Nhớ mắm cua đồng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Những ngày mưa gió sụt sùi, tiết trời se lạnh, bữa cơm với mắm lại ngon. Và trong các loại mắm, nồi mắm cua đồng mẹ nấu mới tuyệt làm sao!
Cái sự tuyệt bắt đầu từ khâu chuẩn bị của mẹ. Áo tơi, nón cời, chân trần, mẹ ra đồng bắt cua. Những con cua kềnh nâu bóng đón mưa rời hang tìm thức ăn nơi bờ cỏ, bám lên thân gốc rạ, lồm cồm ngụp lặn trên nền đất ruộng xâm xấp nước không khó để phát hiện. Sau vài giờ đội mưa gió, mẹ mang về giỏ cua đầy cùng âm thanh chân càng, thân mình cua va vào nhau, va vào thân giỏ tre lạo xạo.
Cái sự tuyệt cũng bắt đầu từ khâu chuẩn bị của cha. Mưa đầu mùa, cha mang dẹp, đó ra đồng sâu đơm cá từ lúc trời chưa sập bóng. Những con rô, diếc, chạch, cá lóc nhỏ ngược nước từ ruộng chảy ra sông, ra ao chui vào ngư cụ rồi mắc kẹt ở đấy. Qua đêm, sau mấy lần thăm trút, sớm mai ra đã thấy trong thau lóp ngóp các loại cá đồng lớn bé, con nào con nấy đôi mắt trong veo, vây đuôi thân mình thi nhau động cựa.
Tôi còn nhớ cách làm cua của mẹ, rất dày công và tỉ mẩn. Sau mấy lần rửa, mẹ cho cả rổ cua vào nồi nước đun sủi tăm, dùng đôi đũa bếp đảo đều một chặp, rồi rửa lại chúng đến khi trong nước mới thôi. Các công đoạn bóc yếm, tách mai, lấy gạch cua cho vào tô không thể vội, mẹ bảo mấy đứa con không bận việc học cùng làm. Nơi nền giếng sau nhà, trong gió mưa lã chã, mẹ con nhỏ to câu chuyện vô hồi.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Công đoạn giã cua, cha ra tay. Những mẻ cua đã ráo nước được cho vào chiếc cối đá bị nghiền nát bởi nhát chày gỗ lực vừa đủ mạnh, tuy không vung cao để nước thịt cua không văng ra ngoài. Rồi mẹ gạn bỏ xác cua. Lần đầu thì dùng rá, sau đó dùng rây, lóng lấy nước. Chất lượng nước thịt cua đồng giã cối khi nấu lên thơm mà không ngái, ít hắc mùi vỏ cua như cách dùng máy xay sinh tố để xoáy nghiền như bây giờ.
Nồi mắm cua đồng mẹ nấu là tổng hợp các mùi hương ướp đầy cả căn nhà, bay lan sang hàng xóm. Đấy có lẽ là lý do hễ nhà nào nấu mắm cua đều mang cho hàng xóm một tô để cùng thưởng thức. Nước cua đồng được ủ qua đêm vừa đủ dậy mùi nồng tanh, thơm ngậy ngay từ lúc vừa đun sôi quyện cùng mùi hành phi thơm ngát, mùi thịt heo ba chỉ đảo sém thơm nồng, béo ngậy hòa với mùi củ gừng tươi cắt lát, lá gừng tươi xanh mởn, ớt xanh băm nhỏ nồng cay. Còn có mùi măng vòi cắt khúc, chẻ mỏng luộc sôi thơm gắt, cùng mùi nấm rơm thu hái từ gốc cây rơm mục sau mưa thơm ẩm dịu dàng hòa vào nhau trong nồi mắm đun nhỏ lửa. Trên nền gian bếp, mẹ tranh thủ cắt nhỏ mớ đọt lá sưng, lá ngò tàu tỏa hương thơm dịu theo từng nhát dao. Chúng là nguyên liệu cho vào từng tô khi múc ra, còn để trang trí cho tô mắm cua thêm bắt mắt. Đến mùi cá đồng nướng xiên, nướng vỉ trên bếp than hoa thơm đậm cứ ngập ngừng như lan, như tỏa trong gian bếp lùng bùng mới làm khổ thêm đôi cánh mũi, khiến nước bọt không ngừng tứa ra, dạ dày như lép lại, réo sôi đòi được co bóp thức món mà các giác quan kia mách bảo.
Bữa ăn được bày ra, nồi cơm gạo lúa mới bốc hơi thơm lừng. Rổ rau ăn ghém thu hái từ sân vườn có cải non, xà lách, rau mùi các loại, thêm thân cây chuối hột non thái cực mỏng đưa hương thơm thoảng. Những con cá đồng nướng giòn cong chấm nước mắm nhỉ dằm ớt xanh cho vào chén cơm chan mắm cua đồng đặc sánh, lên màu cánh gián, váng gạch vàng hươm, cùng thịt heo ba chỉ, măng vòi trắng ngời, điểm màu xanh ngò tàu, màu nâu đỏ của đọt sưng dại, ăn ghém cùng rau sống có vị ngọt thơm đậm đà mới tuyệt làm sao!
Mấy mươi năm đi qua từ lúc xa quê, làm sao đếm hết bao nhiêu ngày mưa ngày gió để rồi da diết nhớ cái nồi mắm cua đồng mẹ nấu. Rồi tự khẳng định, nồi bún mắm cua đồng được nâng tầm đặc sản, khẳng định thương hiệu kia, tác giả chính là những người phụ nữ quê mùa nơi đồng đất quê mình, truyền đời có mẹ thừa hưởng. Để rồi da diết nhớ thèm cảnh sum vầy đầm ấm bên bữa cơm gia đình trong gian nhà cũ, giữa đầy trời lặng lẽ gió mưa biết đâu tìm lại. Thì kể ra, không chỉ cho riêng mình sống cùng kỷ niệm, còn có bạn, rửa trôi nỗi buồn, vun vén niềm vui!
NGUYỄN ĐÌNH PHÊ

Có thể bạn quan tâm

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

Thơ Đào An Duyên: Mây biên giới

(GLO)- “Mây biên giới” của tác giả Đào An Duyên là bài thơ giàu cảm xúc về vẻ đẹp thanh bình nơi biên cương Tổ quốc. Tác giả khắc họa hình ảnh cột mốc trong nắng dịu, mây trời không lằn ranh, rừng khộp lặng im... như một bản hòa ca của thiên nhiên và lịch sử...

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).