Ánh sáng tháng ba

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nếu chỉ là một con số trên tờ lịch thì tháng ba chẳng có gì đặc biệt so với 11 tháng còn lại trong năm. Nhưng nói như nhà văn Márai Sándor thì tháng ba là một thời điểm lạ lùng vì nó có thứ ánh sáng riêng. Tôi đứng dưới ánh nắng mặt trời của tháng ba Tây Nguyên để tìm cho ra cái điều riêng ấy!
Cảnh trí tháng ba tựa một khúc giao mùa, bao giờ cũng đầy lặng lẽ. Sông hồ dần về cuối mùa khô, cỏ lá âm thầm đổi sắc, hương hoa âm thầm đổi vị và bầy ong đã rong mình với gió suốt một hành trình “kiếm tìm và mãn nguyện”. Chỉ có ánh nắng mặt trời như xoáy vào bụi đỏ. Tây Nguyên mùa này, “trời trong xanh như suối ngàn”. Cũng chỉ cần như thế, bởi lẽ “đẹp nghĩa là trong sáng, theo đúng nghĩa của ngôn từ”. Và dưới ánh sáng, không gì có thể lẫn vào nhau.
Tôi muốn gặp gỡ một vài người bạn ở đâu đó trong thành phố. Ngay dưới bầu trời ngập tràn ánh sáng, bên một ô cửa mở toang, chúng tôi sẽ nói thật nhiều về mùa hè rực rỡ và những dự tính tốt lành. Quả thật, hiếm có tháng ba nào lại đong đầy nỗi nhớ như lúc này. Dẫu biết phố xá cũng đã quen dần với những tấm biển đề dòng chữ “Cà phê mang đi”. Đúng là phải qua bao đổi dời mới đến được tháng ba của hiện tại. Tôi không thể trù liệu bất kỳ điều gì cho tháng tư, tháng năm sắp đến. Nhưng một chút dự cảm về cuộc đời giữa hai thái cực vui-buồn cho phép tôi sống chậm lại, bền bỉ hơn sau những lần vội vã.
Tháng ba cho chúng ta cái cớ để nghĩ về tuổi trẻ. Thời tráng niên ai không ấp ủ, mong chờ bao điều đổi thay, nồng nhiệt, như vạn vật của đất trời vẫn chờ cơn mưa đầu hạ rào rạt, xối vào những trầm tư và đánh thức tất cả. Nhưng khi người ta trẻ, bên cạnh bầu nhiệt huyết sôi trào và dấn thân, vẫn cần những phút lặng im quan sát. Một hành trình sống và làm việc đủ dài để ta chiêm nghiệm và biết mình hiểu trái tim mình bao nhiêu. Tôi bắt đầu lặng lẽ từ bỏ những câu chuyện tầm phào. Cuộc sống cần thứ gì đó thực tế và có ý nghĩa hơn. Ánh sáng của mặt trời tháng ba phủ đầy lên vai tôi những lần đứng bần thần ngay một góc ngã tư chợt quên, chợt nhớ. Tuổi trẻ có những điều mơ hồ nhưng luôn sẵn sàng dấn bước. Vì nếu không dấn bước thì sao có thể tìm thấy ánh sáng ở phía cuối con đường.
Hàm ơn vài người bạn đã mang đến tôi những món quà quý báu khi tháng ba chạm ngõ đất trời: một cuốn sách với thông điệp về giá trị của sự tử tế, một lọ nến thơm hương cam thoang thoảng, đủ ấm gian phòng nhỏ và khơi lên cái rung cảm hiếm hoi trong buổi tối giao mùa, khi mà sương đêm đã xuống bên ngoài cửa sổ. Tôi thấy mình được sưởi ấm và chở che. Suy cho cùng, ánh sáng của tình thương mến mới là thứ ánh sáng kỳ diệu nhất. Để rồi sớm mai kia, tôi trở dậy, búi cao tóc mình, vươn vai đón lấy tia nắng đầu tiên ngút ngàn trong đôi mắt.
Rồi đây, người ta sẽ tiễn tháng ba vào nỗi nhớ. Bầu trời vẫn trong ngần như đã. Cả tôi và những vòm lá ngoài kia cũng đang đợi một cơn mưa dịu dàng tưới mát tâm hồn. Thật khó để nhìn cho ra cái điều riêng biệt của ánh sáng tháng ba như lời Márai Sándor từng nói. Chỉ biết những ngày này, tôi vẫn còn nhìn thấy những nụ cười đâu đó quanh mình. Dường như, ánh sáng của thiên nhiên, ánh sáng trong lòng người, tất cả hòa làm một, mở lối cho chúng ta đi tới.
LỮ HỒNG

Có thể bạn quan tâm

Thơ Phạm Đức Long: Những mùa lá hình tim

Thơ Phạm Đức Long: Những mùa lá hình tim

(GLO)- Ngày đất nước hòa bình, những mầm xanh vươn lên mạnh mẽ. Lá cây mang hình trái tim như sự tri ân muôn đời đến những người con đất Việt đã ngã xuống vì độc lập, tự do. Mỗi chiếc lá xanh là một lời nhắc nhở, nguyện ước về một cuộc sống bình yên, ấm no, mãi mãi trường tồn...
Thơ Hà Hoài Phương: Cảm thu

