa chủ nhật, mình nghe tin BV Da liễu sẽ cử một đội hỗ trợ thành lập BV dã chiến số 12, khoảng thứ năm tuần tới sẽ đi. Nhưng trưa hôm sau, vợ mình lật đật chạy về gom đồ, chỉ kịp khóc chào con: “Mẹ đi bắt con zịch (ý nói là dịch Covid-19) nha con! Chừng nào mẹ bắt hết con zịch, mẹ về”.
Em mong dịch bệnh mau kết thúc, để bệnh viện hoàn thành nhiệm vụ và tụi em được đoàn tụ gia đình.
Điều dưỡng Huỳnh Thị Cẩm Châu
Đến lượt mình, anh Thanh lên đường còn bất ngờ hơn cả vợ. Anh tưởng mình sẽ làm việc tại cơ quan như trước nay và có điều kiện trông con. Nhưng anh được điều động lên BV dã chiến số 12 hỗ trợ và... “dính” luôn đến bây giờ. Lúc đi, anh chỉ mang theo một bộ đồ và không kịp chào tạm biệt gia đình. Thế là cha mẹ của anh, người 63 tuổi, người 67 tuổi trông nom 2 đứa con gái 4 tuổi và 6 tuổi cho vợ chồng anh.
Làm ở đội sàng lọc, chị Châu cho biết hằng ngày chị phụ đo nhiệt độ, đo SpO2 (nồng độ ô xy bão hòa trong máu) cho bệnh nhân. Tiếp đó, hướng dẫn bệnh nhân đứng khoảng cách 2 m để bác sĩ tới thăm khám. Nếu bệnh nhân phù hợp với tiêu chí của BV thì sẽ được xếp phòng, theo nguyện vọng như đi chung gia đình hay ở chung với ai. Ưu tiên cho phụ nữ và người lớn tuổi ở tầng thấp, còn thanh niên ở trên cao.
Thường xuyên tiếp xúc với bệnh nhân ở khâu đầu vào, chị Châu và đồng nghiệp luôn đối diện nguy cơ lây nhiễm.
Trong khi đó, anh Thanh thuộc tổ bảo trì, tham gia khắc phục các sự cố thiết bị trong 6 lô của BV dã chiến này. Được biết, tòa nhà này được xây dựng xong mấy năm nay, nhưng chưa có người ở. Vì vậy, một số hạng mục đã bị xuống cấp.
Mỗi khi gặp sự cố về phòng ốc, điện nước, các nhân viên y tế và tình nguyện viên chúng tôi thường báo anh Thanh. Có hôm, vòi nước trong phòng tắm bỗng bị hỏng lúc nửa đêm, nước chảy lênh láng, chúng tôi gọi anh Thanh. 2 giờ sáng, phòng cấp cứu mất nước, anh Thanh cũng tiếp nhận cuộc gọi... “Tất cả những cái gì hư, người ta sẽ báo cho mình và mình sẽ phân loại. Ví dụ, cái gì nhỏ nhặt mình làm được thì làm, cái gì quá tầm thì báo cho sếp, cái gì lớn như mất nước cả khu vực thì báo sếp, báo ban quản lý tòa nhà để họ cho người sửa”.
Ngoài ra, anh Thanh còn phụ khiêng đồ đạc cho đội hậu cần. Có dạo, mọi người ngạc nhiên khi nghe tiếng hát rộn ràng phát ra từ loa kẹo kéo đặt giữa sân BV lúc 7 giờ sáng. Hỏi ra mới hay tác giả nghĩ ra mô hình này chính là anh Thanh. Anh giải thích: “Cũng như mình ở đây, bệnh nhân không có phương tiện giải trí. Vì vậy, tụi mình mong mọi người vui tươi khỏe mạnh, nên chuẩn bị 5 bài hát mỗi buổi sáng”.
Mặc dù ở cùng BV dã chiến nhưng vợ chồng anh Thanh ít khi gặp nhau do làm ở những đội hình khác nhau. Có khi 2 - 3 ngày, có khi cả tuần, họ mới thấy nhau lúc mọi người đi lấy cơm.

