Thả mình giữa đồng quê

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi gọi nguồn năng lượng được tiếp từ đất qua bàn chân mỏng sau cả ngày không rời khỏi giày cao gót là nguồn năng lượng tích cực. Bởi lẽ, những lo lắng, lăn tăn, suy nghĩ về mớ công việc đang làm đầu óc hỗn độn bỗng dưng không còn nữa khi tôi tự do thả mình trên đám ruộng vương đầy rơm rạ.
Cuộc sống hiện đại đã làm tiêu hao đi biết bao năng lượng tích cực. Nó phá bỏ dần dần mối liên hệ khăng khít giữa con người với Mẹ thiên nhiên. Để thích ứng, để tiện nghi, con người chọn cách đi ngược lại, xa rời tự nhiên, vô thức làm tổn thương tự nhiên mà không hề hay biết. Đất trơ ra như đá. Bê tông hóa đến tận ngõ. Muốn trồng dăm bụi hoa cũng phải chạy xe vào cửa hàng mua đất.
Thành phố tiện ích và thông minh. Nhưng con người sau khi khám phá bao nhiêu học thuyết, định luật lại ồ à vỡ lẽ ra rằng tự nhiên mới là người thầy lớn nhất để tự điều chỉnh mình. Chỉ với cách sống hài hòa, hợp lẽ với thiên nhiên cây cỏ thì con người mới thấy bình an từ sâu thẳm tâm hồn. Bởi lẽ, đi đâu, làm gì rồi con người cũng trở về với Mẹ thiên nhiên.
Lãng đãng hòa mình giữa làng xa. Nghe mùi khói của đống trấu nào đó đốt cháy sem sém. Hít căng lồng ngực mùi khói ám vị tuổi thơ, tôi lại nhớ mùa gặt. Khi lúa về nhà thì cũng là khi đống tro trấu ngoài đồng cháy đen thui, đỏ lừ. Bới vội mấy củ khoai, mẹ lùi vào đó để lát sau chỉ cần gạt đi mớ đất với than cháy bên ngoài là có củ khoai ngọt bùi, thơm lựng.
Đôi lần mùi khoai nướng thơm nức mũi bán ở vỉa hè khiến tôi đánh xe ngoái lại, nhưng sao vị khoai lang ở phố mùa này lại nhờ nhờ, nhạt nhạt thế kia. Hóa ra, tôi không chỉ ăn khoai, tôi ăn cả mùi rạ rơm khói trấu ám vào củ khoai thời xưa bé…
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Chiều nay, khi rẽ vào cánh đồng ấy, tôi thấy khoai lang phủ xanh ven bờ. Xa xa là những lùm chuối lùn xơ xác lá khô. Mấy bụi cà đắng già quả vàng hoe để dành làm giống. Những bụi rau bạc hà, rau tía tô cọng béo múp tím mơn mởn.
Trò chuyện với người dân ở làng Jrai ven đô, tôi biết họ đã khó khăn lắm mới giữ được những đám ruộng này. Người thành phố men mãi ra đây tìm mua đất. Nhiều nhà chỉ cần có ai trả giá cao hơn năm trước là sẵn sàng bán nốt. Khi người nông dân không còn đất thì họ sẽ bám víu vào đâu mà cho đi những nụ cười thuần hậu. Họ bám vào đâu để kiếm kế sinh nhai. Họ bám vào đâu để đặt chiếc gùi nhỏ xuống, nâng mớ rau lên.
Tôi bỏ lại đôi giày cao gót, đi men men bờ cỏ dại. Đất ven phố mà họ cũng chẳng thèm rào giữ. Mỗi nhà trồng một giống rau trái khác nhau, ăn không hết, bán không hết thì đổi cho nhau. Tôi lặng lẽ ngả lưng xuống cánh đồng, ngước mắt nhìn lên bầu trời cao rộng. Trăng đầu tháng treo lửng lơ bé tẹo như cái liềm hái rau. Phía đàng Tây, mặt trời đỏ ối lừ lừ tiến xuống chỉ còn nửa bàn tay.
Thốt nhiên trong tôi, mọi bực dọc bay biến đi đâu hết cả. Những tế bào, mạch máu, cơ bắp cứ rân rân. Chúng cùng hòa tấu khiến tôi cất tiếng cười vang cả cánh đồng.
TẠ NGỌC ĐIỆP

