Họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu: Đi đến cùng "cuộc chơi nghệ thuật"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Cách đây vài hôm, họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu rất vui khi thông báo rằng bà đã dời hoạt động của xưởng sơn mài và công ty mỹ thuật quảng cáo về nơi khác, dành toàn bộ không gian ngôi nhà số 31 Ama Quang (TP. Pleiku, tỉnh Gia Lai) để trưng bày tác phẩm tranh sơn mài. Điều ấy khẳng định tinh thần đi đến cùng “cuộc chơi nghệ thuật” dù khổ công.
5 năm trước, họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu ra mắt gallery (phòng tranh cá nhân) sau nhiều năm ấp ủ. Tuy nhiên, do bận rộn với công ty mỹ thuật quảng cáo nên sự đầu tư cho gallery vẫn chưa tương xứng. Mong muốn tạo một điểm đến hấp dẫn cho du khách khi dừng chân nơi Phố núi cũng chưa hoàn thành, dù trước đó từng có vài đoàn khách, kể cả khách nước ngoài đến tham quan gallery.
Giờ thì 2 gian phòng rộng rãi đều được dành để trưng bày tranh sơn mài với khoảng 50 bức, khổ nhỏ nhất 40x40 cm, khổ lớn nhất 160x180 cm. Trong điều kiện Gia Lai chưa có trung tâm triển lãm đúng chuẩn, gallery này là một không gian thưởng lãm sang trọng hiếm hoi.
Họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu tại phòng tranh cá nhân. Ảnh: Phương Duyên
Họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu tại phòng tranh cá nhân. Ảnh: Phương Duyên

Như mạch nguồn xuyên suốt, tranh của họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu từ trước đến nay vẫn trung thành với chủ đề Tây Nguyên. Những chuyển động trong đời sống văn hóa, tinh thần của xứ sở cao nguyên, từ bung biêng lễ hội đến dung dị sinh hoạt thường ngày đều tự nhiên đi vào tranh của bà với hình tượng người phụ nữ làm chủ đạo. Trong tiếng mưa rất nhẹ, dưới ánh đèn soi tranh vàng mơ, những bức “Men rừng”, “Hồn núi”, “Đường về”, “Giã gạo”, “Giao cảm”… lay động bao cảm thức sâu xa. Vẫn giữ nét quý phái của tranh sơn mài truyền thống, chúng đồng thời chuyển tải thành công nét hoang mộc, có phần gồ ghề của vùng đất và con người xứ núi. Nhiều tác phẩm trong số này đã được chủ nhân chọn tham gia các triển lãm cá nhân, triển lãm nhóm trong và ngoài nước.

Theo đuổi dòng tranh sơn mài gần 25 năm qua, họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu chưa thôi say mê “cuộc chơi nghệ thuật” này. Gọi là “cuộc chơi” nhưng rất kén người và khắc nghiệt, nếu không đam mê thì khó lòng đi đến tận cùng. Từ những bức rất trong về cảm xúc, càng về sau, tranh của bà càng khẳng định độ chín của kinh nghiệm, kỹ thuật. Nữ họa sĩ trải lòng, một số bức không hẳn là đẹp nhưng gắn với nhiều kỷ niệm, giờ có vẽ lại cũng không sao ôm trọn cảm xúc như xưa. Một trong số đó là bức “Lễ hội pơ thi” (khổ 80x120 cm) đạt giải khuyến khích tại Triển lãm Mỹ thuật khu vực Nam miền Trung-Tây Nguyên năm 2002. Dù đã bán cho một người quen ở TP. Nha Trang nhưng gần đây, bà liên hệ mua lại để trưng bày tại gallery. 
“Dạo này, mỹ thuật Gia Lai có phần trầm lắng. Vì vậy, tôi muốn làm gì đó để không khí sôi động hơn”-nữ họa sĩ chia sẻ lý do dốc sức cho phòng tranh. Cùng với mong muốn đưa tác phẩm nghệ thuật đến với công chúng rộng rãi hơn, bà hy vọng sẽ kết nối một số công ty du lịch để đưa gallery này thành điểm đến cố định trong các tour tuyến. Do vậy, ngoài tranh, tại đây còn trưng bày một số sản phẩm như: bầu khô, gáo dừa trang trí sơn mài với những họa tiết, hoa văn bắt mắt. Nữ họa sĩ cho biết, tới đây, bà sẽ làm phong phú thêm các “sản phẩm du lịch bỏ túi” nhằm đáp ứng nhu cầu đa dạng của du khách như: tượng gỗ dân gian (đặt tượng của các nghệ nhân, sau đó trang trí sơn mài), tranh khổ nhỏ (20x20 cm)… Ngoài việc tìm hiểu một phần đời sống văn hóa nghệ thuật Phố núi, du khách đến đây sẽ “khó lòng” về tay không. 
Tham quan phòng tranh, họa sĩ trẻ Nguyễn Nguyên Bút không khỏi trầm trồ: “Không gian gallery rất đẹp, ấn tượng. Trong không gian này, ta có thể cùng ngồi trò chuyện, ngắm tranh, tìm hiểu nghệ thuật sơn mài, rất thú vị. Nếu có bạn bè ở xa đến, mình sẽ đưa tới đây tham quan”. 
Không chỉ giới hạn với những tác phẩm cá nhân, họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn bày tỏ mong muốn gallery này trở thành “ngôi nhà chung” trưng bày tranh của một số đồng nghiệp có cùng tình yêu hội họa, biến phòng tranh thành nơi gặp gỡ, đi về của những người đồng điệu. 
PHƯƠNG DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

