Phố xa gần lại tim mình

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

 Và bây giờ, cả thành phố kiên cường chống chọi với đại dịch. Mong TP HCM sẽ mạnh mẽ vượt qua, nhịp sống trở lại bình thường.

Trong ký ức xa xăm của tôi, TP HCM bắt đầu là một hình dung xa lắc: miền Nam. Ở quê tôi lúc đấy không phân biệt được TP HCM và những tỉnh thành khác ở miền Nam. Người ở quê thời đó chủ yếu vào Nam cũng là vào TP HCM.

Trong khi bạn bè ra Hà Nội thi đại học, tôi lại chọn TP HCM làm miền đất hứa. Bởi tôi muốn biết màu nắng vàng rực rỡ vào dịp Tết trong một truyện ngắn trên báo Hoa Học Trò. Thành phố này cũng hứa hẹn với tôi là con của người đạp xích lô cũng có thể học được đại học.

TP HCM những ngày đầu để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi là "mưa rồi chợt nắng". Hôm ấy, tôi đang đạp xe bỗng nhiên thấy mọi người tấp hết vào lề đường. Tôi vừa kịp nép mình vào hiên nhà trên phố thì trời đổ mưa ào ạt. Câu hát "nhớ Sài Gòn mưa rồi chợt nắng" vụt chạy trong đầu khiến tôi bật cười. Nụ cười chưa dứt thì trời đã tạnh mưa, ráo hoảnh như chưa hề có giọt mưa rơi. Đoạn đường trước mặt tôi vẫn khô ráo như là ở một vùng xa xôi nào đấy.   

Những ngày chờ kết quả thi đại học tôi mới biết những căn phòng trọ chật hẹp, bầu trời bị cắt nhỏ với những ngôi nhà san sát nhau. Đêm vẳng lại tiếng gõ hủ tiếu lóc cóc. Tôi tự hỏi đây có phải là TP HCM mà tôi mong đợi hay không?

 

TP HCM sẽ vượt qua đại dịch, nhịp sống sẽ trở lại bình thường Ảnh: PHONG NAM
TP HCM sẽ vượt qua đại dịch, nhịp sống sẽ trở lại bình thường Ảnh: PHONG NAM



Tôi nhập học. TP HCM rộng lớn đến độ các bạn ở ngoại thành cũng được ở lại ký túc xá. Lên năm thứ ba đại học, chúng tôi được chuyển về học ở cơ sở gần trung tâm thành phố hơn. Lúc này đây, TP HCM trong hình dung của tôi bắt đầu rõ nét. Đó là nơi cưu mang tất cả mọi sinh viên có ước muốn được học hành. Sinh viên lúc đó đa số đi làm thêm, nhiều nhất là dạy kèm. Có người đi làm thêm để lo toàn bộ cuộc sống của mình. Có người làm để chia sẻ một phần gánh nặng cho ba mẹ ở quê. Có người đi làm cho biết mùi sinh viên làm thêm. Có người đi làm cho khôn người ra. Cũng có người đi làm để lo cho mình và cho đứa em đi học ở quê. TP HCM như một bà mẹ bao dung, cưu mang mọi mảnh đời.

Ra trường, nhiều cơ quan đơn vị từ chối tiếp nhận sinh viên ngoại tỉnh bởi điều kiện xin việc thời đó thường đòi hỏi phải có hộ khẩu thành phố. Cái hộ khẩu thành phố trói chân bao người. Nó cũng khiến cho nhiều cuộc hôn nhân chóng vánh được sắp xếp để mong có một cơ hội ở lại thành phố. Tôi hoang mang, tìm những nơi tuyển dụng không yêu cầu hộ khẩu thành phố. Làm vài công việc linh tinh chẳng biết tương lai ngày mai ra sao, tôi rời TP HCM một thời gian.

Tôi ra Hà Nội định lập nghiệp. Thế nhưng những ngày ở Hà Nội, lòng tôi lại chỉ hướng về TP HCM. Tôi biết mình đã thương nhớ thành phố phương Nam. Tôi trở lại TP HCM, đi học thêm. Tôi kiếm được công việc mong ước trong những tòa nhà cao ốc, nơi người ta diện những bộ đồ công sở. Nơi đó, người ta nói chuyện về kinh tế, đầu tư, kinh doanh, chứng khoán, pháp luật... Đó là một TP HCM trong mơ mà tôi không tin là có ngày tôi có thể đặt chân vào được.

