Thả mình giữa đồng quê

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Tôi gọi nguồn năng lượng được tiếp từ đất qua bàn chân mỏng sau cả ngày không rời khỏi giày cao gót là nguồn năng lượng tích cực. Bởi lẽ, những lo lắng, lăn tăn, suy nghĩ về mớ công việc đang làm đầu óc hỗn độn bỗng dưng không còn nữa khi tôi tự do thả mình trên đám ruộng vương đầy rơm rạ.
Cuộc sống hiện đại đã làm tiêu hao đi biết bao năng lượng tích cực. Nó phá bỏ dần dần mối liên hệ khăng khít giữa con người với Mẹ thiên nhiên. Để thích ứng, để tiện nghi, con người chọn cách đi ngược lại, xa rời tự nhiên, vô thức làm tổn thương tự nhiên mà không hề hay biết. Đất trơ ra như đá. Bê tông hóa đến tận ngõ. Muốn trồng dăm bụi hoa cũng phải chạy xe vào cửa hàng mua đất.
Thành phố tiện ích và thông minh. Nhưng con người sau khi khám phá bao nhiêu học thuyết, định luật lại ồ à vỡ lẽ ra rằng tự nhiên mới là người thầy lớn nhất để tự điều chỉnh mình. Chỉ với cách sống hài hòa, hợp lẽ với thiên nhiên cây cỏ thì con người mới thấy bình an từ sâu thẳm tâm hồn. Bởi lẽ, đi đâu, làm gì rồi con người cũng trở về với Mẹ thiên nhiên.
Lãng đãng hòa mình giữa làng xa. Nghe mùi khói của đống trấu nào đó đốt cháy sem sém. Hít căng lồng ngực mùi khói ám vị tuổi thơ, tôi lại nhớ mùa gặt. Khi lúa về nhà thì cũng là khi đống tro trấu ngoài đồng cháy đen thui, đỏ lừ. Bới vội mấy củ khoai, mẹ lùi vào đó để lát sau chỉ cần gạt đi mớ đất với than cháy bên ngoài là có củ khoai ngọt bùi, thơm lựng.
Đôi lần mùi khoai nướng thơm nức mũi bán ở vỉa hè khiến tôi đánh xe ngoái lại, nhưng sao vị khoai lang ở phố mùa này lại nhờ nhờ, nhạt nhạt thế kia. Hóa ra, tôi không chỉ ăn khoai, tôi ăn cả mùi rạ rơm khói trấu ám vào củ khoai thời xưa bé…
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Chiều nay, khi rẽ vào cánh đồng ấy, tôi thấy khoai lang phủ xanh ven bờ. Xa xa là những lùm chuối lùn xơ xác lá khô. Mấy bụi cà đắng già quả vàng hoe để dành làm giống. Những bụi rau bạc hà, rau tía tô cọng béo múp tím mơn mởn.
Trò chuyện với người dân ở làng Jrai ven đô, tôi biết họ đã khó khăn lắm mới giữ được những đám ruộng này. Người thành phố men mãi ra đây tìm mua đất. Nhiều nhà chỉ cần có ai trả giá cao hơn năm trước là sẵn sàng bán nốt. Khi người nông dân không còn đất thì họ sẽ bám víu vào đâu mà cho đi những nụ cười thuần hậu. Họ bám vào đâu để kiếm kế sinh nhai. Họ bám vào đâu để đặt chiếc gùi nhỏ xuống, nâng mớ rau lên.
Tôi bỏ lại đôi giày cao gót, đi men men bờ cỏ dại. Đất ven phố mà họ cũng chẳng thèm rào giữ. Mỗi nhà trồng một giống rau trái khác nhau, ăn không hết, bán không hết thì đổi cho nhau. Tôi lặng lẽ ngả lưng xuống cánh đồng, ngước mắt nhìn lên bầu trời cao rộng. Trăng đầu tháng treo lửng lơ bé tẹo như cái liềm hái rau. Phía đàng Tây, mặt trời đỏ ối lừ lừ tiến xuống chỉ còn nửa bàn tay.
Thốt nhiên trong tôi, mọi bực dọc bay biến đi đâu hết cả. Những tế bào, mạch máu, cơ bắp cứ rân rân. Chúng cùng hòa tấu khiến tôi cất tiếng cười vang cả cánh đồng.
TẠ NGỌC ĐIỆP

Có thể bạn quan tâm

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

(GLO)- Bài thơ "Với Krông Pa" của Nguyễn Đình Phê mang đến một cái nhìn sâu sắc về mảnh đất và con người nơi đây. Không chỉ đưa người đọc đi qua những khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, tác giả còn gợi lên những câu chuyện lịch sử và cả hành trình đổi thay sau chiến tranh của vùng đất này.

Kết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

E-magazineKết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

(GLO)- Sáng 17-10, Thư viện tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình “Kết nối bạn đọc yêu sách” với sự tham gia của hàng trăm học sinh thuộc các đơn vị trường học trên địa bàn TP. Pleiku, những người làm công tác thư viện ở cơ sở và bạn đọc tích cực của thư viện năm 2024.

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

(GLO)- Bài thơ "Ngày nắng" của Lê Vi Thủy là những hình ảnh đầy sức sống và hy vọng. Tác giả khéo léo khắc họa cuộc sống khó khăn nhưng đầy nghị lực của con người, với những mầm xanh vươn lên trong khô cằn, thể hiện niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn.