Sắc màu phong tục tết của các dân tộc ở Đắk Nông

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Người M’nông, Tày, Dao, Nùng, Mông, Thái, Hoa… trên địa bàn tỉnh Đắk Nông đều có những phong tục riêng đón Tết Nguyên đán để cầu bình an, hạnh phúc; ước vọng vào năm mới với những may mắn, mọi điều hanh thông, tốt đẹp.

Tục dựng cây nêu của người Tày, Nùng

Trong quan niệm của nhiều dân tộc thiểu số, cây nêu là biểu tượng của sức mạnh siêu nhiên nhằm xua đuổi ma quỷ, tiêu trừ những điều xui xẻo của năm cũ. Từ bao đời nay, người Tày, người Nùng đón tết không thể thiếu cây nêu dựng trước nhà vào chiều 30 tết. Họ cho rằng, cắm cây nêu để loại trừ ma quỷ, giữ đất, giữ nhà và mang lại may mắn, an lành cho năm mới.

1sacmau.jpg
Đồng bào Tày, Nùng đón tết vui xuân không thể thiếu những thanh âm của tiếng đàn tính, hát then

Đây là truyền thống đã có từ lâu đời và đến ngày nay vẫn được duy trì, bởi cây nêu không đơn thuần là một hình thức trang trí mà còn mang rất nhiều ý nghĩa thiêng liêng trong đời sống tinh thần.

Cây tre được chọn làm nêu phải đẹp, thẳng, các dóng thật dài, không sâu, không cụt ngọn, lá xanh tốt. Bầu đất lúc đào lên giữ cho nguyên vẹn để khi trồng mới tươi lâu. Đến chiều 30 tết, nhà nào cũng dựng một cây nêu. Trên cây nêu trang trí thêm giấy đỏ hoặc tờ phướn ngũ sắc cùng các loại nhạc cụ như sáo, xóc nhạc...

2sacmau.jpg
Đồng bào Tày, Nùng xã Đắk Sôr, huyện Krông Nô (Đắk Nông) chơi ném còn ngày tết

"Ngoài sửa sang nhà cửa, chuẩn bị bánh trái, đồng bào Tày, Nùng ở đây còn làm cây nêu để đón tết. Ngày tết là phải có còn, có tiếng đàn tính, hát then. Các thanh niên nam nữ, bà con chơi tung còn với nhau để vui vẻ sau một năm lao động vất vả. Quả còn này đem lại may mắn cả năm cho bà con", ông Nông Thanh Độ, thôn Nam Cao, xã Đắk Sôr, huyện Krông Nô (Đắk Nông) chia sẻ.

Người Mông dán giấy bản đón năm mới

Từ xưa đến nay, mỗi khi tết đến xuân về, gia đình ông Sùng A Chang, dân tộc Mông, thôn 5, xã Đắk Ha, huyện Đắk Glong (Đắk Nông) lại tất bật làm lễ cúng tổ tiên và thay giấy dán bàn thờ tổ tiên. Ông Sùng A Chang cho biết, đối với mỗi gia đình người Mông, mỗi khi tết đến, xuân về phải thay giấy mới cho bàn thờ - nơi tổ tiên, ông bà, cha mẹ ở để tạ ơn và cầu mong được phù hộ cho con cháu luôn khỏe mạnh, mùa màng bội thu hơn.

Đây là phong tục đã có từ lâu đời nay trong cộng đồng người Mông. Với người Mông, giấy bản là vật dụng vô cùng quan trọng trong đời sống tâm linh. Trước đây, mỗi gia đình người Mông đều làm giấy bản từ cây giang, cây nứa bằng phương pháp thủ công truyền thống. Ngày nay, giấy bản được mua từ các gia đình làm nghề truyền thống hoặc các loại giấy bản làm bằng kỹ thuật hiện đại. Tuy nhiên, ý nghĩa tâm linh của tục dán giấy bản đón năm mới của người Mông vẫn không thay đổi.

3sacmau.jpg
Đồng bào Mông trên địa bàn tỉnh Đắk Nông làm lễ cúng tổ tiên và dán giấy bản đón năm mới

Tùy theo nguồn gốc và nhóm người Mông mà giấy dán là màu đỏ hay màu trắng. Nhưng chung quy lại đều cho rằng, dán giấy mới biểu trưng cho niềm vui, sự tốt lành trong năm mới. Thông thường, vào ngày 30 tết, đồng bào Mông dán giấy bản vào bàn thờ, cửa, dụng cụ sản xuất... thể hiện sự khéo léo và mong muốn những điều may mắn nhất sẽ đến trong năm mới. Giấy dùng treo và để trên bàn thờ cả năm, đến ngày 30 tết năm sau, họ sẽ cúng và đốt giấy cũ đi thay bằng giấy mới, giải hạn xấu năm cũ.

