Thu nõn

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Năm nào cuối hạ, tôi cũng nghe bọn trẻ nói với nhau lời thật ngây thơ: “Sớm mai lại ra đây bắt cá nhé”, “Đá bóng nhé”, “Trèo cây  nhé”… Chúng đâu có hay, sớm mai trời đã sang mùa. Đời cũng như mùa, biến chuyển vô cùng.
 Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG
Tôi có người bạn là dân “bụi bặm” (chứ không bụi đời)-anh tự nhận thế. Bàn chân anh in khắp các miền rừng núi, sông nước, hải đảo… Bát cơm, đồng tiền thức nào cũng bụi, cũng lên nước mồ hôi. Anh đi cả bốn mùa bất kể mưa lũ, đại hàn, nắng nôi, như con voi núi đi tìm nguồn nước. Vậy mà bữa nay, nằm trên giường bệnh nhìn hàng cây cổ thụ rớt lá, mắt anh ngân ngấn… Đời đã thu rồi. Thời khắc mới chớm ấy, mấp mé hôm qua và mai sau ấy, là hôm nay, thoáng chốc non tơ, nõn nà như mùa thu vậy.
Tôi ở thành phố dần như chú chim thuần trong lồng với bầu trời hình chóp, tiếng hót sẽ thuần theo tầm bay của đôi cánh, không còn biết giật mình trước tiếng vỗ cánh xa xăm của đồng loại. Giữa những dãy nhà cao, mùa pha loãng vào hai thì mưa nắng mà nuôi những tâm hồn. Mùa thu xa xăm như ký ức ông bà, mỗi khi nhớ ra lại trong veo như vừa được lau rửa với tâm lành của những Vu lan, Trung thu ngày ấy.
Thu là một chiều gió bỗng lặng. Cái sân gạch hầm hập nắng lửa bỗng dưng mát tính mà se lạnh. Chỉ chờ có thế, cái lạnh đầu tiên len vào nếp nhăn người già, vào lọn tóc con trẻ. Cái lạnh chạm đến những sợi tơ ấy trước, đến gốc chuối, nước giếng làng, sau cuối mới là những tấm thân vạm vỡ đang tứa mồ hôi mưu sinh giữa cuộc đời.
Trong những ô cửa sổ nhà cao tầng, người ta lặng lẽ làm thơ giao mùa hay say sưa thức lên những tiếng dương cầm, lảnh lót như những giọt sương. Còn ở nơi thôn dã, chiều đến, người ta í ới gọi nhau về, náu trong tiếng gọi đó niềm hân hoan. Hình như, bữa nay đã thấy quả trong vườn chín ửng, mầm mạ mùa đã xanh lên thì cây lúa, cái nắp vung nồi cơm khấp khởi sùng sục sôi một niềm hạnh phúc. Thu như nàng tố nữ nõn nà thơ ngây bước xuống bến nước trong veo tắm gội. Nàng có đâu hay, chỉ có nước thời gian mới đầy ắp thế, gột rửa tuổi xanh từng ngày một đi không trở lại.
Thu nõn nà mà cũng ắp đầy. Tôi thấy thu trên mặt hồ, trong ngấn nước mắt ai đã bước qua năm tháng tuổi trẻ, thu trong veo đáy mắt trẻ thơ… Và ở đâu đó, từ muôn nẻo xa xăm, thu chơm chớm đấy, tinh khôi đấy. Thế mới hay, những gì mong manh nhất lại được lưu giữ lâu nhất trong hồn ta. Và biết đâu, khi nét mực giờ đây còn tươi rói thì chiều nay thu đã lại về. Chẳng bao giờ những non tơ, nõn nà ấy lại giống nhau như năm trước. Vậy mới là mùa thu.
 BÙI VIỆT PHƯƠNG

Có thể bạn quan tâm

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Tháng năm nhớ Người

Tháng năm nhớ Người

(GLO)- Bài thơ “Tháng năm nhớ Người” của Lenguyen khắc họa hình ảnh Bác Hồ qua ký ức làng quê, tình mẹ, giọt lệ, hương sen và ánh nắng Nam Đàn,... như lời tri ân sâu lắng dành cho vị Cha già kính yêu của dân tộc suốt đời vì dân, vì nước.

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.