Có thể bạn quan tâm

“Tổ quốc bên bờ sóng”

“Tổ quốc bên bờ sóng”

(GLO)- Đó là chủ đề cuộc thi và triển lãm ảnh nghệ thuật cấp quốc gia do Ban Tuyên giáo và Dân vận Trung ương chủ trì, phối hợp với các cơ quan, đơn vị liên quan tổ chức nhằm thực hiện kế hoạch tuyên truyền về biển, đảo năm 2025.

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời lúc 10h45 sáng 13/3 tại Hà Nội. Năm cuối đời, ông chống chọi với bệnh ung thư. Vài tháng gần đây, nhiều đồng nghiệp chia sẻ hình ảnh thăm nhạc sĩ Thụy Kha trong bệnh viện. 

Tiết mục múa của đơn vị Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng trình diễn tại Liên hoan nghệ thuật quần chúng huyện Ia Grai năm 2025.

Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang huyện Ia Grai: Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng giành giải nhất toàn đoàn

(GLO)- Trong 2 đêm (11 và 12-3), huyện Ia Grai tổ chức Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang năm 2025. Liên hoan quy tụ 13 đơn vị tham gia. Mỗi đơn vị đăng ký trình diễn từ 3 đến 5 tiết mục ca, múa và diễn tấu các loại nhạc cụ.

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

(GLO)- "Nắng chưa qua" của Bút Biển là một bài thơ đầy hoài niệm. Bằng những câu thơ nhẹ nhàng mà day dứt, tác giả khắc họa nỗi buồn của sự xa cách, khi ký ức vẫn còn đó nhưng hiện tại chỉ còn lại gió lùa, hoa rụng và căn phòng trống,... dường như có ai đang ngóng về một vệt nắng chưa qua.

Bản hòa ca cùng triền ký ức

Bản hòa ca cùng triền ký ức

(GLO)- Dù đã có hơn 30 năm sống ở Pleiku nhưng khi đọc tập “Vân môi say phố” của Ngô Thanh Vân (NXB Hội Nhà văn, 2024), tôi lại có cảm tưởng được khám phá một miền đất tưởng chừng quá đỗi quen thuộc.

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

(GLO)- Tối 10-3, tại làng C (xã Gào), Đội Thông tin lưu động-Trung tâm Văn hóa-Thông tin và Thể thao TP. Pleiku tổ chức chương trình giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng tỉnh (17/3/1975-17/3/2025), chào mừng Đại hội Đảng các cấp, tiến tới Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV.

Hội viên Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh tại chương trình chào mừng Ngày Âm nhạc Việt Nam năm 2024. Ảnh: H.N

Nhạc sĩ Gia Lai kiếm tìm tác phẩm có sức ảnh hưởng lớn

(GLO)- Bám sát hơi thở cuộc sống và đưa bản sắc dân tộc vào tác phẩm, các nhạc sĩ Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh Gia Lai đã thực sự cố gắng trong hoạt động sáng tác nhằm ghi dấu ấn. Song, làm gì để tác phẩm lan tỏa rộng rãi, ghi đậm trong tâm trí người nghe đang là trăn trở của những người tâm huyết.

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

(GLO)- "Nhớ Pleiku" là một tác phẩm đầy cảm xúc của tác giả Sơn Trần. Từng câu thơ vẽ nên bức tranh phố núi đẹp mơ mộng với cảnh sắc yên bình, quyện hòa cùng ký ức, tình yêu và nỗi nhớ...

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

(GLO)- Bài thơ "Lâu không về nhà" của tác giả Vân Phi thấm đượm nỗi nhớ quê hương da diết của người con xa xứ-nơi cánh đồng, dòng sông và mẹ già vẫn chờ đợi theo tháng năm lở bồi. Từng câu thơ như những thước phim chậm rãi, gợi lại ký ức tuổi thơ ấm áp bên ánh đèn dầu, bên những thân gần mẹ cha.