Có một dịp đi ra nước ngoài, gặp nhiều người nước ngoài ngỏ ý muốn đến thăm Việt Nam, tôi luôn giới thiệu về TP HCM. Mọi người đều nói: tôi sẽ đến thành phố của bạn. Mỗi lần có người nước ngoài thăm công ty, tôi lại giới thiệu cho họ về thành phố. Có người vội quá chưa kịp trải nghiệm những gì tôi giới thiệu đã nhắn lại rằng: "Tôi thật tiếc vì chưa được ngồi uống cà phê lề đường và ngắm TP HCM vào buổi sớm như bạn giới thiệu. Lần sau sang Việt Nam tôi sẽ đi cùng bạn".

Sếp tôi sang Việt Nam vào mùa dịch năm ngoái. Tôi hứa Tết sẽ đưa ông đi quanh TP HCM bằng xe buýt như mong ước của ông nhưng rồi dịch Covid-19 đã ngăn mọi dự định. Tôi hứa dịp tháng 4, rồi dịch lại trói chân. Và bây giờ, cả thành phố kiên cường chống chọi với đại dịch. Mong TP HCM sẽ mạnh mẽ vượt qua, nhịp sống trở lại bình thường, thành phố băng băng tiến về phía trước.

Hẹn với TP HCM một ngày làm lữ khách để ngắm, để yêu mà không bận bịu chuyện lo toan đời sống.

 

Theo NGỌC THẮNG (NLĐO)

Có thể bạn quan tâm

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
Nhen tình yêu dân ca, bài chòi

Nhen tình yêu dân ca, bài chòi

Với ngọn lửa đam mê nghệ thuật truyền thống, vợ chồng Nghệ nhân Ưu tú Lý Thành Long đứng ra truyền dạy làn điệu dân ca, bài chòi cho nhiều học sinh tại Trường THCS Tam Quan (ở phường Tam Quan, TX Hoài Nhơn).

Núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê là chủ đề chung cho tập truyện ngắn “Người hai quê” của Hương Văn do Tạp chí Văn nghệ Quân đội chọn lọc và được NXB Quân đội Nhân dân - 2025 ấn hành. 

Chuyện về những nhà báo không chuyên

Chuyện về những nhà báo không chuyên

(GLO)- Dù chưa được đào tạo chuyên ngành báo chí, nhưng bằng nhiệt huyết, nhiều cộng tác viên của Báo Gia Lai vẫn luôn nuôi dưỡng niềm đam mê với nghề báo, cần mẫn ghi lại từng khoảnh khắc đời sống ở cơ sở trở thành cánh tay nối dài của tòa soạn trong việc lan tỏa thông tin, kết nối cộng đồng.

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy báo chí cách mạng

Trong dòng chảy tròn một thế kỷ của nền báo chí cách mạng Việt Nam, cái tên Thanh Niên luôn mang trên mình một sứ mệnh thiêng liêng; luôn khát khao, ước vọng đồng hành cùng dân tộc trên mọi chặng đường phát triển.

Tự hào được sống đúng đam mê

Tự hào được sống đúng đam mê

Có thẻ hay không có thẻ nhà báo họ vẫn làm báo. Bởi họ luôn có niềm đam mê và mong muốn góp một phần nhỏ bé vào hành trình chuyển động của xã hội bằng ngòi bút, bằng trái tim và bằng đôi mắt luôn đau đáu với hiện thực.

Tác nghiệp ở Trường Sa

Tác nghiệp ở Trường Sa

Mỗi chuyến tác nghiệp tại Trường Sa không chỉ là nhiệm vụ, mà còn là hành trình cảm xúc, hun đúc tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến. Những trải nghiệm nơi đảo xa đã trở thành dấu mốc nổi bật trên chặng đường làm báo, để các phóng viên, biên tập viên được “tôi luyện” trong môi trường đặc biệt, khắc nghiệt và đầy cảm hứng.

null