Lễ vật để cúng tổ tiên và làm lễ thay giấy gồm 3 con gà, hương, trứng gà, bánh dày, giấy bản lớn, giấy bản cắt nhỏ… Khi đã chuẩn bị đủ lễ vật, chủ nhà dùng tờ giấy bản lớn dán thay tờ giấy cũ trên bàn thờ. Tiếp đến, dùng con gà trống sống cúng tổ tiên. Sau đó cắt tiết, dùng tiết gà bôi lên 3 nhúm lông gà rồi dán lên bàn thờ mới. Tấm giấy chính là nơi tổ tiên ngự và là nơi linh thiêng nhất trong nhà. 2 con gà còn lại dùng để cúng linh hồn nhà cửa, nông cụ sản xuất… Các tờ giấy bản nhỏ được dán lên cửa, cột nhà, phương tiện đi lại, các loại nông cụ sản xuất, cây trồng gần nhà…

4sacmau.jpg
Người Mông dán giấy bản trên cuốc, xẻng, dao, búa… với ý nghĩa là mời các loại nông cụ nghỉ ngơi 3 ngày để ăn tết, đón năm mới cùng với gia đình

Người Mông dán giấy bản mới cho mọi đồ vật, nhà cửa, bàn thờ tổ tiên như báo cho tổ tiên, nông cụ sản xuất, đồ vật biết là năm mới đã đến, mời tất cả về nghỉ ngơi, ăn tết cùng con cháu trong gia đình trong vòng 3 ngày. Cầu mong tổ tiên tiếp tục phù hộ con cháu một năm mới dồi dào sức khỏe, mùa màng bội thu.

Mâm cơm truyền thống của đồng bào M’nông

Ngày đầu năm, vợ chồng bà Thị D’Jê, dân tộc M’nông, bon Đắk R’moan, xã Đắk R’moan, thành phố Gia Nghĩa (Đắk Nông) cùng các thành viên trong gia đình dậy thật sớm. Trong căn bếp, ánh lửa hồng bập bùng, không khí ngày đầu năm trở nên ấm cúng. Đôi bàn tay khéo léo của bà nhanh chóng làm nên những món ăn ngon, mùi hương của cơm lam, cá nướng, thịt nướng lan tỏa khắp gian bếp.

“Dịp tết, con trai, con gái lấy vợ lấy chồng, ở riêng hay ở chung đều hẹn nhau về sum họp. Gia đình tôi thường quây quần với nhau làm mâm cơm truyền thống vào ngày đầu năm mới. Những món ăn không thể thiếu là cơm lam, canh thụt, thịt nướng, canh bột…”, bà Thị D’Jê vui vẻ nói.

5sacmau.jpg
Ngày tết, các thành viên gia đình M’nông sum vầy, cùng nấu bữa cơm truyền thống ngày đầu năm

Ngày xưa, đồng bào M’nông “ăn tết” sau các vụ thu hoạch lúa, ngô trên nương rẫy. Ngày nay, trong quá trình cộng cư cùng sự biến đổi về thời vụ, loại hình sản xuất, mô hình kinh tế… người M’nông cũng ăn Tết Nguyên đán, lấy đó là thời điểm nghỉ ngơi sau vụ mùa cà phê vất vả. Đó cũng là lúc con cháu, các thành viên trong gia đình đang ở nơi xa học tập, làm ăn về tụ họp, sum vầy. Cả gia đình cùng quần tụ bên nhau, chuẩn bị mâm cơm với những món ăn truyền thống độc đáo, cùng nhau thưởng thức trong không khí tươi vui ngày xuân.

Dù giàu hay nghèo, ngày tết, gia đình M’nông nào cũng tự tay làm ra những ống cơm lam thơm dẻo. Những hạt gạo nếp trắng ngần được lấy từ vụ mùa mà người M’nông cần cù làm được trong năm. Những người con M’nông xa nhà thích thú khi được thưởng thức canh thụt vào ngày sum họp gia đình.

Bởi món ăn này đã đi vào tâm thức của người con M’nông. Hương vị cơm lam, thịt nướng, canh thụt, canh bồi, lá bép, đọt mây, cà đắng… nhắc nhở con cháu M’nông nhớ về cội nguồn. Trong giây phút thiêng liêng của năm mới, bên mâm cơm sum họp, các thành viên cùng cười nói, kể về những câu chuyện của năm cũ, ước vọng mọi việc tốt đẹp trong năm mới.

Những món ăn truyền thống đặc biệt nhất, ngon nhất dâng cúng tổ tiên hay trong bữa cơm sum vầy, khoản đãi khách đã trở thành một phần hương vị tết của đồng bào. Khi một mùa xuân nữa lại về, mọi người quây quần bên nhau cùng thưởng thức món ngon, mời nhau những chén rượu nồng, chúc cho mọi người khỏe mạnh, bon làng yên vui.

Theo Mẫn Doanh (baodaknong.vn)

Có thể bạn quan tâm

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

Gìn giữ kỷ vật tri ân

Gìn giữ kỷ vật tri ân

(GLO)- Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang lưu giữ hơn 4.000 tài liệu, hình ảnh, hiện vật, kỷ vật có giá trị về 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ; trong đó, có gần 300 hiện vật, tư liệu, hình ảnh về các mẹ Việt Nam anh hùng, liệt sĩ ở vùng đất Bình Định trước đây.

Vào rừng... chờ ươi bay

Vào rừng... chờ ươi bay

Sau 4 năm, khi những cánh rừng già miền núi TP.Đà Nẵng (Quảng Nam cũ) chuyển mình vào mùa ươi chín, hàng ngàn người dân lại có một cuộc 'di cư' tạm thời vào rừng sâu chờ 'lộc trời' rơi xuống để nhặt.

null