Ngôi làng cô độc "bốn không" bên bờ hồ thủy điện A Vương

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Cảnh sắc bên lòng hồ thủy điện A Vương. Ảnh: Đ.V
Cảnh sắc bên lòng hồ thủy điện A Vương. Ảnh: Đ.V
Năm 2003, thủy điện A Vương được xây dựng, thôn Z'lao thuộc xã Dang, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam bỗng chốc bị biệt lập mỗi khi nước dâng. Từ ấy, thôn Z'lao trở thành thôn "bốn không".
Thôn “bốn không”
Đến thôn Z’lao vào một buổi chiều tà đầu tháng 11, con đường độc đạo dẫn vào thôn với cảnh vật như đẹp như tranh vẽ, một bên là bờ sông xanh ngắt, một bên là sườn núi đầy ắp những bụi trúc và những hồn lau đong đưa theo làn gió lạnh, khung cảnh quá đỗi thanh bình..
Cảnh sắc bên dòng sông A Vương mùa nước cạn. Ảnh: Đ.V
Cảnh sắc bên dòng sông A Vương mùa nước cạn. Ảnh: Đ.V
Nhưng trái ngược với cảnh sắc trời vật, để vào tận thôn phải vượt qua lối đi bộ chông chênh đầy đá sắc nhọn và cách mặt hồ thủy điện A Vương áng chừng gần 10 mét nước.
“Bữa nay còn đi bộ vào đây được. Ít hôm nước dâng, muốn vào Z’lao chỉ có ngồi thuyền độc mộc” - đó là câu nói đầu tiên khi gặp tôi của ông Bríu Le - nguyên Chủ tịch UBND xã Dang.
Tháng 8.2003, thủy điện A Vương được xây dựng và đến tháng 12.2008 thì hoàn thành. Cũng từ đó, thôn Z’lao bỗng chốc trở thành thôn “bốn không”: “Không mặt bằng, không đường, không trường, không điện”.
Con đường bộ dẫn vào thôn Z'lao. Ảnh: Đ.V
Con đường bộ dẫn vào thôn Z'lao. Ảnh: Đ.V
Ngày trước, vị trí của thôn nằm sát chân núi, giao thông đi lại dễ dàng. Từ ngày xây dựng, quá trình tích nước đã làm mức nước sông A Vương tăng đột biến, Z’lao bắt buộc phải di dời lên vị trí giữa sườn núi như hiện nay.
“Khó khăn nhất của người dân thôn Z’lao là giao thông. Khi nước hồ A Vương cạn thì không sao. Hễ khi nước đầy, thôn bị cô lập hoàn toàn. Muốn vào thôn chỉ có ngồi thuyền độc mộc.
Khi ra ngoài hoặc đi làm rẫy về, gặp khi nước mặt hồ nổi sóng, không một ai dám chèo vì chắc chắn thuyền sẽ bị lật. Bà con đành phải trở lên các nhà Dzuông (mái chòi dựng lên để nghỉ lại trưa khi đi làm rẫy) để ngủ lại” – ông Le nói.
Ông Bríu Le (thứ hai-từ trái qua). Ảnh: Đ.V
Ông Bríu Le (thứ hai-từ trái qua). Ảnh: Đ.V
“Mỗi lẫn trong thôn có phụ nữ chuyển dạ. Các thanh niên đặt sản phụ lên võng rồi khiêng ra trạm y tế. Đường thì hẹp lại còn đầy đá, gặp trời nắng thì đỡ chứ trời mưa khó khăn đủ thứ. Có khi chưa đến nơi, sản phụ “vượt cạn” ngay bên đường…” – ông Le rưng rưng.
Bên thủy điện… nhưng không có điện
Mong mỏi lớn nhất của người dân thôn Z’lao là có được điện lưới quốc gia để sử dụng. Bởi lẽ, dù thôn nằm bên cạnh thủy điện lớn thứ hai của tỉnh Quảng Nam mà hơn 40 năm sau ngày giải phóng vẫn chìm trong bóng tối. Nguồn sáng duy nhất của cả thôn là những chiếc thủy luân (tuabin nước) đặt ở bên bờ suối.
Thôn Z'lao thuộc xã Dang, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam. Ảnh: Đ.V
Thôn Z'lao thuộc xã Dang, huyện Tây Giang, tỉnh Quảng Nam. Ảnh: Đ.V
Tết Mậu Tuất vừa qua, huyện Tây Giang hỗ trợ cho thôn Z’lao 10 chiếc thủy luân để người dân đón Tết. Nhưng vào mùa mưa hay có lũ quét, người dân không thể dùng được các máy thủy luân này” – anh Bríu Cành – Bí thư thôn Z’lao – nói.
Mặt bằng của thôn Z’lao đang được UBND huyện Tây Giang cho san lấp, nhưng không biết phải mất bao lâu người dân có thể di dời đến nơi ở mới và có điện lưới quốc gia để sử dụng, dù hiện nay, họ đang ở rất gần với nơi cấp phát điện – thủy điện A Vương… 
Đỗ Vạn (LĐO)