Thơ Hà Hoài Phương: Cảm thu

(GLO)- Ai đó từng nói: “Thơ là thu của lòng người, thu là thơ của trời đất”. Vẻ đẹp của đất trời lúc sang thu luôn làm xao xuyến những tâm hồn lãng mạn. Bài thơ Cảm thu của tác giả Hà Hoài Phương có lẽ đã được ra đời trong sự cộng hưởng ấy...
Khai mạc hội nghị tập huấn lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật năm 2024

Khai mạc hội nghị tập huấn lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật năm 2024

(GLO)- Sáng 27-8, tại TP. Quy Nhơn (tỉnh Bình Định), Hội đồng Lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật Trung ương khai mạc hội nghị tập huấn với chủ đề "Công tác lãnh đạo, quản lý văn hóa, văn nghệ sau 50 năm đất nước thống nhất, đổi mới, phát triển: Thực tiễn và những vấn đề cần quan tâm".
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Lời ru xưa

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Lời ru xưa

(GLO)- Lời ru à ơi ngọt ngào của mẹ đã nuôi dưỡng tâm hồn mỗi chúng ta từ thuở còn nằm nôi cho đến lúc trưởng thành. Để rồi, khi mùa Vu Lan báo hiếu đến, chúng ta lại nhớ về mẹ cùng lời ru xưa đầy yêu thương và nguyện khắc ghi trên mỗi bước đi cuộc đời...
U80 vẫn mê đọc sách

U80 vẫn mê đọc sách

(GLO)- Do là chỗ thân tình nên tôi vẫn gọi người phụ nữ U80 Nguyễn Thị Hồng Hợp (trú tại tổ 3, phường Diên Hồng, TP. Pleiku) là chị. Mặc dù tuổi đã cao nhưng chị vẫn giữ cái tính mê đọc sách từ ngày còn son trẻ.
Văn hóa người làm báo

Văn hóa người làm báo

Cuộc trò chuyện ngắn ngủi với một đồng chí nguyên là cán bộ lãnh đạo tỉnh (đã nghỉ hưu) sáng nay về ứng xử của một phóng viên trẻ công tác ở một tờ báo bạn làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Rõ ràng là vẫn cần nỗ lực hơn nữa trong xây dựng văn hóa người làm báo.
Thơ Bút Biển: Hoài niệm

Thơ Bút Biển: Hoài niệm

(GLO)- Hoài niệm không đơn thuần là xúc cảm thoáng qua về quá khứ mà có sự hòa lẫn nhiều cung bậc. Trong "Hoài niệm" của mình, nhà thơ Bút Biển đã nhớ về những mùa thu cũ với bao cảm xúc ngây ngô thuở thiếu thời. Để rồi, "chợt tỉnh gặp mình trong thực tại/Mỉm cười nhìn vạt nắng ngát hương".

Ra mắt sách 'Theo dấu chân Người'

Ra mắt sách 'Theo dấu chân Người'

Ngày 16-8, Viện Nghiên cứu Phát triển Phương Đông đã tổ chức buổi ra mắt sách "Theo dấu chân Người" (NXB Hội Nhà văn) của GS-TS - nhà văn Trình Quang Phú - Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển Phương Đông. "Theo dấu chân Người" là tập truyện ký viết về 30 năm đi tìm đường cứu nước của Bác Hồ.
Bàn tay

Thơ Đại Dương: Bàn tay

(GLO)- Chỉ qua hình ảnh "Bàn tay", tác giả Đại Dương đã thổi hồn vào đó bao cung bậc cảm xúc khác nhau; lúc hân hoan tươi mới, khi lại đau đáu, nhạt nhòa: "bàn tay mơ giọt sương", "bàn tay khóc phận người", "bàn tay xây nấm mộ", "bàn tay đếm thời gian", "bàn tay gầy ngơ ngẩn"...

Rót đầy một giấc tôi

Rót đầy một giấc tôi

(GLO)- "Rót đầy một giấc tôi" - Cơn mê men chếnh choáng hư hao của kẻ hay hoài niệm, chênh vênh giữa hai bờ hư thực. Một hình dung cũ, một chút hương lúa chín giữa ngày thu se sẽ như kéo người về khoảng nào xao xác, để ngồi lại tình tự riêng mình, tự ủ ấm mình trong men thơm ký ức...

Gương mặt thơ: Đỗ Trung Lai

Gương mặt thơ: Đỗ Trung Lai

(GLO)- Ông là Đại tá quân đội, nguyên Phó Tổng Biên tập phụ trách Báo Tiếng nói Việt Nam (Đài Tiếng nói Việt Nam), nguyên Trưởng phòng Biên tập Báo Cuối tuần (Báo Quân đội nhân dân), hiện sống ở Hà Nội. 
Họa mi HBlơng kể chuyện thời chiến

“Họa mi” H’Blơng kể chuyện thời chiến

(GLO)- Những năm 80 của thế kỷ trước, mỗi lần đi ngang qua khuôn viên Ty Văn hóa-Thông tin, tôi lại bị mê hoặc bởi một giọng nữ trong trẻo, vút cao. Sau này, tôi mới biết tiếng hát đó là của chị Rơmăh H’Blơng-một “họa mi” có thâm niên 10 năm cất cao tiếng hát giữa đạn bom.