Vợ chồng chị Trâm - anh HIển tranh thủ gặp nhau vài phút rồi chia tay
Vợ chồng chị Trâm - anh HIển tranh thủ gặp nhau vài phút rồi chia tay
Mong dịch bệnh mau kết thúc
Tương tự, vợ chồng anh chị Bùi Vinh Hiển (38 tuổi) và Đỗ Ngọc Thùy Trâm (36 tuổi) - nhân viên BV Da liễu TP.HCM, cũng gửi 2 đứa con 8 tuổi và 6 tuổi cho bà nội ở Q.8. Hai tháng qua, chị Trâm làm đội hậu cần tại BV dã chiến số 12, còn anh Hiển là tài xế xe cấp cứu tại BV dã chiến số 3 (theo sự điều phối của Trung tâm cấp cứu 115 TP.HCM).
Trước khi tình nguyện vào BV dã chiến số 12, từ tháng 6, chị Trâm cùng đồng nghiệp đi lấy mẫu xét nghiệm Covid -19 trong cộng đồng. Tiếp đó, chị tham gia đứng đo nhiệt độ và hướng dẫn người dân khai báo y tế điện tử tại chốt Vĩnh Bình (TP.Thủ Đức, TP.HCM), một trong những cửa ngõ của thành phố.

Anh Thanh với loa kẹo kéo phát nhạc phục vụ bệnh nhân
Anh Thanh với loa kẹo kéo phát nhạc phục vụ bệnh nhân
Trong khi đó, chồng chị Trâm cũng tích cực tham gia công tác chống dịch từ tháng 6. Điều đó cũng đồng nghĩa hơn 3 tháng qua, anh chưa được gặp con. Anh Hiển cho hay nhiệm vụ của anh hiện nay là chở bệnh nhân ở những khu cách ly, nếu bệnh nhân trở nặng thì chở đi cấp cứu lên những BV tuyến trên. Anh tâm sự: “Tuy 2 BV dã chiến số 3 và số 12 gần nhau, nhưng thỉnh thoảng vợ chồng mình mới gặp và mỗi lần gặp nhau 5 phút là về. Bản thân mình không biết có đang bị lây nhiễm hay không, nên hạn chế tiếp xúc với vợ”. Cách đây vài hôm, chị Trâm đã được về nhà. Còn anh Hiển vẫn tiếp tục phục vụ tại BV tuyến đầu.
Trong khi đó, vợ chồng anh Thanh - chị Châu vẫn chưa biết ngày về. Mỗi lần chị Châu gọi điện về nhà, bé Cherry (6 tuổi) thường khóc: “Con nhớ mẹ! Mẹ mau về với con!”. Những lúc đó, người mẹ trẻ không kiềm được nước mắt...
“Em mong dịch bệnh mau kết thúc, để BV hoàn thành nhiệm vụ và tụi em được đoàn tụ gia đình”, nữ điều dưỡng Cẩm Châu ao ước.
(còn tiếp) 
Theo Như Lịch (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Chìa khóa mở cửa Tây Nguyên và Nam Trung bộ: Khát vọng “mỏ vàng” còn ngủ yên

Với lợi thế về vị trí địa lý, thiên nhiên kỳ vĩ và kho tàng văn hóa đa dạng, Tây Nguyên và Nam Trung bộ sở hữu sức hút độc đáo. Tuy nhiên, việc khai thác những lợi thế này để phát triển du lịch còn rất hạn chế. Làm thế nào để đánh thức “mỏ vàng” còn ngủ yên này, biến khát vọng thành hiện thực?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 2: Con công nhân lao động chơi ở đâu?

Với không ít gia đình công nhân lao động ở những thủ phủ công nghiệp như TPHCM, Bình Dương, nghỉ hè là thời gian ám ảnh nhất. Bởi, con trẻ nghỉ hè nhưng phụ huynh vẫn đến nhà máy. Không ít phụ huynh buộc phải để con ở nhà một mình tại khu trọ, số khác đưa con cùng vào nhà máy hoặc gửi về quê.