(GLO)- Bài thơ "Lâu không về nhà" của tác giả Vân Phi thấm đượm nỗi nhớ quê hương da diết của người con xa xứ-nơi cánh đồng, dòng sông và mẹ già vẫn chờ đợi theo tháng năm lở bồi. Từng câu thơ như những thước phim chậm rãi, gợi lại ký ức tuổi thơ ấm áp bên ánh đèn dầu, bên những thân gần mẹ cha.

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

(GLO)- Hình ảnh đầy luyến nhớ ấy đã lưu dấu vĩnh viễn trong ký ức một thi sĩ từng có phần đời sống và viết ở Pleiku-nhà thơ Lê Nhược Thủy. Để rồi, những gì đẹp đẽ nhất về phố núi, về Gia Lai được ông gom lại tròn đầy trong tập thơ “Mắt núi” vừa xuất bản.

Về một giấc mơ

Thơ Đào An Duyên: Về một giấc mơ

(GLO)- Bài thơ Về một giấc mơ của Đào An Duyên là hành trình khám phá chiều sâu của thời gian và ký ức qua âm thanh. Mỗi tiếng gõ cất lên như xuyên qua lớp rêu phong thời gian, mở ra cả một chân trời những giá trị xưa cũ, khiến con người lắng lại giữa dòng chảy hiện đại mà suy tư về nguồn cội.

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

Du hành với “Pleiku xưa và nay”

(GLO)- Phố núi Pleiku (tỉnh Gia Lai) hơn nửa thế kỷ trước có gì thú vị? Triển lãm ảnh “Ký ức Pleiku” diễn ra tại Bảo tàng tỉnh từ ngày 24-1 đến 21-2 đưa người xem bước vào chuyến du hành trở về Pleiku xưa, thêm cơ sở so sánh với sự phát triển không ngừng của đô thị trung tâm khu vực Bắc Tây Nguyên.

Cỏ xanh về phía cũ

Cỏ xanh về phía cũ

(GLO)- Bài thơ “Cỏ xanh về phía cũ” của Vân Phi như một bức tranh ký ức trầm lắng về mái ấm gia đình, nơi thời gian dường như lặng lẽ quay trở lại qua những hình ảnh quen thuộc, giản dị thấm đượm tình cảm và ký ức sâu sắc khiến người ta thổn thức.

Người gùi hơ’mon về đâu

Người gùi hơ’mon về đâu

(GLO)- Bài thơ Người gùi hơ’mon về đâu của Vân Phi mở ra không gian đẫm hơi men rượu cần, tiếng hát lẫn trong gió khuya và những ký ức chảy trôi theo thời gian, mơ hồ giữa hiện thực và quá khứ. Tất cả như gợi lên sự tiếc nuối, khắc khoải về một giá trị của truyền thống đang dần phai nhạt.

Nhịp xoang

Nhịp xoang

(GLO)- Bài thơ "Nhịp xoang" của Nguyễn Đình Phê mang đậm hơi thở văn hóa Tây Nguyên, tái hiện không khí lễ hội cồng chiêng rộn ràng, nơi con người hòa cùng thiên nhiên và thần linh. Bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp văn hóa mà còn truyền tải tinh thần đoàn kết, gắn bó bền chặt.

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

Thơ Sơn Trần: Lời hẹn

(GLO)- Bài thơ "Lời hẹn" của Sơn Trần không chỉ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là những hẹn ước, kỳ vọng về sự trở về, đoàn tụ, gắn kết. Hình ảnh trong thơ vừa thực tế, vừa thi vị, mang đến cho người đọc cảm nhận ấm áp về tình yêu quê hương, về sự đổi thay tươi đẹp của đất trời vào xuân.

Thơ Vân Phi: Xuân dậy thì

Thơ Vân Phi: Xuân dậy thì

(GLO)- "Xuân dậy thì" của tác giả Vân Phi mang đến những xúc cảm thanh tân về mùa xuân và tình yêu, đưa chúng ta vào không gian tràn đầy sức sống của một buổi sáng quê hương. Mùa xuân được nhen lên trên từng chồi non lộc biếc, và mùa xuân cũng bắt đầu khi tình yêu có những hồi đáp ngọt ngào...