Có thể bạn quan tâm

Lập Trung tâm tài chính quốc tế để Việt Nam bứt phá - Bài 1: Mở lối thu hút dòng vốn mới

Lập Trung tâm tài chính quốc tế để Việt Nam bứt phá - Bài 1: Mở lối thu hút dòng vốn mới

Với việc hình thành Trung tâm tài chính quốc tế tại TPHCM và Đà Nẵng, một giai đoạn mới cho phát triển của các vùng kinh tế đặc thù, hình thành cầu nối hút vốn mới cho nền kinh tế. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều vấn đề cần giải quyết để tạo hành lang cho các trung tâm tài chính vận hành.

Làng tỉ phú... tái nghèo

Làng tỉ phú... tái nghèo

Hàng chục hộ dân trong một làng ở vùng cao Quảng Nam bỗng chốc trở thành "tỉ phú" nhờ nguồn tiền đền bù từ dự án thủy điện. Nhưng rồi chỉ sau mấy mùa rẫy, họ lại nhanh chóng nằm trong diện… hộ nghèo.

Mỹ vị miền trung du

Mỹ vị miền trung du

Không chỉ là một loại thực phẩm có bề dày lịch sử, mà ở xứ Quảng còn có một loại phở khác biệt được gọi là phở sắn khô với cách làm, nguyên liệu, hương vị hết sức độc đáo mà chẳng nơi nào có được.

Bà Tiên nơi rẻo cao

Bà Tiên nơi rẻo cao

Nhiều học sinh của Trường Trường Tiểu học và THCS Ba Lế, xã Ba Lế (huyện Ba Tơ, Quảng Ngãi) vẫn thường gọi bà Nguyễn Thị Thủy Tiên (58 tuổi) - nhân viên cấp dưỡng của trường, là bà ngoại.

Theo chân thợ săn mật ong đất

Theo chân thợ săn mật ong đất

(GLO)- Giữa bạt ngàn núi rừng với vô vàn âm thanh hỗn tạp nhưng những thanh niên làng Kênh (xã Nghĩa Hòa, huyện Chư Păh) lại có cách đặc biệt để phát hiện tổ ong đất, đó là dõi theo cánh ong bay và tiếng vo ve phát ra từ đôi cánh.

“Nhà tâm lý” đặc biệt

“Nhà tâm lý” đặc biệt

(GLO)- Không chỉ truyền dạy kiến thức, giáo viên chủ nhiệm còn là những “nhà tâm lý học” đồng hành cùng học sinh trong suốt quãng thời gian học tập. Có người chỉ kiêm nhiệm một vài năm nhưng có người lại gắn bó với vai trò này suốt cả sự nghiệp “trồng người”.

"Gieo chữ" giữa trùng khơi

"Gieo chữ" giữa trùng khơi

Giữa mênh mông trùng khơi, nơi tiền đồn Tổ quốc, những ngôi trường khang trang, vững chãi trên các đảo thuộc huyện Trường Sa (tỉnh Khánh Hòa) vẫn ngày ngày vang vọng tiếng ê a của học trò.