Chuyện xưa Diệp Kính

Chuyện xưa Diệp Kính

(GLO)- Hiện nay, nhiều người vẫn quen gọi khu vực trung tâm TP. Pleiku là khu Diệp Kính. Một số bạn trẻ khi gặp tôi cũng thường hỏi về nguồn gốc của tên gọi này. Mỗi lần nhắc đến khu Diệp Kính, bao ký ức lại ùa về trong tôi.

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Trả lại 'khoảng trời' cho trẻ thơ - Bài 1: Đôn đáo tìm chỗ chơi cho con

Mỗi dịp hè về, câu hỏi: “Trẻ em sẽ chơi ở đâu?” lại trở thành mối bận tâm của nhiều bậc phụ huynh. Nhiều trẻ vì thiếu sân chơi đã phải giam mình trong nhà với điện thoại, tivi. Hè về, trẻ em rất cần một sân chơi đúng nghĩa, không chỉ là chốn nô đùa an toàn, mà còn là nơi ươm mầm nhân cách.

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

Qua xứ trầm hương: Di sản văn hóa từ miền duyên hải Khánh Hòa - Bài 1: Di sản văn hóa từ miền duyên hải

“Khánh Hòa là xứ trầm hương/Non cao biển rộng người thương đi về” - những câu thơ của nhà nghiên cứu Quách Tấn trong biên khảo Xứ trầm hương vừa là sự khẳng định danh xưng của một miền đất, vừa như lời mời gọi lữ khách bốn phương tìm về với thủ phủ của trầm hương Việt Nam.

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

Lặng thầm trên chốt tiền tiêu

(GLO)- Nơi “phên giậu” phía Tây của Tổ quốc, những người lính quân hàm xanh ở Chốt 1 và Chốt 5 của Đồn Biên phòng Ia Nan (huyện Đức Cơ, tỉnh Gia Lai) vẫn ngày ngày vững chí, bền gan bám trụ.

'Hoàng tử bé' và giấc mơ tôn vinh pháp lam Việt

'Hoàng tử bé' và giấc mơ tôn vinh pháp lam Việt

Trong tiểu thuyết “Hoàng tử bé” của nhà văn Pháp Antoine de Saint-Exupéry có một câu nói đầy tính triết lý về tình yêu của hoàng tử với đóa hồng rằng, không phải vì bản thân đóa hồng đặc biệt mà “chính thời gian cậu đã dành cho đóa hồng của cậu, làm cho nàng trở nên quan trọng đến thế”.

Thuốc giả, thuốc kém chất lượng hoành hành - Bài 2: Có tiếp tay, buông lỏng quản lý?

Thuốc giả, thuốc kém chất lượng hoành hành - Bài 2: Có tiếp tay, buông lỏng quản lý?

Thuốc là mặt hàng đặc biệt, liên quan trực tiếp đến sức khỏe, tính mạng người dân. Sau hàng loạt vụ sản xuất, buôn bán thuốc giả, thuốc kém chất lượng vừa bị bắt giữ, dư luận đặt câu hỏi: Các cơ quan được giao quản lý, giám sát đã làm hết trách nhiệm và xử lý quyết liệt, công tâm chưa?

Uống trà đi!: Bản Liền, chuyện giờ mới kể

Uống trà đi!: Bản Liền, chuyện giờ mới kể

Từng vạt núi lở vẫn còn nguyên dấu tích, đường chưa rõ ra đường, dằn xóc, lắc lư, cùng bao lần thót tim khi bánh xe chỉ cách mép vực sâu chưa đầy gang với, đường vào Bản Liền hiện nay vẫn đầy nham nhở, bụi mù, chưa bình phục sau trận mưa lũ lịch sử 9.2024.

Gặp lại ở chợ phiên

Gặp lại ở chợ phiên

Những phiên chợ ở vùng cao giống như “bảo tàng sống” về đất và người. Chợ phiên vùng cao A Lưới không chỉ là nơi mua bán hàng hóa, mà dường như còn chứa đựng cả một kho tàng văn hóa truyền thống của đồng bào Bru - Vân Kiều, Tà Ôi, Cơ Tu... ở miền Tây xứ Huế này.

null