Nhớ rau củ cải xuân xa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Vị đăng đắng từ lá củ cải đọng trong ký ức rồi dậy lên nỗi nhớ khi xuân về.
Món lá củ cải luộc trong bữa cơm quê.
Món lá củ cải luộc trong bữa cơm quê.
Hơn 30 năm trước, khi trồng khoai lang thì người dân Sa Huỳnh (Đức Phổ, Quảng Ngãi) quê tôi gieo hạt củ cải vào luống đất nâu tơi xốp nơi gò đồi. Sau những đêm lạnh nằm trong đất, mầm non vươn lên đón gió bên rau lang xanh rờn. Ngày nối tiếp đi qua, những cây rau củ cải xanh tươi bên ngọn lang non tơ trông thật đã mắt. Rét lạnh cuối đông khiến cho rau thêm mướt xanh.
Nhớ tấm lòng thơm thảo của người dân quê nghèo, nhớ những cụ già tóc bạc
từng gánh gồng rau củ cải và khoai lang giờ đã ra người thiên cổ

Chừng 23 tháng Chạp, những bụi củ cải vươn cao đón nắng xuân hanh vàng. Đấy là lúc người dân quê tôi nhổ tỉa rau củ cải mang về lấy lá chế biến món ăn trong bữa cơm thường ngày. Việc này giúp khoai lang nuôi lớn củ khi bớt những gốc rau tranh giành dưỡng chất trong đất.

Thuở nhỏ, tôi cùng lũ bạn chung xóm lùa bò chăn thả trên gò đồi sau buổi đến trường. Ngày chậm chạp trôi qua mặc cho tuổi thơ mong mau đến tết. Chiều tối, lùa bò về chuồng, chúng tôi thường ghé vai quảy giúp quang gánh cho những cụ già trong xóm. Trong đôi thúng là rau củ cải vừa nhổ, rau lang vừa cắt còn rớm mủ (nhựa) mang về xắt nhỏ để nấu cám cho heo kêu eng éc trong chuồng. Về đến đầu làng, cụ đỡ quang gánh rồi dúi vào tay cậu bé quảy giúp mớ rau củ cải mang về cho mẹ. Rồi cụ mang ít rau đến biếu hàng xóm.
Những ngày gần tết, hương xuân khẽ lan trong gió nhẹ làm lòng phơi phới hân hoan. Nhưng bữa cơm gia đình vẫn chỉ rau dưa và ít cá tôm đánh bắt trên đồng làng bởi ngày ấy bộn bề gian khó. Vậy nên đĩa lá củ cải luộc hay xào thường hiện diện trên mâm cơm của người dân quê ngày tôi còn thơ dại.
Lá rau cắt ngắn rồi rửa sạch, vớt ra rổ cho ráo nước. Sau đó, đun sôi nước trên bếp củi lửa bập bùng rồi cho rau vào nồi, thêm ít muối hạt. Dùng đũa đảo nhẹ rồi vớt ra đĩa khi rau chín. Gắp rau chấm vào chén nước mắm pha chanh, đường, ớt, tỏi rồi ăn với cơm nóng vừa xới ra khỏi nồi. Vị đăng đắng của rau quyện với chua của chanh lẫn mặn từ mắm hòa cùng ngọt của đường và cay của ớt đọng lại dư vị khó phai.
Lá củ cải xào thêm vị béo từ dầu phộng và mùi thơm quyến rũ bởi những lát hành tím trồng trong vườn nhà. Phương pháp chế biến món này khá đơn giản. Lá rau cắt ngắn, rửa sạch rồi vớt ra rổ. Đun sôi dầu phộng cùng hành tím đến khi tỏa hương thơm phức thì cho rau vào chảo rồi dùng đũa đảo đều. Tiếp đến, cho ít muối nhuyễn rồi đảo nhẹ tay. Rau chín, rắc ít tiêu xay nhuyễn rồi nhấc xuống khỏi bếp. Món xào làm vợi vị đăng đắng vốn có từ lá củ cải cho cơm gạo thêm ngọt lành.
Giờ người dân quê không còn gieo hạt củ cải bên cạnh khoai lang như thuở trước. Lá rau có vị đăng đắng khó tìm bởi sự lấn lướt của nhiều loại rau quả khác ở chợ quê. Vợ không giấu nổi vẻ ngạc nhiên khi nghe tôi tìm lá củ cải để chế biến món ăn. Với tôi, vị đăng đắng ấy đọng trong ký ức rồi dậy lên nỗi nhớ khi xuân về. Nhớ tấm lòng thơm thảo của người dân quê nghèo, nhớ những cụ già tóc bạc từng gánh gồng rau củ cải và khoai lang giờ đã ra người thiên cổ.
Trang Thy (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.